Đoạn trích thứ nhất:
Sáng hôm sau, cúng cơm sáng xong xuôi, cô Thảo lại sắm sửa đi qua làng Mỹ Lý. Cô gọi mấy đứa em đến gần rồi cho mỗi đứa năm xu. Trong nhà ai cũng khen cô rộng rãi và biết thương em, nên cô vui sướng lắm. Đang lúc cao hứng cô còn hứa sẽ gửi cho mẹ hai cặp quần áo mới để mặc Tết nữa. Nhưng chính cô cũng không biết sẽ lấy đâu ra hai cặp quần áo ấy. Chỉ trong nháy mắt cô Thảo đã phân phát tất cả số tiền cô đã dành dụm trong một năm.Lúc sắp sửa lên đường, bà Vạn cho cô nửa con gà và một gói xôi để về nhà chồng. Lúc ra đi cô cảm động quá, đứng bên mẹ và mấy em khóc nức nở.Về nhà chồng, cô Thảo lại làm việc từ mai đến chiều, tối tăm cả mày mặt. Lúc nào cô cũng nhớ đến mẹ nghèo, đến em thơ, nhưng nhớ thì lòng cô lại bùi ngùi, trí cô lại bận rộn. Rồi chiều chiều gặp những lúc nhàn rỗi, cô lại ra đứng cửa sau vơ vẩn nhìn về làng Quận Lão. Nhưng làng Quận Lão ẩn sau đám tre xanh đã kéo một gạch đen dài trên ven đồi xa thẳm.
(Trích Quê mẹ, Thanh Tịnh, In trong tập Quê mẹ, NXB Kim Đồng, 2006)
Đoạn trích thứ hai:
Tâm lần ruột tượng lấy ra gói bạc giấy cuộn tròn. Số tiền nàng vừa lấy định trang trải các công nợ và lo sưu thuế cho Bài. Nhưng thấy vẻ mặt vui mừng của em, nàng quên mất cả những nỗi lo sợ đang chờ nàng.
Lúc Tâm ra về, trời đã tối. Nàng vội vã bước mau để về cho con bú. Sương mù xuống phủ cả cánh đồng, và gió lạnh nổi lên: Tâm thu vạt áo lại cho đỡ rét, lần theo bờ cỏ đi. Lòng nàng mệt nhọc và e ngại: lấy đâu mà bù vào chỗ tiền đưa cho em? Tâm nhớ lại những lời dằn của mẹ chồng và những câu giận dữ của Bài mỗi khi hỏi nàng không có tiền. Nàng nghĩ đến những ngày buôn bán được, ngày không, Tâm dấn bước. Cái vòng đen của rặng tre làng Bàng bỗng vụt hiện lên trước mặt, tối tăm và dầy đặc. Tâm buồn rầu nhìn thấu cả cuộc đời nàng, cuộc đời cô hàng xén từ tuổi trẻ đến tuổi già toàn khó nhọc và lo sợ, ngày kia như tấm vải thô sơ. Nàng cúi đầu đi mau vào trong ngõ tối.
(Trích Cô hàng xén, Thạch Lam, In trong tập Truyện ngắn Thạch Lam, NXB Văn học, 2003)
Quảng cáo
2 câu trả lời 8077
Phân tích, so sánh cách ứng xử, vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật Thảo và Tâm trong hai đoạn trích
Trong văn học Việt Nam, những nhân vật nữ thường được khắc họa với những phẩm chất cao đẹp và lòng nhân hậu. Câu chuyện trong hai đoạn trích "Quê mẹ" của Thanh Tịnh và "Cô hàng xén" của Thạch Lam đưa ra hai hình mẫu nhân vật nữ: Thảo và Tâm. Cả hai đều là những người phụ nữ chịu đựng khó khăn, vất vả trong cuộc sống, nhưng họ lại có những cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn khác nhau, phản ánh những hoàn cảnh sống và suy nghĩ đặc trưng của từng người.
