Hiệp sĩ vịt
Vàng đoàn
765
153
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:36 09/09/2022
1. Văn minh Ai Cập cổ đại
- Điều kiện tự nhiên: gắn liền với dòng sông Nin
- Kinh tế: công cụ lao động bằng đá, đồng… Nông nghiệp đóng vai trò chủ đạo
- Chính trị: Nhà nước quân chủ chuyên chế trung ương. Quyền lực tối cao thuộc về vua (gọi là Pha-ra-ông)
- Xã hội: Phân chia thành quý tộc, nông dân, nô lệ… tạo ra một bộ phận chuyên sản xuất, phục vụ,…
- Dân cư: gồm các bộ lạc từ Đông Bắc châu Phi và Tây Á.
2. Văn minh Trung Hoa cổ-trung đại
- Điều kiện tự nhiên: lưu vực Hoàng Hà và Trường Giang có đồng bằng rộng lớn, dất đai màu mỡ, khí hậu tính ôn hòa,…
- Kinh tế: Nghề nông ngày càng phát triển và là ngành kinh tế chính. Thủ công nghiệp, thương nghiệp phát triển.
- Chính trị: Chế độ quân chủ chuyên chế trung ương tập quyền.- Xã hội: Quý tộc và nông dân công xã (cổ đại), địa chủ và nông dân (trung đại).
- Dân cư: Người Hoa Hạ, người Mãn, Mông,…
Câu trả lời của bạn: 20:12 08/09/2022
Tóm lại, nhân gian tương truyền rằng, Hằng Nga là vị thần luôn ao ước một lần xuống trần gian dạo chơi. Vào năm đó, Ngọc Hoàng mở cuộc thi làm bánh, Hằng Nga có dịp xuống trần để tìm hiểu cách làm và gặp Cuội.
Kể từ đó, trong tiềm thức mọi người rằm tháng Tám là lúc chị Hằng Nga và chú Cuội xuống trần gian vui chơi. Vào dịp trung thu, các hoạt động như múa lân, rước đèn ông sao được các em thích thú. Mỗi gia đình đều chuẩn bị mâm cỗ để cúng giữa sân rồi cùng nhau ngắm trăng và phá cỗ. Dịp Trung thu cũng là dịp để mọi người đi làm ăn xa về nhà đoàn viên …
Câu trả lời của bạn: 20:08 08/09/2022
Ai trong số người học sinh chúng ta đều có cho mình kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên, đó mãi là những kỉ niệm đẹp nhất, sâu sắc và in đậm nhất trong tâm trí mỗi người. Nhà văn Thanh Tịnh - một nhà văn trữ tình với những vẻ đẹp đằm thắm, êm dịu và trong trẻo đã mang đến cho chúng ta truyện ngắn "Tôi đi học" (in trong tập "Quê mẹ"), người đọc như được sống lại với chính kỉ niệm của mình với tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật "tôi" trong buổi tựu trường đầu tiên.
Nhân vật "tôi" nhớ lại kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường và gọi đó là "những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng". Tiết trời cuối thu đặc trưng với những buổi sáng dày sương và gió heo may lạnh, cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay đi trên con đường làng tới trường dự buổi tựu trường đầu tiên. Bước đi trên con đường quen thuộc nhưng nhân vật "tôi" lại cảm nhận được những thay đổi lớn, cảm thấy bản thân mình đã lớn, đã chững chạc và đứng đắn hơn, "cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn", "trong chiếc áo vải dù đen dài tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn".
Cậu nhìn những cậu nhỏ khác nhí nhảnh trao sách vở cho nhau xem mà "thèm", đó là nỗi khao khát của một cậu bé cũng có sách vở mới nhưng chưa có bạn, cậu cẩn thận và nâng niu giữ chặt hai quyển vở mới của mình. Bước vào trong sân trường, nhân vật "tôi" có phần ngỡ ngàng trước cảnh tượng "dày đặc cả người" bởi cậu nhớ lại lần cậu ghé trường "trước mắt tôi trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp...". Trước khung cảnh có phần khác lạ ấy, cậu bé đâm ra lo sợ những nỗi sợ vẩn vơ, cùng với sự bỡ ngỡ cậu trở nên rụt rè, khép nép bên người thân "chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ".
