Quảng cáo
3 câu trả lời 1965
Trong tác phẩm "Đêm trở về" của Xuân Quỳnh, nhân vật "tôi" là một người con xa quê lâu ngày, nay trở về thăm lại quê hương. Tình cảm của nhân vật tôi rất sâu lắng, đầy sự xúc động và hoài niệm. Khi trở lại quê nhà, "tôi" cảm nhận được sự thay đổi của cảnh vật và con người, nhưng những kỷ niệm tuổi thơ vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim.
Cảm giác "tôi" khi trở về là sự hòa quyện giữa niềm vui và nỗi buồn. Niềm vui khi gặp lại quê hương, nơi có gia đình, bạn bè và những hình ảnh thân thuộc. Nỗi buồn xuất hiện khi nhận ra quê hương đã có sự thay đổi, như sự vắng bóng của những người thân yêu hay sự biến chuyển của cảnh vật. Dù vậy, trong trái tim "tôi", quê hương luôn là nơi bình yên và đáng trân trọng.
Bài thơ thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương, là sự tìm về với nguồn cội, nơi chứa đựng những ký ức đẹp đẽ và không thể phai mờ theo thời gian.
Trong tác phẩm Đêm trở về của Xuân Quỳnh, nhân vật "tôi" trở về thăm quê sau một thời gian dài xa cách. Cảm xúc của nhân vật chủ yếu xoay quanh sự bồi hồi, xúc động khi đối diện với những kỷ niệm xưa cũ và khung cảnh quen thuộc của quê hương. Khi trở về, "tôi" cảm nhận rõ sự thay đổi của quê hương, nhưng những gì đọng lại trong lòng vẫn là những hình ảnh giản dị, thân thuộc. Quê hương là nơi "tôi" tìm thấy sự bình yên, nơi có những người thân yêu, những kỷ niệm tuổi thơ, và là nơi lưu giữ những dấu ấn sâu sắc trong trái tim.
Cảm giác nhớ nhung, yêu thương trào dâng khi "tôi" trở lại với những con đường, mái nhà xưa. Dù cuộc sống có thay đổi, quê hương vẫn là nơi gắn bó chặt chẽ với bản sắc, với những tình cảm ấm áp, thiêng liêng. "Tôi" cảm thấy một niềm hạnh phúc khó tả khi được trở về, mặc dù thời gian có thể làm phai nhạt mọi thứ, nhưng quê hương vẫn luôn giữ được sự thiêng liêng trong lòng người trở về.
Bài thơ được mở đầu bằng hình ảnh một đêm trăng đẹp:
"Trăng lên cao quá
Sao sáng lấp lánh
Em ngồi bên cửa sổ
Nhớ anh khôn xiết"
Hình ảnh ánh trăng tròn đầy, tỏa sáng lung linh đã gợi lên cảm giác ấm áp, yên bình. Nhưng đồng thời cũng khiến cho nỗi nhớ nhung trong lòng người con gái càng thêm da diết. Từ "khôn xiết" đã thể hiện rõ ràng sự nhớ nhung đến mức không thể nào diễn tả hết được. Người con gái đang ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng và nhớ về người yêu ở phương xa. Nỗi nhớ ấy như bao trùm lấy cả không gian, khiến cho mọi thứ đều trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại hình bóng của người yêu.
Tiếp theo, bài thơ miêu tả khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp:
"Cây lá xanh um
Hoa nở rực rỡ
Chim hót líu lo
Em nghe lòng xao xuyến"
Khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống đã làm cho tâm hồn người con gái thêm phần xao động. Cây lá xanh um, hoa nở rực rỡ, chim hót líu lo,... tất cả đều tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Nhưng dù vậy, người con gái vẫn không thể nào quên đi nỗi nhớ nhung trong lòng. Nỗi nhớ ấy như một dòng suối chảy mãi trong tim, không ngừng nghỉ.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định tình yêu mãnh liệt của người con gái:
"Anh ơi! Anh ơi!
Em nhớ anh vô cùng
Dẫu cho trời đất đổi thay
Tình em vẫn mãi dành cho anh"
Lời khẳng định này đã thể hiện rõ ràng tình yêu sâu sắc, bền chặt của người con gái. Dù cho thời gian trôi qua, cuộc sống có thay đổi thế nào thì tình yêu của cô vẫn mãi vẹn nguyên. Cô luôn nhớ về người yêu, mong muốn được gặp lại anh.
Như vậy, bài thơ "Đêm trở về" của Xuân Quỳnh đã thể hiện một cách chân thực và xúc động tâm trạng nhớ nhung da diết của người con gái khi xa quê hương. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam, luôn thủy chung, son sắt với tình yêu.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
34179
-
26834
-
Hỏi từ APP VIETJACK26744
