Quảng cáo
5 câu trả lời 98
Okie! Mình sẽ viết một bài văn biểu cảm về cha theo kiểu học sinh, dễ hiểu, cảm xúc chân thành, khoảng 10–12 câu:
Bài văn:
Cha là người mà em yêu quý nhất trên đời. Cha không nói nhiều, nhưng mỗi hành động của cha đều thể hiện tình yêu thương vô bờ bến dành cho gia đình. Cha dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, đưa mẹ đi làm, và luôn dành thời gian chơi đùa với em khi có thể.
Nhìn cha làm việc vất vả, em cảm nhận được sự hi sinh thầm lặng và nghị lực phi thường của người. Những lúc em gặp khó khăn hay thất bại, cha luôn nhẹ nhàng động viên, khuyên nhủ em đứng lên và tiếp tục cố gắng.
Em nhớ những buổi tối, cha ngồi bên cạnh, chỉ cho em làm bài tập, kể cho em nghe những câu chuyện về tuổi thơ của cha. Từ cha, em học được sự kiên nhẫn, trách nhiệm và lòng bao dung.
Cha chính là ngọn đèn sáng dẫn đường cho em trên mọi nẻo đường của cuộc sống. Em yêu cha rất nhiều và luôn tự nhủ sẽ cố gắng học tập, trở thành người con ngoan để cha được tự hào.
Nếu muốn, mình có thể viết thêm một phiên bản dài hơn, 3–4 đoạn, dùng nhiều hình ảnh và cảm xúc hơn để đạt điểm cao môn Ngữ văn. Bạn có muốn mình làm luôn không?
Người bố có vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Và tôi rất yêu thương bố của mình.
Bố tôi rất bận và thường xuyên phải xa nhà, giống như đi công tác vậy. Vì thế mà tôi luôn sống cùng ông bà, mẹ và chị gái, mong ngóng ngày bố về. Mặc dù thực tế rằng tôi vẫn thường khóc và trốn sau cánh cửa khi nhìn thấy bố. Tôi luôn theo dõi từng hành động của bố và cảm thấy vui khi có bố bên cạnh. Nếu bố chiều chị gái hơn, tôi sẽ lại khóc.
Bố tôi là người trầm tính, quyết đoán và tốt bụng, ông ấy tạo cho người khác cảm giác an toàn và thoải mái. Bố hay mua quà cho tôi với hy vọng ông có thể gần gũi với tôi hơn và một lần được chứng kiến con gái mình chân lon ton chạy tới gần, hôn lên má rồi nói: “Con yêu bố”. Cảnh tượng đó tôi cũng đã tưởng tượng ra nhiều lần và tự hứa với lòng mình rằng: phải sống bằng cảm xúc thật của mình và đừng lo sợ sự chia ly. Thời gian trôi qua, bố tôi đã về nghỉ hưu nhưng tôi lại đi học xa nhà nên hai bố con hiếm khi gặp nhau. Lúc rảnh rỗi, tôi gọi cho bố và kể về những câu chuyện vui, về những cậu bạn trai mà tôi quý mến. Bất chợt nhận ra một điều là ngoài bố, tôi chẳng thấy người đàn ông nào trên đời này hoàn hảo cả.
Cha – Người hùng thầm lặng của đời con
Trong cuộc đời mỗi người, cha luôn là hình ảnh thân thương, hiền từ nhưng cũng đầy mạnh mẽ, vững chãi. Đối với tôi, cha không chỉ là trụ cột của gia đình mà còn là người thầm lặng dẫn dắt, bảo vệ và dạy dỗ con bằng cả trái tim. Nhìn cha sau những ngày lao động mệt nhọc, đôi tay chai sạn, gương mặt rám nắng, tôi mới hiểu được rằng mọi hy sinh của cha đều xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến dành cho con.
Cha không hay nói lời ngọt ngào, nhưng từng hành động, từng cử chỉ đều chứa đựng bao nhiêu bài học quý giá. Nhớ những buổi chiều, cha dẫn tôi ra sân vườn dạy cách chăm sóc cây, dạy tôi kiên nhẫn và cẩn thận trong từng việc nhỏ. Nhìn cha tỉ mỉ uốn nắn từng cành cây, tôi thấy trong đó hình ảnh của một con người nghiêm túc nhưng cũng chan chứa tình yêu thương dành cho con.
Khi gặp khó khăn, chính hình ảnh cha vững vàng, kiên cường giúp tôi học cách bình tĩnh, tự tin đối diện với thử thách. Cha dạy tôi biết quý trọng giá trị của lao động, dạy tôi biết cách yêu thương và chia sẻ với mọi người xung quanh. Mỗi lời dạy, mỗi hành động của cha đều in sâu trong tim tôi, trở thành hành trang quý giá trên con đường trưởng thành.