Nỗi lo lắng, e dè và lo sợ của cậu khiến cậu ước muốn được là những người học sinh cũ, đã quen thầy, quen trường và quen lớp không còn rụt rè trước cảnh xa lạ như bây giờ. Cậu cảm thấy những người học trò mới "như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ". Tâm trạng bơ vơ, lạc lõng và lúng túng nhất chính là lúc nhân vật "tôi" nghe tiếng trống vào lớp, khi xung quanh các học sinh cũ đã xếp hàng vào lớp cả thì các học trò mới như cậu không đi, không biết đi và không muốn đi "hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi như đá một quả banh tưởng tượng".
Nghe tiếng đọc tên của ông đốc mà cậu bé cảm thấy "quả tim tôi ngừng đập", "quên cả mẹ tôi đứng sau", khi nghe đến tên lại giật mình lúng túng, quả thực đó chính là những phản xạ tự nhiên vô điều kiện đã xảy đến với cậu. Tuy có phần nhút nhát và lo sợ nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự hiền từ và tận tình của ông đốc, đã vơi đi phần nào sự bỡ ngỡ với trường với thầy. Bước đến lớp, dường như bước đi của cậu không hề theo ý muốn "người tôi lúc ấy tự nhiên thấy nặng nề một cách lạ", rồi bất chợt nghe đâu tiếng khóc, mọi cảm xúc dồn nén trong lòng cậu đã vỡ òa, tuôn trào ra "Tôi bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc theo".
Rồi giây phút đó cũng qua đi, cậu trở lại với nhiệm vụ của mình - vào lớp, chấp nhận xa mẹ dù cậu đã từng xa mẹ cả ngày nhưng chẳng lần nào lạ như lần này. Ngồi trong lớp, nhân vật "tôi" cảm thấy cái gì cũng lạ và hay, bạn mới tuy chưa quen biết nhưng lại cảm thấy gần gũi "sự quyến luyến tự nhiên và bất ngờ quá đến tôi cũng không dám tin có thật". Tâm trạng cậu đan xen giữa những kỉ niệm trong quá khứ và hiện tại, tiếng chim và cánh chim gợi kỉ niệm đi bẫy chim còn tiếng phấn thầy gạch trên bảng là hiện thực về một chặng đường mới, giai đoạn mới - trở thành người học sinh.
Buổi tựu trường đầu tiên của nhân vật "tôi" đã được tác giả Thanh Tịnh tái hiện rất chân thực, sinh động và tràn đầy cảm xúc, từng trạng thái và diễn biến tâm trạng của nhân vật được thể hiện theo trình tự không gian, thời gian rõ ràng. Với mỗi không gian, thời gian tâm trạng ấy lại thay đổi, lại có những điểm nhấn riêng, chung quy lại tất cả những tâm trạng ấy đã làm nên một kỉ niệm sâu sắc, đẹp đẽ, khó có thể phai mờ trong tâm trí của nhân vật nói riêng và người đọc nói chung.
Câu trả lời của bạn: 20:06 08/09/2022
Câu trả lời của bạn: 20:01 08/09/2022
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:59 08/09/2022
hầy và cô giáo
Người em luôn bảo
Cha mẹ thứ hai
Đã luôn giúp đỡ,
Đã luôn quan tâm,
Đã luôn dạy bảo,
Chúng em nên người.
Trong thời thơ ấu,
Trong từng hơi thở,
Trong từng bước đi,
Có sự xuất hiện
Của thầy và cô
Cuộc đời nhà giáo
Đã rất vinh quang
Nhiều lúc gian nan
Nhưng rất vững vàng
Đã đào tạo ra
Những nhân tài quý
Dành tặng đất nước
Sự nghiệp trồng người
Thật là vẻ vang
Nhân ngày nhà giáo
Chúc các thầy cô
Luôn luôn mạnh khỏe
Đạt nhiều thành tích.
(Bài làm của học sinh)
Câu trả lời của bạn: 19:57 08/09/2022
Câu trả lời của bạn: 19:55 08/09/2022
. Đọc hiểu
C1. PTBĐ tự sự
C2. Là một người tuấn sảng hào mại không ưa kiềm thúc
C3. Làm lều ở mả để chầu chực, sau ba năm rồi mới trở về
C4. Ông là người tốt, chính trực, tốt bụng nên mới được làm chức trực lại ở cửa Tử Đồng
C5. Tình nghĩa gắn bó, kính trọng thầy của mình và yêu thương người học trò.
C6. Truyền thống tôn sư trọng đạo là truyền thống từ xưa đến này để nhằm tôn vinh, kính trọng và sự biết ơn của mình đối với người thầy của mình.
