Quảng cáo
2 câu trả lời 443
Mở bài phân tích Hầu trời
- Giới thiệu khái quát về tác giả Tản Đà
- Giới thiệu hoàn cảnh sáng tác, nội dung bài thơ Hầu trời
Ví dụ:
Với phong cách thơ lãng mạn, phóng khoáng, có nét ngông nghênh, thể hiện sự ưu ái và cảm thương của tác giả; thơ văn của Tản Đà ra đời giữa hai giai đoạn trung đại và hiện đại vì vậy những tác phẩm của ông mang một vẻ đẹp và sự độc đáo rất riêng. Một trong những tác phẩm đặc sắc và thể hiện rõ sự phóng khoáng của Tản Đà là tác phẩm Hầu trời. Tác phẩm nói lên sự ngông nghênh của tác giả đối với trời, xem trời như là bạn của mình. Chúng ta cùng đi tìm hiểu cái ngông của Tản Đà.
2. Thân bài phân tích Hầu trời
- Mở đầu bằng cách giới thiệu câu chuyện:
+ Câu chuyện xảy ra vào đem qua, một khoảnh khắc yên lặng, yên tĩnh
+ Câu chuyện kể về giấc mơ muốn lên cõi tiên của tác giả, thể hiện tâm trạng và cảm xúc của người thi nhân
+ Tâm trạng nữa thực nữa mơ của thi nhân
- Thi nhân đọc thơ cho trời và Chư tiên nghe
+ Đọc thơ một cách hào hứng
+ Thi nhân kể về cuộc sống và công việc của mình
+ Giọng thơ của thi nhân hóm hỉnh, ngông
- Thái độ của người nghe:
+ Trời tỏ ra rất tâm đắc và khen ngợi thi nhân
+ Chư Tiên nghe thơ rất xúc động và tâm đắc
- Thi nhân trò chuyện với trời:
+ Khẳng định cái tôi của mình
+ Cuộc sống nghèo khó nhưng thư thái của tác giả
+ Cảm hứng nghệ thuật bao trùm nguyên bài thơ
3. Kết bài phân tích Hầu trời
- Khái quát lại giá trị nội dung, nghệ thuật của bài Hầu trời
- Nêu cảm nhận của em về bài thơ Hầu trời.
Ví dụ: Hầu trời là một bài thơ thể hiện sự ngông cuồng của tác giả, sự hóm hỉnh, vui đùa đã khiến cho bài thơ trở nên độc lạ và thú vị hơn.
I. Mở bài:
- Giới thiệu khái quát về tác giả, tác phẩm:
Nói về Tản Đà, nhà thơ Xuân Diệu từng chia sẻ rằng: " Tản Đà là thi sĩ đầu tiên, mở đường cho thơ Việt Nam hiện đại. Tản Đà là người thứ nhất đã có can đảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩ một cách đường hoàng, bạo dạn, dám giữ một cái tôi". Quả thực là vậy, với tài năng, phong cách rất riêng của mình, Tản Đà đã đóng góp cho nền văn học hiện đại nước nhà nhiều tác phẩm vô cùng đặc sắc, trong đó có "Hầu trời". Bài thơ này mang đậm dấu ấn, cái tôi nghệ sĩ của ông đến độ người ta chỉ mới đọc thoáng qua đã cảm nhận được và phải đọc đi đọc lại để cảm nhận cho trọn cái ý nghĩa của nó.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu về tác giả và tác phẩm:
a) Tác giả:
- Tản Đà là bút danh xuất phát từ núi Tản, sông Đà.
- Cuộc đời tác giả có nhiều lận đận, sinh ra và lớn lên trong một xã hội khi Hán học đã tàn, Tây học thì mới bắt đầu nhen nhóm, đó là thời điểm giao thời giữa hai nền văn hóa.
- Tản Đà là một nhà thơ có điệu hồn mới mẻ: vừa lãng mạn, bay bổng, phóng khoáng nhưng cũng đầy vẻ ngông nghênh.
- Là cây bút tiên phong ở nhiều lĩnh vực văn hóa.
- Ông là người đầu tiên sống bằng nghề Văn, ôm mộng cải cách xã hội bằng con đường hợp pháp và văn chương là một con đường mới.
- Tản Đà được ví như dấu gạch nối giữa văn học truyền thống và văn học hiện đại.
- Hoài Thanh gọi ông là "con người của hai thế kỷ".
b) Tác phẩm:
- Trích "Tuyển tập Tản Đà", 1986.
2. Phân tích bài thơ:
a) Khổ thơ 1: Sự hồi tưởng lại cảm giác được lên tiên của đêm qua
- Đó là một cảm giác sướng lạ lùng. Cách nói này đã phần nào kích thích sự tò mò của người đọc, lôi cuốn họ tìm hiểu bài thơ với nhiều hứng thú.
- "Thật hồn", "thật phách", "thật thân thể", cách nói đó như khẳng định đây là chuyện có thực.
b) 6 khổ tiếp:
- Hoàn cảnh được lên tiên: thời gian là canh ba, đang buồn nằm ngâm văn thì tiếng ngâm động đến tận trời, trời mất ngủ nên đã được hai cô tiên đưa lên gặp trời.
- Đây là nhiệm vụ buộc phải làm, không từ chối được. Cách nói thể hiện cái ngông - khoe: Tài thơ của mình hay động tận lòng Trời nên được Trời mời lên.
- Lí do lên hầu trời được Tản Đà thể hiện qua thơ của mình xem chừng rất tự nhiên, không có vẻ gì là gò ép.
- Cái tôi Tản Đà hiện diện ở ý thức trách nhiệm với đời và khát khao được gánh vác việc đời. Nhà thơ lãng mạn nhưng cũng không hề thoát li với thực tế.
- Cách kể tự nhiên khiến cho người đọc như được nhập vào câu chuyện và nếm trải cùng nhân vật.
- Hư cấu một câu chuyện lên hầu trời có đầu cuối đầy đủ có thể coi là một sự cách tân độc đáo của Tản Đà trong sáng tác thơ.
c) Đoạn chữ thẳng:
- Trời truyền cho văn sĩ đối thơ, tuân theo lệnh trời nhân vật tôi đã đọc những sáng tác của mình.
- Nhà thơ khéo léo mượn giọng "người nhà trời" để gián tiếp khoe văn của mình, rằng đó là văn "Trời nghe trời cũng lấy làm hay"...
III. Kết bài:
- Khái quát lại giá trị nội dung, tư tưởng và giá trị nghệ thuật của tác phẩm
- Cảm nghĩ chung về tài năng, tình cảm của tác giả
"Hầu trời" thực sự là một bài thơ hay với nhiều nét độc đáo, tiêu biểu cho nét giao thời trong nghệ thuật thi ca của Tản Đà. Tuy không trực tiếp bàn về các vấn đề trong xã hội, khi cảm nhận tác phẩm này, ta vẫn thấy bóng dáng của các vấn đề ấy dưới một hình thức thể hiện khác, mới mẻ hơn, ấn tượng hơn so với trước đó.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK54280
-
50174
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 39166