1. Thảo - Sự rộng rãi, cảm động trước tình thương của mẹ
Trong đoạn trích "Quê mẹ" của Thanh Tịnh, Thảo được miêu tả là một người con hiếu thảo, rất biết quan tâm đến mẹ và các em. Cô là người rộng rãi và có tấm lòng thương yêu gia đình, đặc biệt là mẹ nghèo và những đứa em thơ. Cách cô ứng xử với các em là một ví dụ điển hình về sự sẻ chia trong gia đình. Cô cho mỗi đứa em năm xu, thể hiện sự chăm sóc và quan tâm tới các em dù hoàn cảnh của cô cũng chẳng khá giả gì. Mặc dù biết rằng không thể gửi cho mẹ hai cặp quần áo mới như đã hứa, cô vẫn quyết định chia sẻ tất cả số tiền tiết kiệm trong năm của mình, một hành động thể hiện tấm lòng nhân hậu và sự hy sinh vì gia đình. Điều này cho thấy, Thảo là người rất yêu thương gia đình, sẵn sàng từ bỏ lợi ích cá nhân để mang lại niềm vui cho người thân.
Tuy nhiên, bên cạnh những phẩm chất đáng quý đó, Thảo cũng thể hiện sự bất lực trước hoàn cảnh của chính mình. Cô đã hứa hẹn, dự định làm những việc tốt cho mẹ và em, nhưng cuối cùng lại không thể thực hiện được vì những khó khăn trong cuộc sống. Đoạn kết của câu chuyện thể hiện sự giằng xé trong tâm hồn Thảo: cô nhớ mẹ, nhớ quê hương, nhưng đồng thời cũng phải chịu đựng những nỗi vất vả, tủi thân khi sống ở nhà chồng.
2. Tâm - Sự lo lắng, mệt mỏi và hy sinh thầm lặng
Còn trong "Cô hàng xén" của Thạch Lam, nhân vật Tâm là một người phụ nữ khác, có hoàn cảnh sống khó khăn hơn Thảo. Cô vừa là người mẹ, vừa là người vợ, phải gánh vác nhiều trách nhiệm trong gia đình. Mặc dù vậy, Tâm luôn cố gắng lo cho con cái, chồng con dù cuộc sống của cô luôn đầy rẫy những nỗi lo âu. Trong đoạn trích, khi Tâm quyết định lấy số tiền mà mình dành dụm để lo cho em, cô đã quên đi những khó khăn đang chờ đợi mình, và hành động đó phản ánh một tấm lòng rộng mở, luôn sẵn sàng chia sẻ với những người thân yêu. Tuy nhiên, Tâm không có sự thỏa mãn hay vui mừng khi giúp đỡ em như Thảo, mà lại chỉ cảm thấy nặng nề và lo sợ về tương lai. Cảm giác lo lắng về những công nợ, về sự thiếu thốn trong gia đình, về những lời dằn vặt từ mẹ chồng và chồng khiến Tâm không thể tìm thấy niềm vui trong sự hy sinh của mình.
Khác với Thảo, Tâm luôn phải sống trong một vòng luẩn quẩn của lo toan và mệt mỏi. Đoạn văn miêu tả Tâm "buồn rầu nhìn thấu cả cuộc đời nàng, cuộc đời cô hàng xén từ tuổi trẻ đến tuổi già toàn khó nhọc và lo sợ" đã cho thấy cuộc sống của Tâm mang đậm dấu ấn của sự hi sinh thầm lặng và sự mệt mỏi tinh thần. Cô không chỉ lo lắng cho gia đình mà còn phải đối mặt với sự bất công trong cuộc sống, đặc biệt là trong mối quan hệ với mẹ chồng và chồng. Tâm có những lúc cảm thấy bất lực, như khi cô "cúi đầu đi mau vào trong ngõ tối", thể hiện một tâm hồn đầy khổ đau và uất ức.
3. So sánh cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn của Thảo và Tâm
Cả Thảo và Tâm đều có lòng hiếu thảo và yêu thương gia đình, nhưng cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn của hai nhân vật này lại có sự khác biệt rõ rệt. Thảo là người có tính cách cởi mở, rộng rãi và sẵn sàng chia sẻ, nhưng cô lại thiếu sự thực tế và thường bị cuốn theo những lời hứa hẹn mà không thể thực hiện được, từ đó để lại một cảm giác bất lực. Cô là hình mẫu của người con gái vừa hiếu thảo vừa vô cùng khao khát được yêu thương và chia sẻ hạnh phúc với gia đình.