II. Làm văn
A. Mở bài
- Giới thiệu về Nguyễn Trãi và tác phẩm " Bình Ngô đại cáo"
- Khái quát hình tượng người anh hùng Lê Lợi trong đoạn trích
B. Thân bài
1. Giới thiệu khái quát về nhân vật Lê Lợi
- Ông quê gốc tại Lam Sơn, sinh ra trong gia đình giàu có
- Khi thấy được giặc Minh đang càng ngày ngang ngược, tàn ác năm 1416 Lê Lợi và những người cùng chung chí hướng lập lời thề Lũng Nhai đứng lên khởi nghĩa chống lại quân MInh.
2. Hình tượng Lê Lợi
- Là người có tấm lòng yêu nước và căm thù giặc sâu sắc
+ Trước tiên là cách xưng hô " ta" mà thay vì " tôi" để thấy sự khiêm nhường nhưng cũng tạo nên sự gần gũi hơn đối với mọi người.
+ Ông chọn Lam Sơn là nơi dấy quân khởi nghĩa, nơi đây là quê hương của ông nên ong biết rõ được địa hình, điểm mạnh yếu ở đây.
+ Tấm lòng vì nghĩa lớn nên ông đã từ chối lời dụ dỗ quan tước của nhà Minh để vào "chốn hoang dã nương mình".
- Nỗi lòng sâu kín của Lê Lợi
+ Một con người mưu cao chí rộng, đức độ
+ Hiểu đạo lý, có lòng kiên nhẫn
+ Sứ mệnh nặng nề, trách nhiệm to lớn
C. Kết bài
- Đánh giá chung
- Nêu cảm nghĩ
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:52 08/09/2022
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:51 08/09/2022
Quê hương là nơi ra cất tiếng khóc chào đời, nơi chứng kiến từng bước trưởng thành và là nơi đi về rất đỗi bình yên của mỗi người. Bởi thế mà ta yêu hơn cả từng con đường, từng hòn đất và hơn cả là niềm tự hào về những cảnh đẹp của quê hương. Với tôi, tôi rất yêu và thích cảnh đẹp của khu sinh thái núi Ngăm ở quê tôi.
Khu sinh thái núi Ngăm cách Hà Nội 90km, cách trung tâm thành phố Nam Định 12km và nằm gần quần thể di tích Phủ Dầy ở huyện Vụ Bản. Dọc theo quốc lộ 38B ta sẽ đến với mảnh đất tuyệt đẹp mà tạo hóa đã ban tặng. Vượt qua cảnh cổng màu vàng đồ sộ, bạn sẽ thực sự ngỡ ngàng trước với khung cảnh có một không hai ở đây.
Phía bên tay phải là một nhánh sông nhỏ mà nước mùa nào cũng trong veo, hiền hòa. Ven sông là cánh đồng lúa bát ngát, vào mùa hè lại chín vàng ươm, tỏa hương thơm thân thuộc của ruộng đồng quê hương. Ở phí bên tay trái chính là ngọn núi Ngăm phủ đầy thông. Càng đi lên cao, khách du lịch lại được tận hưởng không khí thoáng đãng dưới đồi thông vi vu trong gió ngàn.
Nơi đây còn có dòng suối nhỏ chảy từ trên núi xuống. Một dòng nước trong veo và mát lành khiến ai cũng cảm thấy mát mẻ giữa những ngày hè oi bức. Ngồi trên núi, lắng nghe tiếng suối chảy róc rách trong tiếng gió ngàn thì mọi mệt nhọc, lo âu về cuộc sống như được xua tan, nhường chỗ cho sự thanh thản và an nhiên.
Hè về cũng là mùa sen nở. Ở chính giữa khu sinh thái là một hồ sen lớn, xanh tốt sum xuê. Dưới ánh nắng chói chang của ngày hè, sắc hồng thắm của những bông hoa càng trở nên lung linh và rực rỡ. Ngay cạnh đó là vườn trồng hoa hướng dương với những cây hoa cao quá đầu người, bông hoa to bằng hai bàn tay người lớn nở bung về phía mặt trời. Hương thơm của các loài hoa cùng hương nắng, hương gió của mảnh đất nơi đây đã tạo nên một mùi vị rất đặc biệt, làm mê lòng bao người nơi đây.
Bên cạnh đó, khu sinh thái núi Ngăm còn là nơi vui chơi bổ ích, lí thú cho mọi người. Có rất nhiều trò chơi giải trí như trượt patin, xích đu, đạp xe đạp hay là đùa nghịch trong làn nước mát nơi bể bơi. Du khách cũng được thưởng thức những món ăn đồng quê, đặc sản nơi đây.
