Quảng cáo
2 câu trả lời 306
Nhân vật An-tư-nai trong truyện ngắn “Người thầy đầu tiên” đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng và cảm xúc. Với tâm hồn trong sáng của tuổi thơ, An-tư-nai vừa nhặt ki-giắc vừa thấy trái tim mình “sung sướng đập rộn rã”. Em vui sướng khi thấy mặt trời như đang đồng cảm với em và tự hào vì “đã làm được một việc nhỏ hữu ích”. Có thể thấy An-tư-nai đã có bước nhảy vọt lớn về tính cánh, từ chỗ em muốn đền ơn con người lạ đã săn sóc, quý mến mình, cho đến chỗ tự giác thấy mình phải làm được một việc nhỏ hữu ích. Tác giả đã lấy hình tượng “mặt trời” để miêu tả sự rung động, biến thái trong tâm hồn cô gái bé nhỏ ấy. Như con chim sổ lông cất tiếng hót, An-tư nai cũng vậy, cô vừa chạy vừa reo với đất trời, gió mây: “Hãy nhìn tôi đây! Hãy nhìn tôi kiêu hãnh chừng nào! Tôi sẽ học hành, tôi sẽ đến trường và sẽ dẫn cả các bạn khác đến”. Chính sự háo hức, chờ mong với niềm hi vọng rạo rực này đã khiến cho em vô cùng yêu mến cô bé An-tư-nai.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74782 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
61046 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53894 -
53022
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40500 -
40009
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37794 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34564
