Quảng cáo
2 câu trả lời 1176
Bài thơ “Bầm ơi” của Tố Hữu sử dụng nhiều hình ảnh sinh động để diễn tả tình cảm của người con xa xứ đối với người mẹ ở nhà. Dưới đây là một số hình ảnh tiêu biểu:
Hình ảnh người mẹ tần tảo làm việc: Bài thơ mô tả người mẹ qua hình ảnh "Bầm ra ruộng cấy bầm run / Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non". Đây là hình ảnh của người mẹ lao động miệt mài, gian khổ nhưng vẫn kiên trì vì con.
Hình ảnh mưa phùn: "Mưa phùn ướt áo tứ thân / Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!". Mưa phùn ở đây được so sánh với tình thương của người mẹ, mỗi giọt mưa là một tình yêu, một lo lắng của người mẹ dành cho con.
Hình ảnh người mẹ vệ quốc quân: "Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân". Đây là hình ảnh người mẹ không chỉ thương yêu con mà còn gắn liền với tình yêu quê hương, đất nước.
Hình ảnh người mẹ già: "Mẹ già tóc bạc hoa râm". Đây là hình ảnh người mẹ già, tóc đã bạc nhưng tình yêu thương dành cho con vẫn không đổi.
Những hình ảnh này giúp người đọc cảm nhận sâu sắc tình cảm của người con đối với người mẹ và ngược lại, đồng thời cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước
Ngay đầu bài thơ tác giả đã đặt một câu hỏi tu từ: “Ai về thăm mẹ quê ta/ Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…” Mặc dù đã rời xa mảnh đất nghĩa tình ấy từ rất lâu thế nhưng tác giả chưa bao giờ quên được hình ảnh người mẹ già tần tảo sớm hôm của mình. Có lẽ không chỉ tác giả mà tất cả chúng ta cũng đều có nỗi nhớ mẹ như thế nhưng lại không biết biểu đạt như thế nào, cuối cùng chỉ dám thầm thương trong lòng.
“Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruôt gan bầm lại thương con mấy lần
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu.”
Tiếng kêu “Bầm ơi” nghe thật xót xa làm sao, nó còn là tiếng gọi đầy thân thương của một người con. Hình ảnh người mẹ run rẩy lội dưới bùn trong thời tiết không thể khắc nghiệt hơn khiến cho người con không thể kiềm được nước mắt. Đáng lẽ ra tuổi ấy mẹ phải được con gái phụng dưỡng, nghỉ ngơi an dưỡng tuổi già ấy vậy mà vì thương các con, vì chiến tranh xảy ra triền miên nên mẹ không quản ngại khó khăn làm việc để cùng các con chiến đấu.
Hình ảnh người mẹ Việt Nam với đức tính chịu thương chịu khó từ lâu đã in sâu vào trong tiềm thức của những người con, đặc biệt là hình ảnh người mẹ, người vợ trong cảnh chiến tranh.
Luận điểm 2: Những người mẹ vệ quốc quân
Thương bầm con luôn muốn mang đến những điều tốt đẹp nhất cho bầm, ấy vậy mà cảnh nước mất nhà tan con không đành lòng phải dứt áo ra đi. Nhà thơ hiểu được tâm trạng của những người con đang có mẹ, rằng các mẹ hãy yên lòng “Thương con bầm chớ lo nhiều bầm nghe”. Đó là lời dặn dò dịu dàng nhất của người con dành cho mẹ. Dù con có khôn lớn như thế nào thì về nhà con vẫn là một đứa trẻ trong lòng mẹ.
Dù “con ra tiền tuyến xa xôi” với nhiều gian khổ khó khăn thì bên cạnh con cũng là những đồng chí và còn có cả những hậu phương vững chắc như bầm. Những người mẹ ấy cũng “Bao bà cụ từ tâm như mẹ/ Yêu quý con như đẻ ra con/ Cho con nào áo nào quà/ Cho con củi sưởi, cho nhà con ngơi.”
Luận điểm 3: Lời hẹn ước của con
Những người chiến sĩ ra đi chiến đấu đôi khi chẳng còn ngày trở về thế nên lời hứa ấy chỉ đơn giản là bao giờ hết giặc, đất nước bình yên con sẽ về. Tố Hữu cũng vậy, ông chẳng thể biết được mình sẽ đi trong vòng bao lâu mà chỉ có thể gửi những câu nói động viên cho bầm yên lòng.
“Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…”
Những ai đã từng sống trong cảnh mưa bão của đạn chắc sẽ hiểu được cảm giác gia đình đoàn tụ nó thiêng liêng và ấm áp như thế nào. Bầm ở nhà với nỗi nhớ thương con da diết, liệu sau chuyến đi này con có trở về nhà nữa hay không? Nỗi nhớ của người mẹ cứ như thế, nó đau khổ, nó thật thảm thương làm sao.
Có thể thấy được sự khéo léo và tài tình của nhà thơ Tố Hữu thông qua những câu thơ đầy nhẹ nhàng. Và phải có nhiều cảm xúc lắm tác giả mới có thể viết ra những dòng thơ xúc động đến vậy. Chắc hẳn rằng những chiến sĩ phải rời xa quê hương lúc bấy giờ khi đọc bài thơ này sẽ phải bật khóc vì quá cảm động.
Thông qua bài thơ Bầm ơi của tác giả Tố Hữu chúng ta mới càng hiểu thêm về thời chiến tranh ngày xưa, tình cảm quân và dân ta ấm áp như thế nào. Ở những nơi mà bộ đội đi qua đều được người dân đón tiếp ra nhiệt tình, họ yêu thương và trân quý tình cảm của những người con đi xa nhà ấy, họ mong rằng tinh thần đoàn kết của mình sẽ làm nên sức mạnh với nhiều chiến thắng vẻ vang.
Kết bài
Tình cảm của người mẹ dành cho con từ trước đến nay luôn thiêng liêng và vĩ đại, nó được xuất hiện rất nhiều trong văn chương, trong âm nhạc. Dù ở bất cứ thời nào dù hòa bình hay chiến tranh thì tình cảm ấy vẫn được những người mẹ, người con trân quý.
Hình ảnh người mẹ trong thời chiến lại còn cao đẹp hơn, bởi họ không chỉ là hậu phương vững chắc cho người chiến sĩ mà còn là nguồn động viên rất lớn đến các chiến sĩ bộ đội. Bài thơ Bầm ơi của tác giả Tố Hữu thể hiện được trọn vẹn tình cảm ấy, tôn vinh vẻ đẹp của những người mẹ. Với nhịp thơ nhẹ nhàng, bài thơ gieo rắc vào lòng chúng ta thật nhiều tình cảm, tiếng ru dịu dàng.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
33777
-
Hỏi từ APP VIETJACK24691