Tôi yêu cha, không chỉ vì cha đã sinh ra tôi, mà còn vì cha đã cho tôi những bài học cuộc sống, cho tôi niềm tin và sức mạnh để bước tiếp. Cha là người hùng thầm lặng trong đời tôi, là tấm gương để tôi noi theo, là nơi tôi luôn tìm về mỗi khi thấy mệt mỏi hay hoang mang. Tôi tự hứa sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để không phụ lòng cha, để mỗi nỗ lực của tôi là món quà tri ân dành cho người cha vĩ đại ấy.
Trong gia đình, người em yêu thương và kính trọng nhất chính là cha. Cha không nói nhiều như mẹ nhưng tình yêu cha dành cho em luôn âm thầm và bền bỉ theo năm tháng.
Cha là người luôn dậy sớm và về nhà muộn. Trên gương mặt cha hằn lên những nếp nhăn vì vất vả, mái tóc cha cũng đã điểm bạc theo thời gian. Đôi bàn tay cha chai sần vì lao động nhưng lại rất ấm áp mỗi khi nắm tay em. Cha ít khi thể hiện cảm xúc, chỉ lặng lẽ quan tâm em bằng những hành động nhỏ như hỏi han việc học hay sửa lại chiếc xe cho em mỗi sáng.
Có những lúc em chưa ngoan, làm cha buồn lòng mà không nhận ra. Chỉ đến khi lớn hơn, em mới hiểu rằng mọi lời nhắc nhở nghiêm khắc của cha đều xuất phát từ tình yêu và mong muốn em trở thành người tốt. Cha dạy em cách sống trung thực, biết cố gắng và không bỏ cuộc trước khó khăn.
Đối với em, cha không chỉ là chỗ dựa vững chắc mà còn là tấm gương để em noi theo. Em thầm cảm ơn cha vì tất cả những hi sinh thầm lặng ấy. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương và kì vọng của cha.
BÀI VĂN BIỂU CẢM VỀ CHA
Trong cuộc đời mỗi người, cha luôn là một bóng dáng âm thầm nhưng vô cùng vững chãi. Cha không hay nói những lời ngọt ngào, cũng không thể hiện tình cảm bằng những cái ôm thường xuyên, nhưng tình yêu của cha lại sâu nặng và bền bỉ như dòng sông chảy mãi không ngừng.
Cha của tôi là một người bình dị. Mỗi ngày, cha lặng lẽ đi làm từ sớm đến tối, đôi vai gầy gánh trên đó bao nỗi lo toan của cuộc sống. Tôi ít khi nghe cha than vãn, dù công việc có vất vả đến đâu. Cha thường chỉ nói một câu rất đơn giản: “Ráng học cho tốt con à.” Câu nói ấy theo tôi suốt những năm tháng đi học, trở thành động lực để tôi cố gắng nhiều hơn mỗi ngày.
Cha nghiêm khắc với tôi, nhưng sau sự nghiêm khắc ấy là cả một tấm lòng yêu thương sâu sắc. Có những lúc tôi mắc lỗi, cha không mắng nhiều mà chỉ lặng im. Chính sự im lặng ấy khiến tôi nhận ra mình đã làm cha buồn. Tôi hiểu rằng cha không trách tôi, cha chỉ mong tôi trưởng thành, biết suy nghĩ và sống tốt hơn.
Tôi nhớ nhất là những buổi tối cha ngồi sửa lại chiếc xe cũ, hay lặng lẽ chờ tôi học bài xong mới đi ngủ. Những hành động nhỏ bé ấy lại chứa đựng biết bao yêu thương mà đôi khi tôi vô tình không nhận ra. Cha giống như một điểm tựa vững vàng, luôn đứng phía sau, sẵn sàng che chở cho tôi trước những khó khăn của cuộc đời.
Thời gian trôi đi, tôi dần lớn lên và nhận ra mái tóc cha đã điểm bạc, lưng cha cũng không còn thẳng như trước. Tôi chợt hiểu rằng cha đã hi sinh cả tuổi trẻ để đổi lấy tương lai cho tôi. Nghĩ đến đó, trong lòng tôi dâng lên niềm xúc động và biết ơn sâu sắc.
Cha ơi, con không giỏi nói lời yêu thương, nhưng trong tim con, cha luôn là người quan trọng nhất. Con chỉ mong mình sẽ cố gắng học tập, sống tốt và trở thành niềm tự hào của cha. Đó chính là cách con thể hiện tình yêu dành cho cha – người luôn âm thầm yêu thương con suốt cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74596 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60743 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53354 -
52948
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40432 -
39883
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37555 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34517
