Vàng toả non tây, bóng ác tà,
Đầm đầm ngọn cỏ, tuyết phun hoa.
Ngàn mai lác đác, chim về tổ,
Dặm liễu bâng khuâng, khách nhớ nhà.
Còi mục thét trăng miền khoáng dã,
Chài ngư tung gió bãi bình sa.
Lòng quê một bước nhường ngao ngán,
Mấy kẻ tình chung có thấu là?
phân tích bài thơ này
Quảng cáo
1 câu trả lời 484
Bài thơ bạn đưa ra là một tác phẩm của Tản Đà, một nhà thơ nổi tiếng của văn học Việt Nam. Bài thơ phản ánh tâm trạng của một người xa quê, ngậm ngùi, nhớ nhung về quê hương trong một cảnh vật đượm buồn. Để phân tích bài thơ, ta có thể chia thành các phần sau:
1. Bối cảnh và không gian trong bài thơ
Bài thơ mở đầu với một khung cảnh thiên nhiên đặc biệt, nơi mà các hình ảnh thiên nhiên vừa hùng vĩ vừa mơ màng, nhưng lại chứa đựng những nỗi niềm sâu sắc của người xa quê.
"Vàng toả non tây, bóng ác tà": Hình ảnh "vàng toả" có thể là ánh sáng từ mặt trời chiều chiếu lên các dãy núi, khiến chúng trở nên lung linh, huyền ảo. Tuy nhiên, từ "bóng ác tà" lại gợi một cảm giác u ám, đen tối, có thể là hình ảnh biểu trưng cho những điều không tốt đẹp, những nỗi lo âu, hoặc tâm trạng nặng nề của người xa quê.
"Đầm đầm ngọn cỏ, tuyết phun hoa": Cảnh vật trong câu này có vẻ như đang mô tả một cảnh lạnh lẽo, vắng vẻ. "Tuyết phun hoa" là một hình ảnh đối lập, bởi tuyết thường gợi cảm giác lạnh lẽo nhưng lại "phun hoa" như một sự lạ lùng, mơ hồ, cho thấy vẻ đẹp của sự tĩnh lặng, xa vắng, mà cũng đầy lạ lẫm.
2. Tình cảnh của người xa quê
Bài thơ miêu tả sự nhớ nhung, tâm trạng u sầu của người xa quê qua những hình ảnh rất cụ thể và sinh động.
"Ngàn mai lác đác, chim về tổ": Cảnh vật đượm buồn khi những cánh chim lác đác bay về tổ, tượng trưng cho một cuộc sống yên bình, đầy gắn bó. Chim về tổ là hình ảnh của sự đoàn tụ, của niềm an ủi và sự trở về. Tình cảm của người đi xa luôn hướng về quê hương, nơi có gia đình, tổ ấm.
"Dặm liễu bâng khuâng, khách nhớ nhà": Dòng sông, con đường, hay chính cảnh vật ở đây làm người "khách" (người đi xa) nhớ về quê hương. "Liễu" thường gắn với hình ảnh một cô gái yếu đuối, mềm mại, dễ bị tổn thương, và đồng thời cũng là biểu tượng của nỗi buồn. Đó chính là nỗi nhớ nhung da diết của người xa quê.
3. Âm thanh và cảnh vật thiên nhiên
Bài thơ cũng kết hợp âm thanh và cảnh vật để làm nổi bật những nỗi niềm của người xa quê.
"Còi mục thét trăng miền khoáng dã": Âm thanh "còi mục" gợi lên một cảm giác hoang vu, lạnh lẽo của vùng đất hoang sơ. "Thét trăng" như một tiếng gào thét của thiên nhiên, khiến không gian càng thêm tĩnh lặng và u ám.
"Chài ngư tung gió bãi bình sa": Cảnh những người chài lưới, như một sự tương phản với không gian cô đơn của người khách. Hình ảnh "chài ngư" là biểu tượng của cuộc sống giản dị, cần cù, nhưng cũng đầy khó khăn. "Tung gió" có thể tượng trưng cho sự phóng khoáng của thiên nhiên nhưng cũng là sự vất vả của người dân nơi đây.
4. Tâm trạng của người đi xa quê
Người viết đang cảm nhận và suy tư về cảnh vật, và đồng thời bộc lộ tâm trạng của một người khách xa quê.
"Lòng quê một bước nhường ngao ngán": "Lòng quê" ở đây như một nỗi nhớ nhung, thương cảm về nơi mình đã rời xa. Tuy nhiên, trong câu này, có sự ngao ngán, buồn bã vì khoảng cách giữa người đi và quê hương ngày càng xa vời. "Một bước" có thể hiểu là một khoảng cách lớn, thể hiện sự xa vắng, xa cách quá đỗi.
"Mấy kẻ tình chung có thấu là?": Câu hỏi này thể hiện một sự trăn trở, một nỗi khắc khoải. Người đi xa quê tự hỏi liệu có ai hiểu được nỗi nhớ quê, sự bâng khuâng, lòng đau đớn của mình. "Mấy kẻ tình chung" là những người thân, bạn bè, người yêu, hay chính là những người trong cùng hoàn cảnh – liệu họ có thể hiểu được cảm giác của mình không?
5. Thông điệp và kết luận
Bài thơ "Người thầy đầu tiên" là một tác phẩm chứa đựng những suy tư sâu sắc về tình yêu quê hương, nỗi nhớ nhà của người xa quê. Tác giả sử dụng thiên nhiên như một biểu tượng cho nỗi niềm, sự bâng khuâng của con người khi xa cách quê hương. Với những hình ảnh thiên nhiên đậm chất thơ mộng, bài thơ không chỉ khắc họa cảnh vật mà còn bộc lộ được những tâm tư, tình cảm sâu sắc của tác giả về quê hương, về cuộc sống và tình yêu.
Những hình ảnh như chim về tổ, còi mục, chài ngư… đều là những biểu tượng đặc trưng, gợi lên cảm giác bồi hồi, xao xuyến về quê hương và sự mất mát khi phải rời xa nơi ấy. Bài thơ không chỉ miêu tả sự cô đơn, mà còn là sự trăn trở về việc liệu những người thân yêu có thể hiểu được nỗi niềm sâu kín của người đi xa.
Kết luận: Từ những hình ảnh thiên nhiên sống động và những câu thơ lắng đọng, bài thơ khắc họa sâu sắc nỗi nhớ quê hương của người xa xứ, là tiếng lòng của những ai phải chia xa nơi mình đã sinh ra, lớn lên, và yêu thương.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
3445
-
2409
-
1877
-
1745
-
1586
-
1430