Thông thường nhà thờ nào cũng có một gian nhỏ để đón tiếp những kẻ cầu lụy. Tại nhà thờ Đức Bà nó là một cái hầm bên sườn trái nhà dưới vòm chống. Nơi đó, sau cuộc chạy đua thắng lợi, Quasimodo đã đặt Esmeralda vào đấy. Trong đó có một chai rượu, bánh mì và vài thứ thực phẩm. Y đặt cái giỏ xuống đất, nói:
- Ăn đi.
Đó là suất ăn của y, cái giường của y.
Y trải cái nệm trên nền gạch và nói:
- Ngủ đi.
Cô gái Ai Cập ngước mắt nhìn hắn để cảm ơn nhưng không thốt ra được lời nào. Con quỷ tội nghiệp quả là ghê sợ. Cô cúi đầu, run rẩy sợ hãi.
Y nói:
- Tôi làm cô sợ. Tôi xấu quá, phải không?
Đừng nhìn tôi, chỉ nghe tôi nói thôi. Ban ngày cô ở nguyên đây. Ban đêm cô có thể đi dạo khắp nhà thờ, nhưng không được ra khỏi nhà thờ, ngày hay đêm cũng vậy. Nếu không, cô sẽ đi đứt.
[...]
Hôm sau tỉnh dậy, cô thấy mình đêm qua đã ngủ ngon. Cái sự lạ ấy làm cô ngạc nhiên. Từ lâu lắm rồi, cô mất thói quen ngủ nghê. Một tia nắng mặt trời tươi vui lọt qua cửa sổ tò vò rọi vào mặt cô. Cô thấy một cái gì làm cô khiếp sợ: Khuôn mặt khốn khổ của Quasimodo.
Không định bụng mà cô nhắm mắt lại, nhưng vô ích. Cô tưởng như vẫn nhìn thấy cái mặt dị dạng ấy. Vẫn nhắm mắt, cô nghe thấy tiếng nói rất dịu dàng của một giọng cục cằn:
- Đừng sợ. Tôi là bạn cô. Tôi đến xem cô ngủ. Nhìn cô ngủ, điều đó chẳng có gì là không tốt với cô, phải không? Tôi đứng đây, khi cô nhắm mắt ngủ thì có sao không? Có hại gì cho cô không? Bây giờ tôi đi đây. Tôi đứng phía sau tường. Cô có thể mở mắt ra.
Có cái gì đó hơn là ai oán trong những lời ấy. Đó chính là cái giọng cô từng thốt ra. Cô gái Ai Cập cảm động mở mắt. Phía cửa sổ tò vò y không còn đấy. Cô bước tới cửa sổ, trông thấy gã gù tội nghiệp nép vào góc tường, dáng bộ đau khổ, cam chịu. Cô cố gắng vượt lên cái ghê tởm của mình, nói dịu dàng:
- Lại đây, anh.
Trông thấy môi cô mấp máy, Quasimodo tưởng cô đuổi hắn, y rút lui, chậm chạp, đầu cúi gằm, không dám ngước lên cô gái cái nhìn tuyệt vọng của y.
Cô kêu lên:
- Lại đây nào.
Nhưng hắn tiếp tục lánh xa. Cô lao ra khỏi xà lim, chạy theo, nắm lấy cánh tay y. Y ngước mắt lên vẻ van vỉ. Thấy cô gái kéo hắn đến gần, mặt hắn rạng lên vui mừng. Cô muốn hắn vào trong xà lim, nhưng hắn cố tình đứng ngoài ngưỡng cửa.
- Không, không - Hắn nói.
[...]
Cô gái mỉm cười:
- Này, hãy nói xem: vì sao anh cứu tôi?
Hắn chăm chú nhìn cô khi cô nói:
- Tôi hiểu. Cô hỏi vì sao tôi cứu cô. Cô quên một kẻ khốn nạn cô đã cứu trên cột bêu người à? Một giọt nước, một chút lòng thương, đó là những cái tôi trả giá bằng mạng sống của mình. Cô thì quên kẻ khốn nạn đó, còn hắn thì hắn nhớ. Nghe hắn nói cô gái mủi lòng sâu sắc.
Một giọt nước mắt lăn dài trên đôi mắt của gã kéo chuông.
- Xin cô hãy nghe đây. Dưới kia là những tháp rất cao. Một người rơi xuống sẽ chết ngay, trước khi chạm đất. Khi nào cô muốn rơi xuống, cô không cần nói, chỉ một ánh mắt là đủ.
Hắn đứng lên. Cô ra hiệu cho hắn ở lại.
- Không, không. - Hắn nói. - Tôi không được ở lại lâu. Tôi không được thoải mái khi cô nhìn tôi. Nếu thương tôi thì cô không nhìn đi.
Tôi đi đâu đó để có thể nhìn cô mà cô không trông thấy tôi. Như thế tốt hơn.
Hắn rút trong túi ra một cái còi nhỏ bằng kim khí:
- Cô cầm lấy, khi nào cần đến tôi, khi cô muốn tôi đến, khi nào cô không thấy quá ghê tởm khi phải nhìn thấy tôi thì cô thổi cái còi này, tôi sẽ nghe tiếng.
Hắn đặt cái còi xuống nền nhà và lủi mất.
