Quảng cáo
2 câu trả lời 493
Trong văn học, hình ảnh khu vườn mùa xuân luôn mang vẻ đẹp tươi mới, trong trẻo và chan chứa sức sống. Ở văn bản “Vườn Xuân của ông”, tác giả đã phác họa cảnh vườn của một ông lão làm vườn bằng những đường nét tinh tế, gợi cảm, khiến bức tranh thiên nhiên hiện lên không chỉ giàu màu sắc mà còn giàu tâm hồn. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp của mùa xuân, của thiên nhiên, và cả vẻ đẹp của con người lao động bình dị.
Trước hết, vườn Xuân của ông hiện lên với một vẻ đẹp rực rỡ và hài hòa. Ngay từ những câu miêu tả đầu tiên, ta đã cảm nhận được sắc xuân lan tỏa khắp nơi: cành lá xanh non, hoa nở thành từng khóm, từng mảng màu chen nhau khoe sắc, không khí trong trẻo phảng phất hương thơm của cỏ cây. Sắc màu trong khu vườn không ồn ào mà nhẹ nhàng, tinh khôi, đưa người đọc vào một bức tranh xuân ấm áp. Cái đẹp ấy không phải chỉ là sự tươi tắn của màu sắc, mà còn là nhịp sống trỗi dậy từ những mầm chồi, nụ biếc – một nhịp sống chỉ mùa xuân mới có.
Tiếp theo, khu vườn còn nổi bật bởi sự phong phú và trù phú của cảnh vật. Mỗi góc vườn đều có sự hiện diện của sự sống: từ vạt cải vàng rực, luống rau non mỡ màng, đến những gốc cây ăn trái bắt đầu đơm hoa kết nụ. Không phải sự giàu có về của cải, mà là sự giàu có của thiên nhiên, của sức sống, của niềm vui lao động. Vườn xuân vừa tự nhiên, vừa có vẻ đẹp của sự chăm chút. Đó là một không gian sống động, nơi đất trời hòa mình, nơi mọi vật đều đang vận động theo hơi thở của mùa xuân.
Đặc biệt, khu vườn Xuân mang dấu ấn rất rõ của con người – của ông lão làm vườn nhân hậu và cần mẫn. Tác giả không chỉ miêu tả cảnh mà còn để người đọc cảm nhận được bàn tay và tấm lòng của ông trong từng chi tiết: luống đất được xới đều, cây được cắt tỉa gọn gàng, hoa trồng theo hàng lối tinh tế. Vẻ đẹp của khu vườn vì thế không chỉ là vẻ đẹp thiên nhiên, mà còn là vẻ đẹp của lao động, của tình yêu đối với đất đai, của sự gắn bó bền bỉ qua năm tháng. Ông lão không chỉ “trồng cây”, ông trồng cả mùa xuân, trồng cả niềm tin vào sự tái sinh và tươi đẹp của cuộc sống.
Không chỉ dừng lại ở miêu tả, “Vườn Xuân” còn gợi lên ý nghĩa sâu sắc. Khu vườn ấy chính là biểu tượng của niềm hy vọng, của sự đổi mới sau những ngày dài khắc nghiệt. Nó cũng thể hiện triết lí giản dị mà lớn lao: thiên nhiên đẹp vì có bàn tay con người, và con người đẹp khi biết yêu, biết giữ gìn thiên nhiên. Trong vẻ yên bình của vườn Xuân là sự hòa hợp giữa trời – đất – người, là thông điệp về cuộc sống thanh bình, chân thật.
Tóm lại, khu vườn Xuân của ông là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, hội tụ đầy đủ sắc màu, âm thanh và hơi thở của mùa xuân. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của cảnh vật mà còn tôn vinh vẻ đẹp của người lao động, của tình yêu thiên nhiên, của sự bình dị mà bền bỉ. Vườn Xuân trở thành hình ảnh giàu giá trị nghệ thuật và giàu ý nghĩa nhân văn, để lại trong lòng người đọc niềm yêu mến và rung cảm sâu sắc.
Dàn ý bài văn mẫu phân tích vườn ông Vươn:
I. Mở bài:
Giới thiệu tác giả Nguyễn Ngọc Tư và tập truyện ngắn "Cánh đồng bất tận" (hoặc truyện ngắn "Vườn xuân").
Giới thiệu nhân vật ông Vươn và không gian vườn nhà ông, nêu ấn tượng ban đầu về một khu vườn đặc biệt.
II. Thân bài:
Bức tranh tổng thể về vườn ông Vươn:Sự hoang vắng, tĩnh mịch: Vườn không rực rỡ, không màu mè, mang vẻ hoang sơ, cũ kỹ, ít người qua lại (cây trái mọc tự nhiên, dây leo, rêu phong).
Sự giản dị, mộc mạc: Toàn cảnh vườn gợi lên cuộc sống lam lũ, chân chất của người nông dân Nam Bộ.
Những hình ảnh cụ thể và ý nghĩa biểu tượng:Cây cối: Cây ổi già, cây xoài trĩu quả nhưng không ai hái, dây bầu, dây bí mọc lan; biểu tượng cho sự chờ đợi, cho một vòng đời tự nhiên nhưng cũng buồn bã.
Con người: Ông Vươn với dáng hình gầy guộc, mái tóc bạc, đôi mắt hiền từ nhưng chứa đầy nỗi buồn. Ông sống một mình, chỉ có bạn là vườn tược.
Âm thanh, mùi vị: Tiếng côn trùng, tiếng gió xào xạc, mùi đất, mùi trái cây chín rụng, tất cả tạo nên một bản giao hưởng của sự cô độc.
Vườn ông Vươn - Nơi trú ẩn tâm hồn:Chốn nương náu: Vườn là nơi ông Vươn tìm thấy sự bình yên, là nơi ông trút bỏ mọi gánh nặng, cô đơn sau những biến cố đời người (mất vợ, con cái bôn ba).
Sự kết nối: Ông Vươn yêu thương, chăm sóc vườn như yêu thương chính cuộc sống của mình, xem cây trái như người thân.
Vẻ đẹp của nỗi buồn: Sự tĩnh lặng không đáng sợ mà mang một vẻ đẹp buồn man mác, thi vị, phản ánh triết lý sống chậm, sống sâu sắc của người già cô đơn.
Sự tương phản với thế giới bên ngoài:Vườn ông Vươn tĩnh lặng đối lập với sự ồn ào, vội vã của cuộc sống hiện đại.
Sự bình yên của vườn là nơi neo giữ tâm hồn ông trước dòng đời xô đẩy.
III. Kết bài:
Khẳng định lại giá trị nghệ thuật của hình ảnh vườn ông Vươn (biểu tượng sâu sắc, ngôn ngữ giàu hình ảnh).
Cảm nhận về số phận nhân vật và vẻ đẹp của tâm hồn ông Vươn.
Liên hệ với cuộc sống: Vườn ông Vươn là biểu tượng cho những tâm hồn cô độc cần sự bình yên, vẻ đẹp của sự giản dị, và tình yêu thương giản đơn.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74596 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60743 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53354 -
52948
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40432 -
39883
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37555 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34517
