từ thực tiễn hội nghị pari ( 1968-1973) cho thấy vn muốn giành thắng lợi trên mặt trận ngoại giao phải có thắng lợi quân sự đúng hay sai giải thích
Quảng cáo
2 câu trả lời 31
Nhận định: ĐÚNG.
Giải thích đầy đủ, chi tiết
Từ thực tiễn Hội nghị Pa-ri về Việt Nam (1968–1973) có thể khẳng định rằng:
👉 Muốn giành thắng lợi trên mặt trận ngoại giao, Việt Nam phải có thắng lợi trên mặt trận quân sự.
Giải thích:
Hội nghị Pa-ri kéo dài nhưng không dễ đạt kết quả
Hội nghị Pa-ri bắt đầu từ năm 1968 và kéo dài suốt 5 năm (1968–1973).
Trong suốt quá trình đàm phán, phía Mĩ thường xuyên trì hoãn, lật lọng, không chấp nhận các yêu cầu chính đáng của Việt Nam.
→ Điều đó cho thấy: đấu tranh ngoại giao đơn thuần không đủ sức buộc Mĩ nhượng bộ nếu không có sức ép từ chiến trường.
Thắng lợi quân sự tạo thế mạnh quyết định trên bàn đàm phán
Những thắng lợi quân sự lớn của ta như:
Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân 1968
Cuộc tiến công chiến lược năm 1972
Đặc biệt là chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không” (12-1972)
đã làm cho Mĩ:
Bị tổn thất nặng nề về quân sự
Bị khủng hoảng về chính trị và dư luận trong nước
→ Buộc Mĩ phải chấp nhận ký Hiệp định Pa-ri theo những điều khoản cơ bản có lợi cho Việt Nam.
Ngoại giao là mặt trận quan trọng nhưng phụ thuộc vào thực lực
Ngoại giao giúp:
Tranh thủ sự ủng hộ quốc tế
Vạch trần âm mưu chiến tranh của Mĩ
Tuy nhiên, ngoại giao chỉ phát huy hiệu quả khi có thắng lợi quân sự làm chỗ dựa.
→ Thực tế Hội nghị Pa-ri cho thấy: “Ngoại giao thắng lợi là kết quả tổng hợp của đấu tranh quân sự, chính trị và ngoại giao”, trong đó quân sự giữ vai trò quyết định trực tiếp.
Kết luận
Nhận định “Việt Nam muốn giành thắng lợi trên mặt trận ngoại giao phải có thắng lợi quân sự” là hoàn toàn đúng.
Thực tiễn Hội nghị Pa-ri (1968–1973) chứng minh rõ ràng rằng thắng lợi trên chiến trường đã buộc đối phương phải chấp nhận thất bại trên bàn đàm phán, góp phần quan trọng vào thắng lợi chung của cuộc kháng chiến chống Mĩ.
Giải thích:
Thế mạnh trên chiến trường: Các chiến thắng trên chiến trường (như Tổng tiến công và nổi dậy Mậu Thân 1968, Chiến dịch Điện Biên Phủ trên không 1972) đã làm suy yếu lực lượng Mỹ và chính quyền Sài Gòn, buộc Mỹ phải xuống thang chiến tranh, chuyển từ "Việt Nam hóa chiến tranh" sang đàm phán.
Cơ sở để đấu tranh ngoại giao: Thế thắng trên chiến trường là nền tảng vững chắc, giúp Đoàn đại biểu Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (sau này là Việt Nam Cộng hòa) có lập trường đanh thép, không bị lấn át, giữ vững chủ quyền và độc lập, không chấp nhận điều kiện bất lợi do Mỹ đặt ra.
Sức mạnh tổng hợp: Ngoại giao không chỉ là đàm phán, mà là sự kết hợp giữa đấu tranh quân sự, chính trị và ngoại giao. Thắng lợi quân sự là yếu tố quyết định tạo ra "thế và lực" cho bàn đàm phán, làm nổi bật chính nghĩa của Việt Nam trên trường quốc tế.
Thực tiễn Hội nghị Pa-ri: Việc Mỹ chấp nhận ký Hiệp định Pa-ri (1973) là kết quả trực tiếp của sức mạnh tổng hợp đó. Nếu không có những thắng lợi quân sự, Việt Nam khó có thể buộc Mỹ ngồi vào bàn đàm phán và phải ký hiệp định với những điều khoản có lợi (Mỹ rút quân, tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất).
Tóm lại, tại Hội nghị Pa-ri, thắng lợi quân sự là điều kiện tiên quyết, tạo nền tảng và sức mạnh cho thắng lợi ngoại giao, khẳng định Việt Nam là một dân tộc kiên cường, có khả năng tự quyết định vận mệnh của mình.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
7716 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
6157 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3875 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3826 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3307 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3282 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2129 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1990
