Quảng cáo
3 câu trả lời 263
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
Thời gian trôi qua, vạn vật thay đổi, có người đến và cũng có người đi, chỉ có cha mẹ là luôn theo bước chân ta khôn lớn từng ngày. Mẹ, đấng sinh thành đã sinh ra và nuôi lớn ta từ những ngày ta chập chững bước đi đến lúc ta chạm đến vinh quang tỏa sáng. Mỗi khi nhắc đến công dưỡng dục sinh thành, tôi lại nghĩ ngay đến mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 rồi, mái tóc mẹ đã hiện rõ 2 màu, không còn đen láy như mẹ của tuổi đôi mươi trước kia nữa. Mẹ có 1 đôi mắt tròn xoe long lanh, đôi má hồng hào và đôi môi đỏ thắm trông đẹp xinh lắm. Gương mặt mẹ ngày càng hiện rõ những nếp nhăn, những nếp nhăn của tuổi già. Nhìn những nếp nhăn ấy, em thương mẹ lắm, thương vì sự cực nhọc nuôi lớn em từng ngày, thương vì những công việc ngày thường làm mẹ mệt mỏi hằn lên những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ. Thế nhưng, mẹ lại bảo với em rằng mẹ không buồn vì những nếp nhăn ấy bởi trên chúng lưu giữ những kỉ niệm từ những ngày con bắt đầu lớn lên, đến những lần con khóc lóc ôm chầm lấy mẹ, nhìn vào từng nếp nhăn ấy, mẹ lại nhớ đến 1 kỉ niệm. Nghe vậy thôi, tôi cảm thấy thương mẹ hơn nữa. Dáng người gầy gòm của mẹ, mỗi ngày gánh vác bao khó khăn nặng nhọc, khó khăn trên người và đôi bàn tay chai sạn để mong tôi có được những ngày tháng hạnh phúc có cơm no áo ấm. Bởi lẽ thế, tôi rất thương mẹ mình. Mẹ có 1 nụ cười tỏa sáng như ánh nắng mặt trời, mỗi lần thấy mẹ cười, trong lòng tôi lại bất giác vui theo nụ cười ấy, nụ cười của tình thương và hạnh phúc.
Mẹ tôi hiền lắm, chẳng những vậy, mẹ còn rất hòa đồng và thân thiện nữa. Chính vì lí do đó nên mẹ rất được mọi người xung quanh yêu mến. Mẹ còn là một người cầu toàn vô cùng. Sáng sáng, mẹ dắt tôi đi trên con đường thường ngày đến trường, sau đó, mẹ đến công ty và tiếp tục công việc của mình. Chiều chiều, khi về đến nhà, trong khi tôi vui chơi xem hoạt hình thỏa thích thì mẹ lại bỏ bộ đồ làm việc trên người xuống, mặc lên chiếc tạp dề và dọn dẹp nhà cửa thật gọn gàng ngăn nắp. Đôi khi tôi thấy mẹ mình như những siêu anh hùng vậy. Mẹ thật tuyệt !
Nhớ những hôm tôi bị ốm nặng, phải xin nghỉ học ở trường. Mẹ chính là người ở bên cạnh và chăm sóc tôi, một tay mẹ nấu cháo cho tôi ăn, canh chừng tôi từng chút một, hễ tôi nặng 1 chút là mẹ lấy thuốc cho tôi uống liền. Có những hôm tôi sốt nặng, mẹ phải thức cả đêm để chăm sóc cho tôi, nhìn dáng vẻ mẹ mệt mỏi lắm nhưng vẫn cố gắng canh tôi vì sợ tôi xảy ra chuyện gì giữa đêm khuya. Tôi nhớ mãi những lần ấy, càng nhớ tôi càng thương mẹ hơn nữa.
Tôi rất yêu mẹ của mình, mẹ như những vì sao soi sáng cuộc đời tôi. Tôi sẽ cố gắng chăm chỉ, học thật giỏi để mong sao lớn thật nhanh, có thể đi làm chăm sóc mẹ và cùng mẹ gánh vác những phần mệt mỏi ấy.
Sau những giờ học căng thẳng trên lớp hay khi có chuyện buồn, tôi chỉ mong trở về nhà thật nhanh để nhìn thấy người mẹ thân yêu của tôi. Với tôi, mẹ là người vô cùng quan trọng, chẳng ai có thể thay thế mẹ của tôi. Với tôi, mẹ là người sinh thành, nuôi nấng, chở che … Mẹ là niềm hạnh phúc của đời tôi. Mẹ luôn dành cho tôi những tình cảm yêu thương, tốt đẹp nhất.
Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người thon thả, làn da mẹ màu dám nắng. Tóc mẹ dài đến ngang vai, màu hoe vàng. Mẹ có khuôn mặt phúc hậu. Khi nhìn gương mặt ấy tôi biết mẹ yêu tôi đến nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm, đôi mắt mẹ trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng suy tư. Tôi vui, mắt mẹ ánh lên những tia sáng hy vọng. Tôi yêu nhất ở mẹ đôi mắt, đôi mắt mẹ là cánh cửa của tâm hồn mà mẹ luôn dang rộng để đón tôi vào.
Nhưng tôi yêu quý mẹ còn bởi những gì tốt đẹp mẹ mang đến cho tôi. Mẹ rất thích công việc của mình – nghề giáo viên. Nhưng sau khi sinh ra tôi và em tôi, mẹ phải nghỉ một năm ở nhà để chăm sóc anh em tôi. Mẹ hy sinh tất cả để cho gia đình mình có giây phút đầm ấm bên nhau. Mẹ dạy anh em tôi học bài trên lớp, cách nói năng, cư xử với mọi người. Khi chúng tôi sai là mẹ lại nhẹ nhàng nhắc nhở. Mẹ nói em tôi là con gái nên phải cẩn thận, khéo léo. Mẹ thường cho em tôi đi chợ để học cách chọn rau quả, thịt, cá … Lúc nấu ăn mẹ cũng cho nó phụ cùng, vừa nấu mẹ vừa giảng giải, hướng dẫn chuyện bếp núc. Vì mẹ tôi là giáo viên dạy nhiều bộ môn nên chuyện học hành của anh em tôi môn nào mẹ cũng hướng dẫn được. Tôi lớn lên được như bây giờ, đã biết khóc biết cười đúng cảm xúc của mình, tôi cười, mẹ cũng mỉm cười làm niềm vui của tôi nhân lên nhiều lần. Khi tôi buồn, mẹ chia sẻ làm nỗi buồn của tôi vơi bớt đi. Mẹ luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Với tôi, mẹ là người phụ nữ hoàn mĩ nhất thế gian.
người
" Công cha như núi thái sơn , nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra một lòng thờ mẹ kính cha cho tròn chữ hiếu mới là đạo con" và ít ai bt đc ý nghĩa của câu ca dao này........... bn làm tiếp nha lười quá
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
51890
-
Hỏi từ APP VIETJACK49027
-
37762