Ngô Thị Duyên
Hỏi từ APP VIETJACK
Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ cảm nhận vẻ đẹp tình yêu quê hương qua những ngọn gió đồng của tác giả Bình Nguyên qua đoạn thơ sau:
Tôi đông cứng gió thổi tôi mềm lại
Để như sông dào dạt phía ruộng đồng
Tôi trở về gặp buổi chiều mẹ vục bóng vào sông
Gió thổi áo nâu mềm lại ngày muối mặn
Thổi buốt tháng năm thổi tràn ký ức
Thổi mát những đau buồn còn nằm khuất đâu đây
Tôi đông cứng gió thổi tôi mềm lại
Để như sông dào dạt phía ruộng đồng
Tôi trở về gặp buổi chiều mẹ vục bóng vào sông
Gió thổi áo nâu mềm lại ngày muối mặn
Thổi buốt tháng năm thổi tràn ký ức
Thổi mát những đau buồn còn nằm khuất đâu đây
Quảng cáo
2 câu trả lời 4208
1 năm trước
Đoạn thơ của tác giả Bình Nguyên mang đến một cảm nhận sâu sắc về tình yêu quê hương qua hình ảnh những ngọn gió đồng. Những ngọn gió không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên mà còn chứa đựng tình cảm, ký ức và sự gắn bó với quê hương. "Tôi đông cứng gió thổi tôi mềm lại" thể hiện sức mạnh của gió trong việc làm tan chảy cái lạnh giá của tâm hồn, mang lại sự ấm áp và mềm mại. Hình ảnh "sông dào dạt phía ruộng đồng" gợi lên cảnh quê yên bình, nơi con người hòa quyện với thiên nhiên, sông nước và ruộng đồng mênh mông. Tác giả trở về quê hương và gặp lại "buổi chiều mẹ vục bóng vào sông," một hình ảnh đầy thân thương và bình dị, biểu trưng cho tình mẹ và những kỷ niệm tuổi thơ. Gió thổi "áo nâu mềm lại ngày muối mặn" không chỉ nhắc nhở về quá khứ gian khó mà còn về sự kiên cường của người dân quê. Gió "thổi buốt tháng năm thổi tràn ký ức" và "thổi mát những đau buồn" là những dòng cảm xúc về thời gian trôi qua và những kỷ niệm, dù có đau buồn nhưng vẫn luôn được gió xoa dịu, làm dịu đi nỗi lòng. Tình yêu quê hương trong thơ Bình Nguyên không chỉ là sự nhớ nhung mà còn là sự cảm thông, gắn bó sâu sắc và đầy trân trọng.
1 năm trước
Đoạn thơ của tác giả Bình Nguyên mang đến một cảm nhận sâu sắc về tình yêu quê hương qua hình ảnh những ngọn gió đồng. Những ngọn gió không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên mà còn chứa đựng tình cảm, ký ức và sự gắn bó với quê hương. "Tôi đông cứng gió thổi tôi mềm lại" thể hiện sức mạnh của gió trong việc làm tan chảy cái lạnh giá của tâm hồn, mang lại sự ấm áp và mềm mại. Hình ảnh "sông dào dạt phía ruộng đồng" gợi lên cảnh quê yên bình, nơi con người hòa quyện với thiên nhiên, sông nước và ruộng đồng mênh mông. Tác giả trở về quê hương và gặp lại "buổi chiều mẹ vục bóng vào sông," một hình ảnh đầy thân thương và bình dị, biểu trưng cho tình mẹ và những kỷ niệm tuổi thơ. Gió thổi "áo nâu mềm lại ngày muối mặn" không chỉ nhắc nhở về quá khứ gian khó mà còn về sự kiên cường của người dân quê. Gió "thổi buốt tháng năm thổi tràn ký ức" và "thổi mát những đau buồn" là những dòng cảm xúc về thời gian trôi qua và những kỷ niệm, dù có đau buồn nhưng vẫn luôn được gió xoa dịu, làm dịu đi nỗi lòng. Tình yêu quê hương trong thơ Bình Nguyên không chỉ là sự nhớ nhung mà còn là sự cảm thông, gắn bó sâu sắc và đầy trân trọng.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72718
-
56040
-
Hỏi từ APP VIETJACK40676
-
Hỏi từ APP VIETJACK37754
Gửi báo cáo thành công!
