Quảng cáo
3 câu trả lời 370
Mảnh đất cày bừa, gieo trồng của mỗi nhà văn có thể trùng khớp nhau nhưng cách trồng, vun xới cho ra thành phẩm ở mỗi thi sĩ sẽ khác nhau, đó chính là phong cách của riêng họ. Cũng giống như đề tài người nông dân rất phổ biến trong văn xuôi Việt Nam nhưng vào ngòi bút Kim Lân lại thật sâu sắc, hiện thực vô cùng. Nạn đói cùng với việc miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật rất đặc sắc đầy tính nhân văn trong tác phẩm Vợ Nhặt của Kim Lân đã rất thành công, tái diễn rất chân thực. Hình tượng nhân vật Thị - người vợ của Tràng dù chỉ là một nhân vật phụ nhưng sự tài tình ở nhà văn đã giúp nhân vật Thị làm sáng tỏ chủ đề tác giả muốn gửi đến.
Nhân vật tự sự chúng ta thường thấy trong các tác phẩm văn học thường được đặt tên cụ thể, những nhân vật vô danh vì họ chỉ lướt qua tác phẩm hoặc do dụng ý không đặt tên của tác giả nhưng không vì thế mà hình ảnh của họ trở nên mờ nhạt. Nhân vật người vợ nhặt xuất hiện không nhiều nhưng ấn tượng để lại vô cùng ấn tượng, ghi đậm chủ đề của truyện. Người đàn bà này xuất hiện trước cái lúc Tràng đẩy xe thóc, tuy nhiên ấn tượng chỉ đến hôm gặp lại Tràng ngay trước cổng chợ mới là điểm nhấn. Khi này cô ta chẳng biết từ đâu ập đến mắng xối xả Tràng: “Điêu! Người thế mà điêu!”. Chính cuộc sống túng nghèo đẩy con người ta vào ngõ cụt, ngôn ngữ của cô ta cũng thô lỗ, sỗ sàng không chút nể nang. Tràng có chút ngạc nhiên bởi nay trông Thị khác hôm trước, người sọp hẳn đi nhưng một lúc hắn cũng nhớ ra ngay cô ta. Tràng cười hiền lành thể hiện sự hối lỗi bèn mời cô ta ăn trầu xã giao nhưng cô ta lại càng tấn công: “Có ăn gì thì ăn, chả ăn giầu”. Tràng thấy thế vui vẻ mời bánh đúc, cô ta liền sà vào ăn bốn bát liền. Từ đó mới thấy người đàn bà này thật tội nghiệp, chính vì nạn đói đã khiến cô ấy đánh rơi đi nhân cách của mình, đói nên đầu gối phải bò.
Thị là một người vô gia cư, nạn đói đã quật cô lưu lạc đến đây xa quê hương sống bờ sống bụi. Thân hình gầy sọp, hai con mắt trũng hoáy, khuôn mặt lưỡi cày xám xịt, quần áo rách tả tơi như tổ đỉa. Ngày đó, hiện trạng của nạn đói vô tình mai một con người ta, Thị chính là một nạn nhân ở đó, thoi thóp từng ngày, từng giờ. Trên đường theo Tràng về nhà, mọi người chẳng ai tin trong lúc nạn đói ở lúc đỉnh điểm thế này Tràng sẽ có được vợ nên nhìn hắn với ánh mắt dò xét, tò mò khiến cô ta bối rối, ngượng ngùng kéo nón che mặt. Nếu trước đó Thị sỗ sàng, để mặc liêm sỉ của mình chỉ cần được ăn thì đến lúc này lòng tự trọng trong cô hồi sinh rõ rệt. Họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ, Tràng trả lời rất hồn nhiên, trẻ con và tác giả miêu tả nhiều ở nụ cười của anh. Lúc này mới thấy được ở Thị dần bộc lộ nét tính cách đẹp, đáng quý.
Về đến nhà Tràng, khi đảo mắt nhìn toàn bộ thấy hoang sơ, trống trải cô bất giác thở dài giấu đi nỗi thất vọng. Ở trong cô lúc này cũng chẳng còn cách nào khác, đi thì sẽ chẳng có nơi để đi, đành đưa mắt làm ngơ, ở lại. Khi cụ Tứ - mẹ Tràng về cô ta lễ phép chào: “u đã về ạ!”. Vẻ đẹp của một người phụ nữ dịu dàng, từ tốn toát lên ở Thị ngay lúc này. Cô có chút e ngại, nhìn lại bản thân mình đầy tủi hổ khi nhìn thấy cụ Tứ ngồi đó im lặng không nói lời nào, sau đó thì cụ cũng chấp cho hai người lấy nhau, không khí nhẹ nhàng hơn.