Khu du lịch sinh thái núi Ngăm rất đẹp khiến ai đã từng đến đây đều muốn quay trở lại. Là những người con quê hương, mọi người hãy chung tay bảo vệ và phát triển khu du lịch này.
Câu trả lời của bạn: 19:50 08/09/2022
Ngày xửa ngày xưa, có một con dê trắng đang ăn cỏ trên đoạn dốc đầy cỏ của ngọn đồi gần một con suối nọ. Sau đó dê trắng quyết định đi qua đồi bên kia để thưởng thức thử mùi vị cỏ ở đồi đó. Từ đồi bên này qua đồi bên kia là một lối đi hẹp dài được làm như một chiếc cầu bắc ngang qua con suối.
Trong khi đang đi vượt qua cây cầu thì dê trắng chợt nhìn thấy một con dê đen khác đang đi đến từ đầu cầu bên kia. Nhưng cái cầu quá nhỏ chỉ đủ cho một con đi qua mà thôi. Dê trắng nói với con dê đen rằng hãy để nó qua trước nhưng dê đen lại trả lời rằng hãy để dê đen qua trước. Rồi chúng bắt đầu dọa nhau và cuối cùng xảy ra một cuộc ẩu đả khủng khiếp.
Vì ẩu đả với nhau nên dê trắng và dê đen không giữ được thăng bằng trên cây cầu nữa mà cả hai cùng rơi xuống dòng suối. Những con dê khác gặm cỏ gần đó trên ngọn đồi chứng kiến cảnh tượng đó và đã rút ra cho bản thân một bài học. Thế là vài ngày hôm sau có hai con dê khác cũng gặp chuyện như vậy. Chúng cũng gặp nhau trên cây cầu đó và không thể đi qua
Bài học từ câu chuyện hai con dê qua cầu
Từ câu truyện ngụ ngôn hai con dê qua cầu, các em thấy rằng, trong cuộc sống nếu chúng ta biết nhường nhịn nhau thì chúng ta sẽ được bình an và hạnh phúc. Nếu tranh giành thì cả hai có thể phải gánh những hậu quả đáng thương. Hai con dê qua cầu là một mẫu truyện rất ngắn nhưng chứa đựng nhiều bài học ý nghĩa không chỉ cho các bé nhỏ mà còn có ý nghĩa cho cả xã hội.Tóm tắt truyện hai con dê qua cầu
Ngày xửa ngày xưa, có một con dê trắng đang ăn cỏ trên đoạn dốc đầy cỏ của ngọn đồi gần một con suối nọ. Sau đó dê trắng quyết định đi qua đồi bên kia để thưởng thức thử mùi vị cỏ ở đồi đó. Từ đồi bên này qua đồi bên kia là một lối đi hẹp dài được làm như một chiếc cầu bắc ngang qua con suối.
Trong khi đang đi vượt qua cây cầu thì dê trắng chợt nhìn thấy một con dê đen khác đang đi đến từ đầu cầu bên kia. Nhưng cái cầu quá nhỏ chỉ đủ cho một con đi qua mà thôi. Dê trắng nói với con dê đen rằng hãy để nó qua trước nhưng dê đen lại trả lời rằng hãy để dê đen qua trước. Rồi chúng bắt đầu dọa nhau và cuối cùng xảy ra một cuộc ẩu đả khủng khiếp.
Vì ẩu đả với nhau nên dê trắng và dê đen không giữ được thăng bằng trên cây cầu nữa mà cả hai cùng rơi xuống dòng suối. Những con dê khác gặm cỏ gần đó trên ngọn đồi chứng kiến cảnh tượng đó và đã rút ra cho bản thân một bài học. Thế là vài ngày hôm sau có hai con dê khác cũng gặp chuyện như vậy. Chúng cũng gặp nhau trên cây cầu đó và không thể đi qua cầu được.
Hai chú dê qua cầu nhưng không ai nhường nhịn ai
Quả thật hai con dê này đã rút ra được bài học từ hai con dê qua cầu hôm trước nên chúng biết nhường nhịn nhau hơn. Một con dê nói với một con dê khác rằng nó sẽ ngồi xuống và cho con dê kia bước qua người nó. Con dê kia cũng đáp lại bằng lời cảm ơn và nói rằng lần sau nó sẽ là người ngồi xuống cho dê bước qua. Do đó chúng đều vượt qua chiếc cầu an toàn mà không hề xảy ra cuộc ẩu đả nào.
cầu được.
