Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa,
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay?
Quảng cáo
2 câu trả lời 11043
Bài thơ "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh không chỉ nổi bật với cảm xúc chân thành mà còn mang đến những hình ảnh và cấu tứ tinh tế, thể hiện tâm trạng và sự chuyển biến trong tình yêu. Hai khổ thơ mà ta sẽ phân tích dưới đây tạo nên bức tranh sinh động về mùa thu và những kỷ niệm gắn bó.
**"Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa,
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu."**
Trong khổ thơ đầu tiên, hình ảnh thiên nhiên được khắc họa một cách sống động. Câu thơ mở đầu với “Cát vắng, sông đầy” gợi lên sự tương phản giữa không gian trống trải của cát và sự tràn đầy, tươi mới của dòng sông. Đây không chỉ là mô tả về thiên nhiên mà còn phản ánh tâm trạng của nhân vật trữ tình, đang cảm nhận sự chuyển mình của mùa thu.
Hình ảnh “cây ngẩn ngơ” thể hiện sự bâng khuâng, thả hồn vào không gian xao xuyến, như chính lòng người đang dậy sóng. Câu thơ “Tên mình ai gọi sau vòm lá” gợi lên sự khao khát, mong mỏi được yêu thương và nhớ đến. Từ "ai" thể hiện sự mong mỏi và sự mơ hồ trong tình yêu, khi mà cái tên ấy, dù không rõ ràng, nhưng lại mang đến một niềm xúc động sâu sắc. Câu thơ cuối cùng “Lối cũ em về nay đã thu” khép lại khổ thơ với cảm giác hoài niệm, gợi nhớ về những kỷ niệm xưa, khi tình yêu còn tươi đẹp.
**"Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay?"**
Khổ thơ thứ hai mở ra một không gian khác, nơi “khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may”. Hình ảnh hoa cỏ may, một loài hoa bình dị, nhưng mang đầy ý nghĩa, gợi nhớ đến những kỷ niệm thân thương trong tình yêu. Sự hiện diện của hoa cỏ may như một biểu tượng cho những mối tình chân thành, giản dị nhưng sâu lắng.
Câu thơ “Áo em sơ ý cỏ găm đầy” thể hiện sự ngây thơ, trong trẻo của người phụ nữ trong tình yêu, nhưng cũng hàm chứa sự vụng về, dễ bị tổn thương trong tình cảm. Hình ảnh “lời yêu mỏng mảnh như màu khói” gợi lên sự mỏng manh, dễ bay hơi, dễ tan biến, tương tự như tình cảm trong cuộc sống. Điều này nhấn mạnh sự yếu ớt của tình yêu, cũng như nỗi lo lắng về sự thay đổi trong tình cảm của người yêu.
Câu thơ cuối “Ai biết lòng anh có đổi thay?” là một câu hỏi đầy trăn trở, thể hiện sự nghi ngờ, lo lắng về tình cảm của người đàn ông. Đây cũng là nỗi niềm chung của nhiều người trong tình yêu, khi mà sự đổi thay của tình cảm có thể xảy ra bất cứ lúc nào, khiến cho tình yêu trở nên bấp bênh.
Hai khổ thơ trong bài "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh không chỉ là bức tranh sinh động về thiên nhiên mà còn là bức chân dung tâm trạng của người phụ nữ trong tình yêu. Hình ảnh và cấu tứ trong thơ đã khéo léo thể hiện nỗi lòng, sự nhạy cảm và sự chuyển biến trong tình cảm, khiến cho người đọc cảm nhận rõ nét những cung bậc cảm xúc phong phú của tình yêu và cuộc sống. Từ đó, bài thơ không chỉ ghi lại những khoảnh khắc đẹp mà còn phản ánh sâu sắc những tâm tư, tình cảm của con người trong mối quan hệ tình yêu.
