Quảng cáo
2 câu trả lời 567
Đôi Bàn Tay Mẹ
Nếu có một hình ảnh nào đó luôn hiện hữu trong tâm trí tôi khi nghĩ về mẹ, thì đó chính là đôi bàn tay. Đôi bàn tay mẹ không chỉ đơn thuần là một phần cơ thể, mà nó còn là biểu tượng của tình yêu, sự hy sinh, và tất cả những điều cao cả mẹ dành cho gia đình.
Tôi vẫn nhớ như in bàn tay mẹ khi tôi còn nhỏ, thô ráp nhưng ấm áp. Đó là đôi bàn tay đã đưa tôi những thìa cơm khi tôi còn chập chững tập ăn, dịu dàng vỗ về tôi vào những đêm khóc quấy. Khi tôi lớn dần, bàn tay ấy đã đưa tôi đi qua từng ngã rẽ của cuộc đời, dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã. Những nếp nhăn và vết chai trên tay mẹ là dấu tích của thời gian, là minh chứng cho những ngày dài lao động không ngừng nghỉ vì gia đình.
Bàn tay mẹ không chỉ là nơi xuất phát của những hành động yêu thương, mà còn là nguồn cảm hứng bất tận đối với tôi. Tôi thấy bàn tay ấy bận rộn với việc đồng áng, gánh gồng cả gia đình qua những ngày mưa nắng. Đôi khi, tôi thấy mẹ lặng lẽ ngồi khâu vá, từng đường kim mũi chỉ là cả một trời yêu thương gửi gắm. Những lúc ấy, tôi thầm hỏi: liệu có đôi bàn tay nào trên thế giới này mạnh mẽ và dịu dàng hơn tay mẹ?
Đôi bàn tay ấy đã dạy tôi bài học về sự kiên trì và nhẫn nại. Mẹ luôn bảo, "Bàn tay này có thể nhỏ bé, nhưng nó có thể làm được mọi điều, chỉ cần con có lòng tin." Chính nhờ đôi bàn tay mẹ, tôi đã học được cách tự lập, biết trân trọng những gì mình đang có và không ngừng cố gắng.
Bây giờ, khi đã trưởng thành, tôi có thể tự làm nhiều điều mà ngày xưa mẹ luôn giúp. Nhưng mỗi lần nắm lấy tay mẹ, tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm, sự yêu thương và nguồn sức mạnh bất tận như thuở nào. Những nếp nhăn trên tay mẹ ngày càng nhiều hơn, những vết chai sần ngày càng rõ hơn, nhưng với tôi, đó vẫn là đôi tay đẹp nhất trên đời.
Mỗi khi nhìn vào đôi bàn tay mẹ, tôi tự nhủ với lòng mình rằng sẽ cố gắng hết sức để mẹ có thể an lòng. Tôi muốn chăm sóc đôi bàn tay ấy, để chúng được nghỉ ngơi sau bao năm tháng nhọc nhằn. Bởi với tôi, đôi bàn tay mẹ không chỉ là nơi xuất phát của những điều tuyệt vời, mà còn là nơi chở che, nơi lưu giữ cả một bầu trời yêu thương.
Đôi bàn tay mẹ - biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện, sẽ mãi là nguồn động lực để tôi bước đi trên hành trình cuộc đời mình.
Mỗi khi nhắc đến mẹ, trong lòng con lại dâng trào một cảm xúc khó tả. Mẹ là người yêu thương con vô điều kiện, chăm sóc con từng li từng tí, từ khi con mới chào đời cho đến lúc trưởng thành. Trong tất cả những điều mẹ đã làm cho con, có một điều mà con không thể nào quên, đó là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay ấy không chỉ là công cụ lao động mà còn là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến, là nơi con tìm thấy sự an ủi và che chở.
Đôi bàn tay mẹ đã vất vả suốt bao năm tháng, tần tảo để lo cho gia đình. Khi con còn nhỏ, đôi tay ấy ấm áp, nâng niu từng bước đi chập chững của con. Mẹ luôn nắm tay con thật chặt mỗi khi con sợ hãi hay lạc lối. Đôi bàn tay mẹ như một chiếc phao cứu sinh, vững vàng và an toàn. Những buổi tối mùa đông, mẹ thường xoa xoa bàn tay con, hơ nóng cho con khỏi bị lạnh. Đôi tay mẹ không chỉ làm ấm cơ thể mà còn sưởi ấm cả tâm hồn con.
Khi con lớn lên, đôi bàn tay ấy vẫn tiếp tục công việc của mình. Những buổi sáng mẹ thức dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn cho cả gia đình, những bàn tay ấy vẫn chăm chỉ cầm dao, cầm thìa, cầm nồi, cầm bát để làm ra những bữa ăn đạm bạc mà đầy ắp tình thương. Mẹ không bao giờ kêu ca mệt mỏi, dù là công việc nặng nhọc hay khó khăn đến đâu. Đôi tay mẹ làm tất cả vì con, không hề đắn đo hay tính toán. Mỗi lần nhìn thấy đôi bàn tay ấy làm việc, con lại cảm thấy sự hi sinh và tần tảo của mẹ.
Có một lần, con nhìn thấy đôi bàn tay mẹ nhăn nheo, gầy gò vì lao động. Khi con hỏi, mẹ chỉ mỉm cười và bảo: "Đây là dấu vết của thời gian, của những năm tháng mẹ dành cho con." Lúc ấy, con cảm thấy xót xa vô cùng, nhưng cũng hiểu rằng mỗi vết nhăn trên tay mẹ là một minh chứng cho tình yêu vô bờ mà mẹ dành cho con. Đôi bàn tay mẹ, dù đã hao mòn theo năm tháng, vẫn là nơi con tìm thấy sự yêu thương vô hạn.
Những lúc con gặp khó khăn, đôi bàn tay ấy vẫn luôn là nơi con tìm về. Dù mẹ không nói gì, nhưng chỉ cần đôi bàn tay ấy vuốt ve mái tóc, ôm lấy con trong vòng tay, con lại cảm thấy mọi mệt mỏi, lo toan trong cuộc sống dường như tan biến. Đôi bàn tay mẹ luôn là nguồn động viên lớn lao, khiến con vững bước hơn trên con đường phía trước. Mẹ không cần nói quá nhiều, chỉ cần sự hiện diện của mẹ và đôi tay ấy, con đã cảm nhận được tình yêu thương vô điều kiện.
Giờ đây, khi đã trưởng thành, con lại hiểu hơn bao giờ hết giá trị của đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay ấy không chỉ là biểu tượng của sự chăm sóc, lo lắng mà còn là hình ảnh của sự kiên cường, bền bỉ. Mẹ đã dùng đôi tay ấy để xây dựng hạnh phúc gia đình, để dìu dắt con lớn lên, và con biết, dù có đi đâu, làm gì, đôi bàn tay ấy sẽ luôn ở đó, mãi mãi là nơi con tìm thấy sự an ủi và yêu thương.
Đôi bàn tay mẹ – những dấu vết của thời gian, của yêu thương, của sự hy sinh không lời – sẽ mãi là hình ảnh con khắc ghi trong trái tim. Dù con có trưởng thành, đôi tay ấy vẫn là nơi con quay về, nơi con tìm thấy sự bình yên và tình yêu thương không gì có thể thay thế. Mẹ à, con cảm ơn mẹ, cảm ơn đôi bàn tay ấy đã luôn là nơi con tựa vào mỗi khi con mệt mỏi, chán chường.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK52970
-
52885
-
39779
-
Hỏi từ APP VIETJACK37277