Câu trả lời của bạn: 19:48 08/09/2022
từ 3 đến 4 lăm
Câu trả lời của bạn: 19:46 08/09/2022
A.Ăn c*t
B.Ăn đầu b**
C.Ăn đồng bằng
D.Ăn cát
E.Ăn đất
G.Ăn cướp
H.Ăn trộm
I.Ăn cái nịt
K.Ăn xin
Câu trả lời của bạn: 19:00 04/09/2022
bố nó tên là Huyền Villa
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:57 04/09/2022
Áp dụng Pytago ta có:
AC=√AB2+BC2=a√3AC=AB2+BC2=a3
BM=√AB2+AM2=a√62BM=AB2+AM2=a62
Gọi AC∩BD={O}AC∩BD={O} vì II là giao điểm của hai đường trung tuyến AOAO và BMBM
→O→O là trong tâm của ΔABDΔABD
AI=23AO=a√33AI=23AO=a33
BI=23BM=a√63BI=23BM=a63
Ta có: AB2=AI2+BI2AB2=AI2+BI2
→ΔABI⊥I→ΔABI⊥I
→{BM⊥AISA⊥BM→BM⊥(SAC)→(SBM)⊥(SAC
Câu trả lời của bạn: 18:53 04/09/2022
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:50 04/09/2022
41305:378=1092724869
986:34=29
75152:244=29.311475441
Câu trả lời của bạn: 18:47 04/09/2022
Câu trả lời của bạn: 17:22 04/09/2022
Đã mấy năm trôi qua rồi, bây giờ tôi đã khôn lớn. Như thể nghe thấy tiếng trống vang lên buổi tựu trường đầu tiên của tôi và tôi cũng tưởng rằng điều đó như vừa mới xảy ra thôi.
Vào tối hôm trước khi buổi tựu trường đầu tiên của tôi, ba tôi chuẩn bị cặp sách, mẹ thì ủi quần áo để chuẩn bị cho tôi đi học vào ngày mai. Mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Tôi thì háo hức đợi đến ngày mai vì đó cũng chính là sự tự hào của bố mẹ. Mong ước của họ là thấy con mình được cấp sách đến trường. Sáng hôm đó, tôi thức dậy thật sớm và vệ sinh cá nhân xong, tôi tự mặc quần áo của mình, đeo cặp sách sẵn sàng. Quang cảnh trên con đường thật kì lạ, khác hẳn so với trước đây, mọi thứ xung quanh đều được thay đổi. Từ những bãi đất trống đã thành những ngôi nhà lớn, từ những con đường hẹp đã trở thành một con đường rộng rãi, thoáng mát. Khi đến trường, tôi thấy ngôi trường “ôi chao, sao rộng lớn quá vậy? kèm theo đó là một sự ngạc nhiên trên gương mặt của tỏi. Tôi bị choáng ngợp và không dám bước vào nhưng khi thấy ai ai cũng đang vui vẻ bước vào thì tôi lại suy nghĩ lại, bước qua cánh cổng đó là một thế giới kì diệu sẽ mở ra. Thế giới kì diệu ấy sẽ giúp chúng ta khôn lớn, biết được những kiến thức cần có và quen biết được nhiều bạn bè mới, thầy cô mới, mang đến cho ta biết bao điều thú vị. Lúc xếp hàng, ai ai cũng đều đứng nghiêm chỉnh để đi vào lớp. Bước vào lớp học, tôi thấy rất tuyệt vời vì bàn ghế được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng. Các lớp khác cũng đều như vậy. Tôi nghe nói bên Nhật, ngày toàn dân đưa trẻ đến trường, ai ai cũng tạm thời gác công việc của mình để tham gia buổi lễ khai giảng năm học mới. Đối với người Nhật, đó chính là ngày quan trọng nhất. Tới khi gặp cô giáo chủ nhiệm, tôi cứ sợ rằng cô sẽ rất nghiêm khắc và rất dữ cho tới khi qua tiết học đầu tiên thì tôi mới biết rằng cô là một cô giáo rất nhiệt tình trong việc giảng dạy, hiền lành, yêu thương và tận tình giúp đỡ chúng tôi trong việc học tập. Sau khi học hết ngày đầu tiên thì tôi lại mong ước ngày hôm sau mau mau đến để tôi được đi học và khám phá nhiều điều thú vị hơn nữa. Suốt mấy năm qua, kí ức đó sẽ luôn luôn ghi khắc trong tim tôi. Nhớ lắm kí niệm tuổi học trò ơi!