Võ Văn Trực từng nhận xét Xuân Quỳnh thế này: “Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật, thành thật trong quan hệ bạn bè, với xã hội và cả tình yêu. Chị không quanh co không giấu diếm một điều gì. Mỗi dòng thơ, mỗi trang thơ đều phơi bày một tình cảm, một suy nghĩ của chị.” Đúng thật, Xuân Quỳnh không dùng “ẩn dụ” trong thơ của mình, bà thể hiện hết tình cảm và suy tư của mình. Phong cách viết của bà rất độc đáo, thành thật đến mức thông qua con chữ người ta thấy con người. Một trong những bài thơ độc đáo nhất - Hoa cỏ may đã thể hiện rõ điều này thông qua cấu tứ xuyên suốt và những hình ảnh độc đáo trong bài thơ.
Hoa cỏ may được sáng tác trong thời kháng chiến chống Pháp năm 1969 và được in trong tập thơ cùng tên xuất bản năm 1989. Tập thơ này được trao giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1990. Khi sáng tác bài thơ này, bà đang ở Hà Nội, trong lòng là tình cảm nhớ nhưng tha thiết người yêu ở nơi xa ngăn cách bởi cuộc chiến ác liệt. Dù vậy, lòng người con gái vẫn say đắm và hoài niệm những kỷ niệm bên người yêu, cho người đọc thấy được nỗi lòng của người con gái.
Hoa cỏ may là loài cỏ mỏng manh, yếu ớt, tưởng chừng như có thể lung lay và gục ngã trước những cơn gió lớn. Tương truyền, hoa cỏ may đại diện cho tình yêu và sự thủy chung, dù ra sao vẫn luôn đau đáu nỗi niềm yêu thương và mong đợi. Hình ảnh hoa cỏ may thủy chung chất chứa đầy nỗi hoài niệm đã trở thành mạch thơ xuyên suốt, trở thành cấu tứ của bài thơ cùng tên. Những ngọn cỏ vô ý găm đầy, níu kéo vạt áo của nhân vật trữ tình trong bài thơ như nỗi tương tư cùng hoài niệm không yên.
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.
Hình ảnh cát vắng, sông đầy gợi lên một không gian mênh mông, rộng lớn và tĩnh lặng. Cây được nhân hóa như một con người, bồi hồi đứng lặng trước cảnh tượng này mà không nói thành lời. Không gian này càng trở nên xao xuyến hơn khi mùa thu đến, tiếng gọi của mùa thu như gọi cả những sợi tơ lòng giăng kín. Chính lối cũ đã khiến lòng người phụ nữ hoài niệm về một thời quá khứ, những tình cảm sống dậy khi trở về con đường quen thuộc. Tác giả nhung nhớ những kỷ niệm, tiếng gọi yêu thương của người khi ấy cho đến bây giờ, tác giả vẫn không thể quên được.
Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khi yêu đương, bao giận buồn hờn ghen để khi xa, chúng biến thành nhung nhớ và gửi lại những cảm xúc hờn ghen vào mây với gió. Đắng cay khi ấy chỉ còn là những kỷ niệm xưa cũ, giờ người chỉ nhớ về những kỷ niệm đẹp bên cạnh người yêu thương. Những mùa cũ đã qua là bao hoài niệm, để giờ đây nơi phương xa viết thư gửi cho ai qua nơi tiền tuyến. Lúc này, những hình ảnh mây và gió vẫn thể hiện cho một khoảng không rộng lớn vô ngần. Mà trong khoảng không ấy, đôi mắt người thi sĩ lại hướng về bông hoa cỏ lau, khiến cho không gian như bừng sáng lên:
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?
Nào phải hoa cỏ lau cố găm vào áo quần, mà là người lại cố ý như vô tình khiến những bông cỏ mỏng manh kia níu kéo. Gió và mây trên trời, dưới đất là vô tận màu trắng nhẹ của cỏ lau, như hiện thân của những nỗi nhớ và hoài niệm níu kéo. Nhưng trong lúc đó, người con gái vẫn nghi ngờ tự hỏi: Ai biết lòng anh có đổi thay? Ta có thể phần nào cảm thông được những suy nghĩ vẩn vơ đó, bởi khi yêu con gái là thế, là những hờn ghen và mong manh như nhành cỏ lau!
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72684
-
55999
-
Hỏi từ APP VIETJACK40661
-
Hỏi từ APP VIETJACK37616
