viết một bài văn kể lại một truyền thuyết việt nam mà em yêu thích
Quảng cáo
3 câu trả lời 615
Một trong những câu truyện truyền thuyết làm em nhớ mãi đó là truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Tương truyền rằng vào đời Hùng Vương thứ 18,Vua Hùng có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng công chúa này không những đẹp về ngoại hình mà còn rất nết na, thùy mị. Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng. Vì yêu thương con nên vua cha đã tổ chức cuộc thi kén rể, mong chọn được một chàng rể xứng đáng với Mị Nương. Có rất nhiều người tài giỏi từ mọi miền đổ về thành Phong Châu để tham gia cuộc thi.
Trong số đó, nổi bật hơn cả là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh sống ở núi Tản Viên, cao to lực lượng lưỡng, sức mạnh siêu phàm. Chàng có thể bốc từng dãy núi, chuyển từng quả đồi hay khiến cho những dãy núi quả đồi mọc lên theo điều khiển của chàng. Thủy Tinh đến từ vùng nước sâu thẳm,tài năng cũng không thua kém gì Sơn Tinh, chàng có thể hô mưa, gọi gió.Việc chọn lựa một trong hai chàng trai này không phải là điều dễ dàng đối với vua trong trường hợp này. Sau một hồi bàn bạc với các lạc hầu lạc tướng, vua phán: “ Hai chàng đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái, biết gả cho người nào? Thôi thì ngày mai ai đem sính lễ đến trước , ta sẽ cho cưới con gái ta”. Hai chàng trai tâu hỏi lễ vật bao gồm những gì, vua bảo: “ Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”.
Với tài năng đặc biệt của mình,Sơn Tinh dễ dàng chuẩn bị đầy đủ lễ vật cùng với đoàn tùy tùng đem sính lễ đến trước rước Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không rước được Mị Nương đồng thời nhận thấy sính lễ yêu cầu có phần dễ kiếm ở vùng núi nơi Sơn Tinh đang cư trú hơn là vùng biển nơi mình đang ở nên nổi giận đùng đùng. Thủy Tinh hô mưa gọi sấm, kêu cả rồng nước lên để đánh với Sơn Tinh. Nước ngập cả ruộng đồng nhà cửa, xóm làng và làm cả thành Phong Châu như đang nổi lềnh bềnh trên nước. Thế nhưng Sơn Tinh không hề sợ hãi hay nao núng, chàng bốc từng dãy đồi, chuyển từng quả núi và cùng nhân dân chống lại Thủy Tinh. Cả hai vị thần đều ngang tài ngang sức, không phân thắng bại, chỉ có thời gian là thử thách lớn nhất của hai người. Sau mấy tháng trời, Thủy Tinh đã kiệt sức nhưng Sơn Tinh sức vẫn vững vàng nên Thủy Tinh đành phải rút lui.
Từ đó, hằng năm vì muốn cướp lại Mị Nương và trả thù Sơn Tinh nên Thủy Tinh dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng kết cục năm nào cũng như nhau, Sơn Tinh đánh nhau kiệt sức nhưng vẫn thắng không nổi Sơn Tinh
Em rất thích đọc câu truyện này vì nó thể hiện ý chí kiên cường của người Việt Nam chống chọi với lũ lụt hằng năm. Truyện còn giải thích vì sao hằng năm lại có hiện tượng lũ lụt ở nước ta, đồng thời ca ngợi mười tám đời các Vua Hùng dựng nước và giữ nước.
Lúc bấy giờ, giặc Ân tràn sang xâm lược nước ta. Chúng khiến cho đời sống nhân dân vô cùng khổ cực, tình cảnh đất nước lúc này đang ở thế "nghìn cân treo sợi tóc". Nhà vua sai sứ giả đi rao tin khắp nơi, nhằm tìm người tài đứng lên cứu giúp đất nước. Sứ giả đi rao tin cuối cùng cũng đến làng Gióng. Nghe tiếng sứ giả, cậu bé bỗng nhiên cất tiếng gọi mẹ: "Mẹ ơi, mẹ hãy mời sứ giả vào đây cho con". Thấy đứa con mình suốt bao nhiêu ngày tháng không nói, không cười bỗng dưng hôm nay lại cất tiếng gọi mẹ, hai ông bà lão mừng lắm, liền mời sứ giả vào ngay.
Khi sứ giả vào nhà, cậu bé đã ngay lập tức yêu cầu sứ giả hãy về chuẩn bị đủ những vũ khí để đi đánh giặc: Ngựa sắt, áo sắt và tấm giáp sắt để phá tan lũ giặc xâm lược. Sứ giả mừng rỡ vội về tâu lên cho nhà vua chuẩn bị. Nhà vua cũng đồng ý theo lời của cậu bé.Càng lạ lùng thay, Thánh Gióng từ khi gặp được sứ giả của nhà vua thì lớn nhanh như thổi, cơm cha mẹ thổi bao nhiêu cậu ăn cũng không đủ no, quần áo chẳng mấy chốc đều chật hết cả. Cậu bé chẳng mấy chốc hóa thành một chàng trai cao lớn, khỏe mạnh, khí thế ngút trời.
