Anhhiennguyenhoangf@gmail.con
Hỏi từ APP VIETJACK
Bài văn biểu cảm về 1 con người hoặc sự việc
Quảng cáo
2 câu trả lời 45
9 giờ trước
Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có một điểm tựa tinh thần vững chãi, một bến đỗ bình yên để trở về sau những mệt mỏi. Với tôi, bến đỗ ấy chính là bà – người phụ nữ hiền hậu với đôi bàn tay gầy guộc nhưng ấm áp lạ kỳ. Bà không chỉ là người thân, mà còn là cả một bầu trời tuổi thơ đầy ắp những kỷ niệm yêu thương.
Tôi yêu bà từ những điều giản dị nhất. Yêu mái tóc bạc phơ như cước, thơm mùi lá bưởi, lá chanh mỗi chiều bà gội đầu ngoài hiên nắng. Mỗi khi được tựa đầu vào lòng bà, hít hà mùi hương mộc mạc ấy, tôi cảm thấy bao lo lắng của việc học hành bỗng tan biến hết. Tôi yêu cả đôi bàn tay nhăn nheo, nổi rõ những đường gân xanh – đôi bàn tay đã trải qua bao sương gió cuộc đời để nuôi nấng ba mẹ tôi khôn lớn, và giờ đây lại tiếp tục chăm chút cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ.
Có những kỷ niệm về bà mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Tôi nhớ những buổi trưa hè oi ả, bà ngồi bên võng, tay đưa quạt nan đều đặn, miệng lầm rầm kể những câu chuyện cổ tích về cô Tấm, Thạch Sanh. Tiếng quạt sột soạt hòa cùng giọng kể ấm áp của bà đã đưa tôi vào giấc ngủ say nồng. Tôi nhớ cả những bát canh cua đồng ngọt lịm bà nấu, những củ khoai vùi tro nóng hổi bà dành phần khi tôi đi học về. Tình yêu của bà không ồn ào, phô trương mà lặng lẽ, thấm đẫm trong từng cử chỉ quan tâm nhỏ nhất.
Năm tháng trôi qua, thời gian tàn nhẫn đã khắc thêm những vết chân chim trên khuôn mặt bà, làm lưng bà còng xuống và bước đi chậm chạp hơn. Mỗi khi nhìn thấy bà khó nhọc đeo chiếc kính lão để khâu lại chiếc áo cho tôi, lòng tôi lại thắt lại một nỗi thương xót nghẹn ngào. Tôi sợ thời gian trôi nhanh, sợ một ngày nào đó không còn được nghe tiếng gậy chống lộc cộc của bà ngoài sân, không còn được nghe tiếng bà gọi cửa mỗi sáng.
Năm 2025, khi nhịp sống ngày càng hối hả, tôi càng thêm trân trọng những phút giây được ở bên bà. Bà dạy tôi biết yêu thương, biết nhường nhịn và sống lương thiện. Với tôi, bà là biểu tượng của sự hy sinh vô điều kiện, là ngọn lửa ấm áp sưởi ấm tâm hồn tôi giữa thế gian rộng lớn này.
Bà ơi, con chỉ muốn nói với bà một điều: "Con yêu bà nhiều lắm!". Con tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt và trưởng thành để bà luôn được vui lòng, và mong sao thời gian hãy trôi thật chậm, để bà mãi mãi ở bên cạnh con, là điểm tựa yêu thương nhất trong cuộc đời con.
Tôi yêu bà từ những điều giản dị nhất. Yêu mái tóc bạc phơ như cước, thơm mùi lá bưởi, lá chanh mỗi chiều bà gội đầu ngoài hiên nắng. Mỗi khi được tựa đầu vào lòng bà, hít hà mùi hương mộc mạc ấy, tôi cảm thấy bao lo lắng của việc học hành bỗng tan biến hết. Tôi yêu cả đôi bàn tay nhăn nheo, nổi rõ những đường gân xanh – đôi bàn tay đã trải qua bao sương gió cuộc đời để nuôi nấng ba mẹ tôi khôn lớn, và giờ đây lại tiếp tục chăm chút cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ.
Có những kỷ niệm về bà mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Tôi nhớ những buổi trưa hè oi ả, bà ngồi bên võng, tay đưa quạt nan đều đặn, miệng lầm rầm kể những câu chuyện cổ tích về cô Tấm, Thạch Sanh. Tiếng quạt sột soạt hòa cùng giọng kể ấm áp của bà đã đưa tôi vào giấc ngủ say nồng. Tôi nhớ cả những bát canh cua đồng ngọt lịm bà nấu, những củ khoai vùi tro nóng hổi bà dành phần khi tôi đi học về. Tình yêu của bà không ồn ào, phô trương mà lặng lẽ, thấm đẫm trong từng cử chỉ quan tâm nhỏ nhất.
Năm tháng trôi qua, thời gian tàn nhẫn đã khắc thêm những vết chân chim trên khuôn mặt bà, làm lưng bà còng xuống và bước đi chậm chạp hơn. Mỗi khi nhìn thấy bà khó nhọc đeo chiếc kính lão để khâu lại chiếc áo cho tôi, lòng tôi lại thắt lại một nỗi thương xót nghẹn ngào. Tôi sợ thời gian trôi nhanh, sợ một ngày nào đó không còn được nghe tiếng gậy chống lộc cộc của bà ngoài sân, không còn được nghe tiếng bà gọi cửa mỗi sáng.
Năm 2025, khi nhịp sống ngày càng hối hả, tôi càng thêm trân trọng những phút giây được ở bên bà. Bà dạy tôi biết yêu thương, biết nhường nhịn và sống lương thiện. Với tôi, bà là biểu tượng của sự hy sinh vô điều kiện, là ngọn lửa ấm áp sưởi ấm tâm hồn tôi giữa thế gian rộng lớn này.
Bà ơi, con chỉ muốn nói với bà một điều: "Con yêu bà nhiều lắm!". Con tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt và trưởng thành để bà luôn được vui lòng, và mong sao thời gian hãy trôi thật chậm, để bà mãi mãi ở bên cạnh con, là điểm tựa yêu thương nhất trong cuộc đời con.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74596 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60743 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53354 -
52948
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40432 -
39883
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37555 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34517
Gửi báo cáo thành công!
