Đề bài: Hãy viết một bài văn nêu cảm nhận của em về nhân vật Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" của tác giả Nguyễn Dữ. Từ đó, liên hệ với các tác phẩm văn học trung đại liên quan đến người phụ nữ Việt Nam mà em đã học. (tác phẩm văn học mà mình đang nói là "Truyện Kiều" nha)
Quảng cáo
2 câu trả lời 263
Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ là một trong những tác phẩm lưu dấu ấn độc giả nhiều nhất của ông. Câu chuyện được thêm thắt bởi nhiều yếu tố kỳ ảo, hoang đường nhưng giá trị nội dung và tư tưởng của nó lại thấm thía chất hiện thực vô cùng. Đặc biệt là cách nhìn nhận về cuộc đời và số phận của những người phụ nữ đương thời mà Vũ Nương là một nhân vật điển hình tiêu biểu.
Trong thời kì mà tác giả sống, có thể thấy được rằng tư tưởng nam quyền vẫn rất được tôn sùng và đạo đức phong kiến vẫn rất hà khắc với những người phụ nữ. Tuy nhiên tác giả vẫn dám nêu lên tiếng nói chính nghĩa, công quyền cho người phụ nữ, quả thực, Nguyễn Dữ là một con người có tư tưởng rất tiến bộ. Nguyễn Dữ dành nhiều tình cảm thiết thực cho nhân nhật của mình. Vũ Nương được tác giả miêu tả là một người phụ nữ nết na, đức hạnh.
Phận làm vợ, nàng là người vợ rất mực đảm đang, nhân hậu, giàu đức hy sinh. Nàng là một người phụ nữ có tư dung tốt đẹp, hiểu chồng – một người gia trưởng nên nàng hêt sức lựa lời, nín nhịn, giữ đạo “chẳng lúc nào vợ chồng phải đến thất hoà”. Khi chồng phải đi lính thú, nàng lo lắng cho chồng của mình rất nhiều. Từ lời nói đến hành động của nàng đều hướng đến mong muốn duy nhất là chồng bình an trở về: “Chẳng mong chàng ái gấm trở về quê cũ, chỉ mong được hai chữ bình yên thế là đủ rồi”. Nàng là một người phụ nữ của gia đình, tất cả những điều ước mong của nàng cũng chỉ vì sự trong ấm ngoài êm của gia đình.
Trong phận dâu con, nàng đối xử với mẹ chồng rất phải đạo. Nàng coi mẹ chồng không khác gì mẹ đẻ, hết lòng chăm sóc, lúc ốm đau: “Nàng hết sức thuốc thang lễ bái thần phật và lấy lời ngọt ngào khôn khéo xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình”. Tấm lòng nàng dành cho mẹ chồng khiến bà cảm động để khi mất, những lời cuối cùng thiêng liêng của cuộc đời bà là để nói những điều tốt đẹp về con dâu, mong sao cho nàng được hưởng hạnh phúc như chính cái đức của nàng.
Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương
Là một người mẹ, Vũ Nương đã hết sức nuôi dạy, bảo ban, thương yêu và chiều chuộng con, chung thủy chờ chồng. Chỉ có hai mẹ con côi cút đùm bọc, gắn bó với nhau. Cậu Bé Đản thơ ngây, đêm đến được mẹ chỉ vào cái bóng của mình trên tường gọi là cha. Được mẹ giả làm cha để giúp con luôn cảm nhận được tình cảm của cha mình. Nhưng thật không ngờ, chỉ một hành động tưởng chừng chẳng có ý gì đó lại là nguồn cơn của những nỗi bất hạnh sau này nàng phải gánh chịu.
Chính Vũ Nương cũng không hiểu nổi tại sao bản thân lại phải chịu đựng nỗi hàm oan cay đắng như vậy. Mòi mỏi chờ chồng bao nhiêu năm, tưởng chừng khi chồng đi lính bình an trở về, cả nhà sẽ được hưởng một cuộc sống sum vầy đoàn viên, ấy vậy mà Trương Sinh đi lính trở về, khi gặp con trai, nghe lời đứa con thơ ngây, không hiểu chuyện mà ghen tuông vô cơ, đổ tội phụ bác tày đình cho Vũ Nương. Bị chồng ghen tuông vô cớ, Vũ Nương hết sức phân trần, bao nhiêu lời giãi bày của vũ Nương và lời khuyên ngăn của láng giềng, bà con làng mạc, Trương Sinh vẫn không tin. Chàng mắng nhiếc nàng thậm tệ rồi “đánh đuổi nàng đi”. Vũ Nương cùng đường, thất vọng bởi hạnh phúc gia đình, niềm vui “nghi gia nghi thất” không còn nữa, nàng tìm đến cái chết để minh oan. Hành động tự vẫn là thái độ cuối cùng nàng kháng cự lại với số phận vì tiết hạnh của nàng bị hoen ố. Nàng chọn con đường chết để minh chứng tấm lòng trong trắng của mình. Vũ Nương không hề muốn như vậy, nhưng thực sự là nàng cũng cùng đường, không còn thấy đâu là hy vọng nữa nên mới làm như vậy.