Trong khi đó, Tâm là người phụ nữ của thực tế, luôn phải lo lắng, phải hy sinh thầm lặng cho gia đình, dù đôi khi cô cảm thấy mình bị đè nặng bởi cuộc sống. Sự hy sinh của Tâm không có sự vui mừng hay khen ngợi mà thường là sự cam chịu, vì cô luôn phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống gia đình, từ mẹ chồng đến công việc. Tâm là hình mẫu của người phụ nữ biết hi sinh vì gia đình nhưng luôn phải chịu đựng sự khắc nghiệt của cuộc sống.
Cả Thảo và Tâm đều là những người phụ nữ đáng trân trọng, họ đều có những nét đẹp tâm hồn và lòng yêu thương gia đình sâu sắc. Tuy nhiên, sự khác biệt trong hoàn cảnh sống và cách ứng xử của họ đã tạo ra hai hình mẫu khác nhau về người phụ nữ trong xã hội cũ. Thảo là người con gái ngây thơ, giàu tình cảm, còn Tâm là người phụ nữ trưởng thành, chịu đựng và hy sinh thầm lặng. Cả hai nhân vật đều mang lại cho người đọc những bài học về sự hy sinh, lòng yêu thương và sự vất vả của người phụ nữ trong gia đình.
Phân tích, so sánh cách ứng xử, vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật Thảo và Tâm trong hai đoạn trích
Trong văn học Việt Nam, những nhân vật nữ thường được khắc họa với những phẩm chất cao đẹp và lòng nhân hậu. Câu chuyện trong hai đoạn trích "Quê mẹ" của Thanh Tịnh và "Cô hàng xén" của Thạch Lam đưa ra hai hình mẫu nhân vật nữ: Thảo và Tâm. Cả hai đều là những người phụ nữ chịu đựng khó khăn, vất vả trong cuộc sống, nhưng họ lại có những cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn khác nhau, phản ánh những hoàn cảnh sống và suy nghĩ đặc trưng của từng người.
1. Thảo - Sự rộng rãi, cảm động trước tình thương của mẹ
Trong đoạn trích "Quê mẹ" của Thanh Tịnh, Thảo được miêu tả là một người con hiếu thảo, rất biết quan tâm đến mẹ và các em. Cô là người rộng rãi và có tấm lòng thương yêu gia đình, đặc biệt là mẹ nghèo và những đứa em thơ. Cách cô ứng xử với các em là một ví dụ điển hình về sự sẻ chia trong gia đình. Cô cho mỗi đứa em năm xu, thể hiện sự chăm sóc và quan tâm tới các em dù hoàn cảnh của cô cũng chẳng khá giả gì. Mặc dù biết rằng không thể gửi cho mẹ hai cặp quần áo mới như đã hứa, cô vẫn quyết định chia sẻ tất cả số tiền tiết kiệm trong năm của mình, một hành động thể hiện tấm lòng nhân hậu và sự hy sinh vì gia đình. Điều này cho thấy, Thảo là người rất yêu thương gia đình, sẵn sàng từ bỏ lợi ích cá nhân để mang lại niềm vui cho người thân.
Tuy nhiên, bên cạnh những phẩm chất đáng quý đó, Thảo cũng thể hiện sự bất lực trước hoàn cảnh của chính mình. Cô đã hứa hẹn, dự định làm những việc tốt cho mẹ và em, nhưng cuối cùng lại không thể thực hiện được vì những khó khăn trong cuộc sống. Đoạn kết của câu chuyện thể hiện sự giằng xé trong tâm hồn Thảo: cô nhớ mẹ, nhớ quê hương, nhưng đồng thời cũng phải chịu đựng những nỗi vất vả, tủi thân khi sống ở nhà chồng.