Một cuộc sống mới tại nhà Tràng, sáng sớm cô cùng mẹ chồng dậy sớm quét dọn, sắp xếp nhà cửa ngăn nắp, gọn gàng. Quần áo của Tràng cũng được đem phơi, nước đổ đầy ẳng. Đến bữa ăn sáng, mắt tối sầm lại Thị cầm trên tay bát cháo cám của mẹ, tuy thất vọng nhưng cô không dám để lộ điều đó sợ mẹ phật lòng nên đã cố nuốt vào. Trong sự tĩnh lặng, lo âu bởi tiếng trống thúc đòi thuế thì Thị lên tiếng: “Trên mạn Thái Nguyên, Bắc Giang người ta không chịu đóng thuế nữa đâu. Người ta phá kho thóc của Nhật, chia cho người đói nữa đấy”. Lúc này lời nói của Thị đã nhân lên thêm niềm hy vọng, ánh sáng ở tương lai về niềm tin Cách mạng sẽ giải phóng cuộc đời, cái nghèo của họ.
Sau tất cả, hình ảnh người vợ nhặt hiện lên tuy nghèo khó, rách rưới nhưng sâu thăm cô là một người phụ nữ dịu dàng, chân thành, cởi mở, một người vợ hiền dâu thảo. Kim Lân thông qua miêu tả thành công nhân vật thị tác giả đã tái hiện được hiện thực tối tăm của xã hội nông thôn Việt Nam
Trong thiên truyện Vợ nhặt của nhà văn Kim Lân, hình ảnh nhân vật thị đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ta. Có lẽ, ấn tượng về thị là ấn tượng về một người phụ nữ với những đổi thay. Nếu như trong lần đầu gặp gỡ với Tràng, ở thị có cái gì ẩn hiện của sức sống, của khao khát thì đến lần hai thị gặp Tràng, mọi thứ đổi thay. Người phụ nữ ấy bị cái đói làm cho khô cằn, làm rách rưới. Bộ quần áo "như tổ đỉa, gương mặt xanh xao, hai con mắt lồi ra". Mọi đổi thay ấy làm ta thấy thương thị- nạn nhân của cái đói. Nhưng rồi ta cũng đầy bất ngờ, ngỡ ngàng khi thị hành động, cư xử đến cộc cằn. Thị bắt đền anh cu Tràng miếng ăn, thị làm vợ anh dù biết chỉ là câu bông đùa. HÌnh ảnh người phụ nữ cắm mặt và ăn "một chặp bốn bát bánh đúc" vừa thô tục, lại vừa là nỗi đau của hoàn cảnh. Người ta đã ngỡ rằng thị đánh mất tự trọng, đánh mất cái e dè của phụ nữ cần có. Nhưng hơn hết, ta hiểu đó là khao khát sống. Khao khát ấy lớn đến mức làm thị sẵn sàng hành động, hành động đầy phi lí. Biết gia cảnh anh Tràng, thị không bỏ đi. Thị vẫn ở đó, thị làm vợ anh trong cái đói. Người phụ nữ chỏng lỏn hồi nào sau khi thành vợ ,thành con dâu dù nghèo khó nhưng cung đã đổi khác. Cái "nén một tiếng thở dài" của thị giúp ta hiểu ra thị đã chấp nhận, thị muốn cùng chung vai với anh cu Tràng. Người vợ hiền hôm sau, người vợ dọn dẹp nhà cửa, người vợ ấy đã thổi lên tia sáng trong căn nhà chỉ có bóng tối. Ta thương, ta cảm thông, ta xót xa cho hoàn cảnh của thị vô cùng!
Cảm nhận của anh chị về vẻ đẹp khuất lấp của nhân vật người vợ nhặt trong truyện Vợ nhặt của Kim Lân Từ đó liên hệ với nhân vật thị Nở trong truyện Chí Phèo của Nam Cao để nhận xét về tư tưởng nhân đạo của hai nhà văn này.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK68975
-
53688
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 40101
-
Hỏi từ APP VIETJACK3 26775