(kham khảo hoặc trích ý)
Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ là một trong những tác phẩm lưu dấu ấn độc giả nhiều nhất của ông. Câu chuyện được thêm thắt bởi nhiều yếu tố kỳ ảo, hoang đường nhưng giá trị nội dung và tư tưởng của nó lại thấm thía chất hiện thực vô cùng. Đặc biệt là cách nhìn nhận về cuộc đời và số phận của những người phụ nữ đương thời mà Vũ Nương là một nhân vật điển hình tiêu biểu.
Trong thời kì mà tác giả sống, có thể thấy được rằng tư tưởng nam quyền vẫn rất được tôn sùng và đạo đức phong kiến vẫn rất hà khắc với những người phụ nữ. Tuy nhiên tác giả vẫn dám nêu lên tiếng nói chính nghĩa, công quyền cho người phụ nữ, quả thực, Nguyễn Dữ là một con người có tư tưởng rất tiến bộ. Nguyễn Dữ dành nhiều tình cảm thiết thực cho nhân nhật của mình. Vũ Nương được tác giả miêu tả là một người phụ nữ nết na, đức hạnh.
Phận làm vợ, nàng là người vợ rất mực đảm đang, nhân hậu, giàu đức hy sinh. Nàng là một người phụ nữ có tư dung tốt đẹp, hiểu chồng – một người gia trưởng nên nàng hêt sức lựa lời, nín nhịn, giữ đạo “chẳng lúc nào vợ chồng phải đến thất hoà”. Khi chồng phải đi lính thú, nàng lo lắng cho chồng của mình rất nhiều. Từ lời nói đến hành động của nàng đều hướng đến mong muốn duy nhất là chồng bình an trở về: “Chẳng mong chàng ái gấm trở về quê cũ, chỉ mong được hai chữ bình yên thế là đủ rồi”. Nàng là một người phụ nữ của gia đình, tất cả những điều ước mong của nàng cũng chỉ vì sự trong ấm ngoài êm của gia đình.
Trong phận dâu con, nàng đối xử với mẹ chồng rất phải đạo. Nàng coi mẹ chồng không khác gì mẹ đẻ, hết lòng chăm sóc, lúc ốm đau: “Nàng hết sức thuốc thang lễ bái thần phật và lấy lời ngọt ngào khôn khéo xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình”. Tấm lòng nàng dành cho mẹ chồng khiến bà cảm động để khi mất, những lời cuối cùng thiêng liêng của cuộc đời bà là để nói những điều tốt đẹp về con dâu, mong sao cho nàng được hưởng hạnh phúc như chính cái đức của nàng.
Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương
Là một người mẹ, Vũ Nương đã hết sức nuôi dạy, bảo ban, thương yêu và chiều chuộng con, chung thủy chờ chồng. Chỉ có hai mẹ con côi cút đùm bọc, gắn bó với nhau. Cậu Bé Đản thơ ngây, đêm đến được mẹ chỉ vào cái bóng của mình trên tường gọi là cha. Được mẹ giả làm cha để giúp con luôn cảm nhận được tình cảm của cha mình. Nhưng thật không ngờ, chỉ một hành động tưởng chừng chẳng có ý gì đó lại là nguồn cơn của những nỗi bất hạnh sau này nàng phải gánh chịu.
Chính Vũ Nương cũng không hiểu nổi tại sao bản thân lại phải chịu đựng nỗi hàm oan cay đắng như vậy. Mòi mỏi chờ chồng bao nhiêu năm, tưởng chừng khi chồng đi lính bình an trở về, cả nhà sẽ được hưởng một cuộc sống sum vầy đoàn viên, ấy vậy mà Trương Sinh đi lính trở về, khi gặp con trai, nghe lời đứa con thơ ngây, không hiểu chuyện mà ghen tuông vô cơ, đổ tội phụ bác tày đình cho Vũ Nương. Bị chồng ghen tuông vô cớ, Vũ Nương hết sức phân trần, bao nhiêu lời giãi bày của vũ Nương và lời khuyên ngăn của láng giềng, bà con làng mạc, Trương Sinh vẫn không tin. Chàng mắng nhiếc nàng thậm tệ rồi “đánh đuổi nàng đi”. Vũ Nương cùng đường, thất vọng bởi hạnh phúc gia đình, niềm vui “nghi gia nghi thất” không còn nữa, nàng tìm đến cái chết để minh oan. Hành động tự vẫn là thái độ cuối cùng nàng kháng cự lại với số phận vì tiết hạnh của nàng bị hoen ố. Nàng chọn con đường chết để minh chứng tấm lòng trong trắng của mình. Vũ Nương không hề muốn như vậy, nhưng thực sự là nàng cũng cùng đường, không còn thấy đâu là hy vọng nữa nên mới làm như vậy.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
8 167867
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 48554
-
1 48005
-
6 39826
-
5 38027
-
Hỏi từ APP VIETJACK9 32940
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 27153