Quảng cáo
2 câu trả lời 24
Trong cuộc đời mỗi người, ông bà luôn là những người quan trọng, gắn bó và yêu thương ta vô điều kiện. Em may mắn được sống cùng ông bà, nên mỗi ngày bên ông bà đều để lại trong em những kỷ niệm đáng nhớ.
Ông là người nghiêm khắc nhưng rất yêu thương cháu. Những câu chuyện về tuổi thơ, về những ngày lao động vất vả mà ông kể luôn khiến em cảm phục và biết trân trọng công lao của các bậc sinh thành. Bà thì dịu dàng, luôn quan tâm từng bữa ăn, giấc ngủ và từng việc học hành của em. Bà không chỉ chăm sóc mà còn dạy em nhiều bài học quý giá về lòng hiếu thảo, sự kiên nhẫn và tình thương yêu mọi người.
Mỗi lần ngồi bên ông bà, nghe những câu chuyện xưa cũ, em lại thấy lòng mình ấm áp và biết quý trọng thời gian bên gia đình hơn. Em nhận ra rằng, tình cảm ông bà dành cho cháu không thể đo đếm bằng vật chất, mà là những lời dạy, những cử chỉ quan tâm và những kỷ niệm đáng nhớ suốt đời.
Qua đó, em học được bài học về lòng hiếu thảo, sự biết ơn và trân trọng người lớn tuổi. Em mong rằng mình sẽ luôn chăm sóc, yêu thương và dành nhiều thời gian bên ông bà, để tình cảm gia đình ngày càng gắn bó, ấm áp.
Bài văn biểu cảm về bà Ai cũng đều yêu quý gia đình mình, yêu cái hương khế ngọt tuổi thơ rải dọc theo triền sông nhỏ, yêu cái vẫy đuôi xoắn tít của chú cún, yêu tất cả những gì được thấy là hay ho qua con mắt thời trẻ nhỏ, một thời thơ dại và ngây ngô. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại vậy nên tôi yêu nhất bà ngoại của tôi.
Khi còn nhỏ, tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền từ như bà tôi. Bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Dáng người bà cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp. Đôi bàn tay truyền cho tôi làn hơi ấm, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí, từ cái thế giới ngoài khoảng sân, góc vườn nhà mình. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng, là một người hoa tiêu vững vàng rắn rỏi lại đầu óc tôi hướng về cái thiện. Bà còn là nhiều điều quý giá nữa mà tạo hóa ban tặng cho tôi.
Tôi vẫn còn nhớ mãi từng cử chỉ của bà, cái cười nheo mắt, cái vỗ về an ủi... Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng. Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người.
Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan trọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK52970
-
52885
-
39779
-
Hỏi từ APP VIETJACK37277
