Quảng cáo
2 câu trả lời 160
Một trong những sự kiện lịch sử quan trọng và có ý nghĩa sâu sắc đối với dân tộc Việt Nam là Ngày Giải phóng miền Nam 30 tháng 4 năm 1975. Đây không chỉ là dấu mốc chấm dứt cuộc chiến tranh kéo dài suốt hơn 30 năm mà còn là khởi đầu cho một thời kỳ hòa bình, thống nhất đất nước.
Mặc dù tôi không sống trong thời kỳ đó, nhưng qua những câu chuyện từ ông bà và tài liệu lịch sử, tôi cảm nhận được không khí hào hùng và niềm vui sướng của người dân trong ngày lịch sử ấy. Một trong những câu chuyện tôi nghe kể là về ông nội của tôi, người đã từng tham gia vào chiến dịch giải phóng.
Vào những ngày cuối tháng 4 năm 1975, khi chiến dịch Hồ Chí Minh bắt đầu, ông nội tôi, một người lính trẻ, đã được giao nhiệm vụ tham gia vào cuộc tấn công giải phóng Sài Gòn. Những ngày này, cả nước đang hồi hộp chờ đợi những diễn biến từ chiến trường. Ông kể rằng, không khí chiến tranh vẫn hiện hữu, nhưng niềm tin vào chiến thắng tràn ngập trong lòng mỗi người lính.
Ngày 30 tháng 4, khi những tiếng súng vang lên và những chiếc xe tăng tiến vào trung tâm thành phố, không chỉ các chiến sĩ, mà cả người dân cũng đều ra đường đón chào. Ông nội tôi nhớ lại hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trên nóc Dinh Độc Lập, biểu tượng cho sự thống nhất và tự do.
“Cảm giác lúc đó thật không thể diễn tả,” ông nói. “Mọi người đều khóc, nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc. Tất cả đều cùng nhau hát vang bài Quốc ca, lòng tràn đầy tự hào và khát vọng xây dựng một đất nước hòa bình.”
Sau ngày giải phóng, cuộc sống bắt đầu chuyển mình. Ông nội tôi đã trở về quê hương, cùng với đồng bào xây dựng lại đất nước sau những năm tháng chiến tranh tàn khốc. Những câu chuyện của ông đã giúp tôi hiểu hơn về giá trị của hòa bình và thống nhất.
Ngày 30 tháng 4 hàng năm không chỉ là ngày kỷ niệm giải phóng miền Nam mà còn là dịp để chúng ta tưởng nhớ những người đã hy sinh vì nền độc lập của đất nước. Qua những câu chuyện như của ông nội tôi, tôi học được rằng mỗi người dân Việt Nam đều có một phần trong lịch sử oanh liệt ấy, và nhiệm vụ của thế hệ sau là gìn giữ và phát huy những giá trị quý báu đó.
Sự kiện lịch sử này không chỉ là niềm tự hào của dân tộc mà còn là bài học về lòng kiên trì, sức mạnh của tình yêu quê hương đất nước. Qua tìm hiểu và nghe kể, tôi cảm nhận được rằng hòa bình là điều quý giá nhất mà chúng ta phải trân trọng và bảo vệ.
Quang Trung là một người anh hùng tôi cảm thấy ngưỡng mộ nhất. Có nhiều câu chuyện kể về vua Quang Trung, nhưng trong đó, tôi ấn tượng là sự việc vua Quang Trung đại phá quân Thanh.
Lo sợ quân Tây Sơn kéo quân ra Bắc để bắt Vũ Văn Nhậm, vua Lê Chiêu Thống cầu cứu quân Thanh. Triều đình nhà Thanh nhân cơ hội đó kéo quân sang với mong muốn thôn tính nước ta. Được tin, Quang Trung bàn bạc với tướng sĩ, chuẩn bị kế sách tiến đánh quân Thanh. Chỉ trong vỏn vẹn mười ngày từ tối ba mươi đến mùng năm tháng Giêng năm Kỷ Dậu, nghĩa quân của Quang Trung đã chiến đấu và chiến thắng hơn hai mươi vạn quân Thanh. Đầu tiên, nghĩa quân tấn công nghĩa binh trấn thủ ở sông Gián, bắt sống không để sót một tên, ngăn cản chúng báo tin cho quân đội ở hai đồn Hà Hồi và Ngọc Hồi. Đến nửa đêm ngày mùng ba, vua Quang Trung dẫn binh lính tiến đánh và giành được Hà Hồi, tịch thu hết lương thực và vũ khí của kẻ thù. Đến ngày mùng năm thì quân giành được đồn Ngọc Hồi. Chủ tướng của giặc là Tôn Sĩ Nghị trước đó nghe tin cấp báo đã chạy trốn. Vua Lê Chiêu Thống ở trong cung nghe tin cũng đã tìm cách thoát chạy trong tình cảnh hết sức thảm hại. Nghĩa quân Tây Sơn đã dẹp tan quân Thanh, giành lại được kinh thành Thăng Long.
Vua Quang Trung là một con người trí tuệ sáng suốt, có tầm nhìn xa trông rộng. Sự việc ngài ấy lãnh đạo nghĩa quân Tây Sơn đánh bại quân Thanh đã thể hiện được điều đó. Ông còn được nhân dân yêu mến gọi ông là “Anh hùng áo vải”.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
52005
-
Hỏi từ APP VIETJACK49259
-
38242
-
Hỏi từ APP VIETJACK29343