Chẳng bao lâu, nhà mua sai người đem đến đủ cả những thứ mà Gióng yêu cầu. Thánh Gióng lên đường đánh giặc ngay. Cậu đi đến đâu đánh bại quân giặc đến đấy. Khi kiếm gãy, Gióng liền nhổ một bụi cỏ bên đường, quật ngã bọn giặc ngoại xâm. Một hồi, ngựa của Thánh Gióng đã đến chân núi Sóc Sơn, Thánh Gióng liền cởi bộ giáp sắt đang mặc trên người ra mà bay thẳng lên trời.
Để nhớ đến công lao của Thánh Gióng, nhà vua đã cho người lập đền thờ của
vị tướng này tại quê nhà của ông là làng Gióng. Cho đến nay, vẫn còn rất nhiều dấu tích năm xưa còn lưu lại và cứ tháng tư hằng năm, người ta vẫn thường đến đền thờ Phù Đổng Thiên Vương để tưởng nhớ ông.
Trong kho tàng truyện dân gian Việt Nam, em thích nhất truyện truyền thuyết Sơn Tinh Thủy Tinh. Câu chuyện kể lại công cuộc chống thiên tai từ thiên nhiên của ông cha ta ngày xưa và lí giải cho hiện tượng mưa lũ xảy ra hằng năm trên đất nước ta. Truyện kể về vào đời Hùng Vương thứ 18 có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng xinh đẹp tuyệt trần, tính nết hiền dịu. Nhà vua yêu thương nàng hết mực nên muốn tìm cho nàng một người chồng thật xứng đáng.
Một ngày nọ có hai chàng trai đến cầu hôn công chúa. Một người là Sơn Tinh, đến từ miền núi non cao. Còn một người là Thủy Tinh, đến từ vùng biển sâu thẳm. Hai người đều có tài năng kì lạ. Sơn Tinh chỉ tay về phía nào, phía đó mọc lên một dãy núi đồi cao đồ sộ. Thùy Tinh cũng không thua kém; gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Nhà vua thấy cả hai ngang tài ngang sức nên vô cùng khó xử, không biết chọn ai. Vua nói rằng:
- Cả hai đều ngang tài ngang sức, trẫm vô cùng khó xử , cho nên hãy để trẫm bàn với các lạc hầu, chọn ra người phù hợp nhất.
Vào cung, vua bèn nói:
- Cả hai rất vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một đứa con gái. Theo con và các lạc hầu, ta nên làm gì để chọn ra người phù hợp nhất?
Công chúa suy nghĩ một hồi lâu rồi nói:
- Vậy ba hãy cho ra sính lễ và nếu ngày mai ai mang sính lễ đến trước con sẽ chọn người ấy làm chồng.
Vua thấy vậy, bền gật đầu rồi cho gọi hai chàng trai kia vào. Vua bảo ngày mai ai mang sính lễ đến trước thì vua sẽ gả con gái cho người đó. Sơn Tinh và Thùy Tinh bèn hỏi sính lễ cần những gì. Vua Hùng trả lời:
- Sính lễ gồm: 100 ván cơm nếp, 200 nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Nghe xong, Sơn Tinh và Thủy Tinh liền cáo lui. Sáng hôm sau, Sơn Tinh mang sính lễ đến trước, được rước Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, không lấy được Mị Nương, bèn cho quân đuổi đánh Sơn Tinh.
Thủy Tinh hô mưa, gọi gió là giông bão, rung chuyển đất trời. Nước ngập khắp đồng ruộng, nhà cửa, cả thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lầm than khổ cực. Sơn Tinh không hề nao núng. Thần dùng phép lạ, bốc từng quả đồi dợi từng dãy núi, ném xuống quân của Thủy Tinh. Thần còn dùng phép hóa những quả đồi thành những dãy núi cao sừng sững, ngăn chặn dòng nước lũ. Hễ Thủy Tinh dâng nước lên bao nhiêu thì Sơn Tinh lại hóa phép cho đồi núi cao bấy nhiêu.
Suốt mấy thánh trời, hai thần vẫn giao chiến. Sức cùng lực kiệt, Thủy Tinh đành rút quân. Kể từ đó, năm nào Thủy Tinh cũng dâng nước lên để đánh Sơn Tinh nhưng đều nhận lấy thất bại và phải chịu thua.
Truyền thuyết Sơn Tinh Thủy Tinh đã kể lại cho chúng ta thấy câu chuyện chống mưa lũ của ông cha ta ngàn đời nay. Là thế hệ tương lai của đất nước, bản thân em cần phải có trách nhiệm bảo vệ môi trường, kế thừa và phát huy
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
1 817
-
-
-