2. Tâm - Sự lo lắng, mệt mỏi và hy sinh thầm lặng
Còn trong "Cô hàng xén" của Thạch Lam, nhân vật Tâm là một người phụ nữ khác, có hoàn cảnh sống khó khăn hơn Thảo. Cô vừa là người mẹ, vừa là người vợ, phải gánh vác nhiều trách nhiệm trong gia đình. Mặc dù vậy, Tâm luôn cố gắng lo cho con cái, chồng con dù cuộc sống của cô luôn đầy rẫy những nỗi lo âu. Trong đoạn trích, khi Tâm quyết định lấy số tiền mà mình dành dụm để lo cho em, cô đã quên đi những khó khăn đang chờ đợi mình, và hành động đó phản ánh một tấm lòng rộng mở, luôn sẵn sàng chia sẻ với những người thân yêu. Tuy nhiên, Tâm không có sự thỏa mãn hay vui mừng khi giúp đỡ em như Thảo, mà lại chỉ cảm thấy nặng nề và lo sợ về tương lai. Cảm giác lo lắng về những công nợ, về sự thiếu thốn trong gia đình, về những lời dằn vặt từ mẹ chồng và chồng khiến Tâm không thể tìm thấy niềm vui trong sự hy sinh của mình.
Khác với Thảo, Tâm luôn phải sống trong một vòng luẩn quẩn của lo toan và mệt mỏi. Đoạn văn miêu tả Tâm "buồn rầu nhìn thấu cả cuộc đời nàng, cuộc đời cô hàng xén từ tuổi trẻ đến tuổi già toàn khó nhọc và lo sợ" đã cho thấy cuộc sống của Tâm mang đậm dấu ấn của sự hi sinh thầm lặng và sự mệt mỏi tinh thần. Cô không chỉ lo lắng cho gia đình mà còn phải đối mặt với sự bất công trong cuộc sống, đặc biệt là trong mối quan hệ với mẹ chồng và chồng. Tâm có những lúc cảm thấy bất lực, như khi cô "cúi đầu đi mau vào trong ngõ tối", thể hiện một tâm hồn đầy khổ đau và uất ức.
3. So sánh cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn của Thảo và Tâm
Cả Thảo và Tâm đều có lòng hiếu thảo và yêu thương gia đình, nhưng cách ứng xử và vẻ đẹp tâm hồn của hai nhân vật này lại có sự khác biệt rõ rệt. Thảo là người có tính cách cởi mở, rộng rãi và sẵn sàng chia sẻ, nhưng cô lại thiếu sự thực tế và thường bị cuốn theo những lời hứa hẹn mà không thể thực hiện được, từ đó để lại một cảm giác bất lực. Cô là hình mẫu của người con gái vừa hiếu thảo vừa vô cùng khao khát được yêu thương và chia sẻ hạnh phúc với gia đình.
Trong khi đó, Tâm là người phụ nữ của thực tế, luôn phải lo lắng, phải hy sinh thầm lặng cho gia đình, dù đôi khi cô cảm thấy mình bị đè nặng bởi cuộc sống. Sự hy sinh của Tâm không có sự vui mừng hay khen ngợi mà thường là sự cam chịu, vì cô luôn phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống gia đình, từ mẹ chồng đến công việc. Tâm là hình mẫu của người phụ nữ biết hi sinh vì gia đình nhưng luôn phải chịu đựng sự khắc nghiệt của cuộc sống.
Cả Thảo và Tâm đều là những người phụ nữ đáng trân trọng, họ đều có những nét đẹp tâm hồn và lòng yêu thương gia đình sâu sắc. Tuy nhiên, sự khác biệt trong hoàn cảnh sống và cách ứng xử của họ đã tạo ra hai hình mẫu khác nhau về người phụ nữ trong xã hội cũ. Thảo là người con gái ngây thơ, giàu tình cảm, còn Tâm là người phụ nữ trưởng thành, chịu đựng và hy sinh thầm lặng. Cả hai nhân vật đều mang lại cho người đọc những bài học về sự hy sinh, lòng yêu thương và sự vất vả của người phụ nữ trong gia đình.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
34288
-
30119
-
Hỏi từ APP VIETJACK28428