(Trích “Nhà thờ Đức Bà Paris”, 1831, Victor Hugo)
Quảng cáo
1 câu trả lời 1302
Đoạn trích từ tác phẩm **"Nhà thờ Đức Bà Paris"** của Victor Hugo mô tả một cảnh tượng đầy cảm động giữa Quasimodo và Esmeralda. Dưới đây là phân tích chi tiết về đoạn trích này, làm rõ các đặc điểm nghệ thuật và ý nghĩa sâu xa của nó.
### Phân Tích Đoạn Trích
#### 1. **Tình Cảm Và Nhân Đạo**
Trong đoạn trích, Quasimodo, một nhân vật bị xã hội ruồng bỏ vì ngoại hình xấu xí, đã thể hiện một hành động nhân đạo và đầy lòng thương xót đối với Esmeralda, cô gái đã cứu mình trước đây. Quasimodo không chỉ cung cấp cho Esmeralda thức ăn và nơi ngủ, mà còn làm điều đó với sự ân cần và dịu dàng, mặc dù bản thân y là một người bị xã hội xa lánh và coi thường.
- **Hành động và lời nói của Quasimodo:** Quasimodo đặt giỏ thức ăn xuống và chỉ cho Esmeralda cách sử dụng nó, rồi chuẩn bị cho cô một chỗ ngủ. Hành động này không chỉ thể hiện sự chăm sóc mà còn sự hy sinh của y, vì đây là chỗ ngủ và bữa ăn của chính y. Sự hy sinh này nhấn mạnh lòng tốt và sự tự giác của Quasimodo, một phản ứng trái ngược hoàn toàn với những gì người khác nghĩ về y.
#### 2. **Sự Cô Đơn Và Tự Tôn**
Quasimodo thể hiện sự cô đơn sâu sắc và cảm giác tự ti qua những lời nói của mình:
- **"Tôi xấu quá, phải không?"**: Câu hỏi này không chỉ phản ánh sự tự ti mà còn sự tự nhận thức đau đớn của Quasimodo về ngoại hình của mình. Y cảm thấy mình không xứng đáng được yêu thương và sự hiện diện của mình có thể làm tổn thương người khác.
- **"Nếu thương tôi thì cô không nhìn đi."**: Đây là một biểu hiện rõ ràng của cảm giác tội lỗi và sự tự hạ thấp của Quasimodo. Y yêu cầu Esmeralda không nhìn vào mình vì sợ rằng chính sự hiện diện của mình sẽ làm cô cảm thấy khó chịu.
#### 3. **Tình Bạn Và Sự Cảm Động**
Quasimodo tiếp tục thể hiện sự cảm động khi Esmeralda mời y đến gần:
- **Phản ứng của Quasimodo:** Khi Esmeralda kéo y vào trong xà lim, Quasimodo phản ứng bằng sự vui mừng và hy vọng, mặc dù y tiếp tục giữ khoảng cách, không dám vào gần. Điều này cho thấy sự sợ hãi của y về việc bị từ chối và bị ghẻ lạnh, mặc dù y rất mong muốn gần gũi với người mà y cảm thấy mình nợ ơn cứu mạng.
- **Lời đề nghị của Quasimodo:** Việc Quasimodo đưa cho Esmeralda một cái còi để gọi y khi cần thiết thể hiện một sự chuẩn bị để bảo vệ cô, nhưng đồng thời cũng cho thấy y cảm thấy không xứng đáng và không muốn làm phiền cô. Cái còi trở thành một biểu tượng của sự giúp đỡ và sự sẵn sàng đáp ứng nhu cầu của Esmeralda, nhưng cũng là một dấu hiệu của sự cách biệt mà Quasimodo cảm thấy với xã hội và bản thân.
#### 4. **Sự Đối Lập Giữa Đẹp Và Xấu**
Sự đối lập giữa vẻ đẹp của Esmeralda và vẻ xấu xí của Quasimodo là một chủ đề quan trọng trong đoạn trích này:
- **Quasimodo:** Dù là một người xấu xí theo tiêu chuẩn xã hội, Quasimodo thể hiện một lòng tốt và nhân ái vượt xa những gì mà ngoại hình của y có thể ngụ ý. Sự mâu thuẫn giữa bản chất nhân đạo của y và sự ghê tởm mà y cảm thấy từ bản thân mình phản ánh sự sâu sắc của con người ngoài vẻ bề ngoài.
- **Esmeralda:** Cô gái Ai Cập, mặc dù ban đầu cảm thấy sợ hãi và ghê tởm bởi vẻ bề ngoài của Quasimodo, nhưng dần dần mở lòng và thể hiện sự cảm thông và lòng thương xót đối với y. Sự thay đổi trong cảm xúc của cô thể hiện sự phát triển trong nhận thức về con người và những giá trị nhân đạo.
### Kết Luận
Đoạn trích này không chỉ là một minh chứng cho sức mạnh của lòng nhân ái và tình bạn mà còn là một cuộc phản ánh sâu sắc về sự khác biệt giữa vẻ bề ngoài và bản chất bên trong của con người. Quasimodo, dù bị xã hội xa lánh vì ngoại hình, đã thể hiện một lòng tốt và sự hy sinh sâu sắc, trong khi Esmeralda, dù sợ hãi ban đầu, đã dần dần nhận ra giá trị thực sự của Quasimodo. Tác phẩm của Victor Hugo đã khéo léo sử dụng những yếu tố này để làm nổi bật chủ đề về sự cảm thông, lòng nhân đạo và sự tìm kiếm giá trị thực sự của con người.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
83629 -
Hỏi từ APP VIETJACK72776
-
56096
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45517 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
40688 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37889 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36784 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
31862
