Quảng cáo
1 câu trả lời 367
Đoạn thơ trên là một phần trong bài thơ "Nhớ con sông quê hương" của nhà thơ Tố Hữu. Đoạn thơ thể hiện một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, sống động với những hình ảnh gần gũi, thân thuộc trong cuộc sống của người dân miền núi. Từ cảnh vật đến âm thanh, từ con người đến sinh hoạt, tất cả đều hòa quyện trong một không gian đầy tình yêu quê hương, đất nước. Qua đó, tác giả cũng khéo léo bộc lộ những tình cảm sâu sắc của mình đối với quê hương và con người nơi đó.
Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh âm thanh của tiếng suối rì rào. Tiếng suối không chỉ là một âm thanh bình dị trong tự nhiên mà còn mang lại cảm giác thư thái, dễ chịu, làm cho cảnh vật thêm phần sinh động và gợi nhớ về một không gian yên bình, gần gũi với thiên nhiên.
“Đâu đây tiếng suối rì rào” là một hình ảnh quen thuộc của những vùng quê miền núi, nơi có những dòng suối trong vắt, chảy qua những thung lũng, đồi núi. Tiếng suối không chỉ là âm thanh của thiên nhiên mà còn là hình ảnh của sự sống, của sự vận động không ngừng trong cuộc sống.
Tiếp theo là hình ảnh "Ôi những vạt ruộng vàng". Hai từ "vạt ruộng" gợi lên hình ảnh những cánh đồng lúa bát ngát, xanh mướt trong mùa gặt. Từ "vàng" chỉ về màu sắc của lúa chín, là biểu tượng của sự no ấm, thành quả lao động của người nông dân. Cảnh ruộng lúa vàng rực không chỉ mang vẻ đẹp thiên nhiên mà còn chứa đựng giá trị của sự cần cù, chăm chỉ của những con người gắn bó với mảnh đất quê hương.
Bức tranh thiên nhiên không chỉ gói gọn trong cảnh sắc mà còn có sự góp mặt của con người và hoạt động sinh hoạt của họ. Hình ảnh "Chiều nay rung rinh lúa ngả" gợi lên một chiều hoàng hôn dịu mát, khi ánh sáng nhạt dần, những cánh đồng lúa như đang vẫy gọi, mơn man trong làn gió nhẹ. Tác giả đã sử dụng từ "rung rinh" để diễn tả sự chuyển động nhẹ nhàng, uyển chuyển của những bông lúa, mang lại cảm giác tươi mới, sinh động, giống như chính sức sống của đồng ruộng.
Hình ảnh "Dải áo chàm bay múa" là hình ảnh của những người phụ nữ dân tộc thiểu số đang lao động trên nương. Áo chàm là trang phục truyền thống của nhiều dân tộc miền núi, gợi lên sự mộc mạc, giản dị nhưng cũng đầy sắc màu của bản sắc dân tộc. Sự bay múa của dải áo chàm là hình ảnh ẩn dụ cho sự cần mẫn, kiên cường của con người nơi đây trong công cuộc lao động, xây dựng cuộc sống.
Tiếng "ai hát trên nương" tiếp tục là một chi tiết đặc sắc trong đoạn thơ. Âm thanh ấy gợi lên hình ảnh những người dân đang hát giữa lúc lao động, thể hiện sự vui vẻ, yêu đời dù vất vả. Tiếng hát như là sự sẻ chia những nỗi niềm, là niềm vui trong công việc, gắn kết con người với nhau, với mảnh đất, với những công việc hàng ngày.
Hình ảnh "Bờ tre đang reo ánh lửa" là một chi tiết đầy sức gợi, vừa tạo nên không gian yên tĩnh, vừa mang lại cảm giác ấm áp. "Bờ tre" tượng trưng cho hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam, nơi có những bụi tre xanh rì quanh nhà. Bên cạnh đó, "ánh lửa" làm ta liên tưởng đến một không gian ấm cúng, sự sinh hoạt của gia đình trong bữa cơm chiều, hoặc ánh lửa của những đám cháy nhỏ từ bếp lửa đang đỏ rực lên trong không khí mát mẻ của buổi tối.
Cuối cùng là "Mái nhà sàn toả khói xanh", hình ảnh rất đặc trưng của người dân miền núi. Mái nhà sàn không chỉ là nơi trú ngụ mà còn gắn liền với những nét văn hóa truyền thống của đồng bào dân tộc. Khói xanh tỏa ra từ mái nhà sàn, một chi tiết giản dị nhưng vô cùng ấm áp, tạo nên một không khí đoàn viên, sum vầy, đầy tình yêu thương của gia đình và cộng đồng.
Đoạn thơ đã vẽ lên một bức tranh sinh động, đậm đà màu sắc thiên nhiên và cuộc sống con người. Từ âm thanh của suối, ánh sáng của hoàng hôn, đến những con người trong lao động, tất cả tạo thành một không gian yên bình, đầy sức sống và tình cảm gắn bó với quê hương, đất đai. Tố Hữu không chỉ miêu tả những cảnh vật đẹp đẽ mà còn khắc họa vẻ đẹp trong tâm hồn con người, trong những sinh hoạt đời thường giản dị mà sâu sắc. Qua đoạn thơ này, người đọc có thể cảm nhận được tình yêu sâu đậm mà nhà thơ dành cho quê hương và con người nơi đó, một tình yêu chân thành, tha thiết.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
51945
-
Hỏi từ APP VIETJACK49131
-
37930