Quảng cáo
2 câu trả lời 134
BÀI VĂN NGHỊ LUẬN (≈ 600 chữ)
Đoạn trích “Gia đình anh chị Chuột… Trước cho chồng uống thuốc” trong tác phẩm Nghèo của Nam Cao đã khắc họa rõ nét bức tranh hiện thực về cuộc sống bấp bênh, đói khổ của những người nông dân lương thiện trong xã hội cũ. Đồng thời, Nam Cao gửi gắm tấm lòng cảm thông sâu sắc đối với những kiếp người lam lũ, cùng lời phê phán âm thầm nhưng thấm thía đối với cái xã hội đã đẩy họ vào cảnh cùng đường, bế tắc.
Nội dung trung tâm của đoạn trích thể hiện trước hết qua hình ảnh gia đình anh chị Chuột, một gia đình nghèo đến mức cái nghèo như đeo bám, bóp nghẹt từng hơi thở. Anh Chuột bệnh nặng, nằm mê man, còn chị Chuột thì vừa lo thuốc thang, vừa xoay sở từng đồng bạc lẻ để cứu chồng. Sự nghèo túng thể hiện qua từng chi tiết: “vay mãi không được”, “không còn gì để bán”, “nhà đã trống trơn”. Nam Cao khắc họa cái nghèo không chỉ như thiếu vật chất mà như một gánh nặng đè lên cả tâm hồn, khiến con người kiệt quệ cả thể xác lẫn niềm tin.
Đồng thời, đoạn trích cũng giúp người đọc cảm nhận được tấm lòng giàu tình thương của chị Chuột. Trong cảnh khốn cùng, chị vẫn kiên trì chạy chữa, vẫn tin rằng còn nước còn tát. Chị thương chồng đến mức vừa khóc vừa dỗ dành anh uống thuốc. Tình yêu thương ấy vừa đẹp vừa đau — đẹp vì nó chân thật, sâu nặng; đau vì nó nhỏ bé trước sự tàn nhẫn của nghèo khó. Qua đó, Nam Cao muốn khẳng định phẩm chất tốt đẹp của người nông dân: dù cuộc đời có vùi dập, họ vẫn giữ được tấm lòng nhân hậu, thủy chung.
Không chỉ vậy, đoạn trích còn gợi lên nỗi bất lực của con người trước số phận. Anh Chuột phát bệnh nhưng không có tiền chữa, chị Chuột thương chồng mà không thể làm gì hơn ngoài việc vay mượn trong tuyệt vọng. Người nghèo trong xã hội cũ bị dồn đến mức muốn sống cũng khó, muốn chết cũng không xong. Nam Cao không cần lên án trực tiếp mà chỉ bằng những chi tiết hiện thực cũng đủ làm bật lên bản chất tàn nhẫn của xã hội thời ấy.
Về nghệ thuật, đoạn văn thể hiện rõ bút pháp hiện thực sắc sảo của Nam Cao. Ngôn ngữ giản dị, giàu sức gợi; chi tiết được chọn lọc tinh tế; tình huống truyện đẩy nhân vật vào bế tắc để làm nổi bật bản chất của họ. Tâm lí nhân vật được khắc họa chân thật: nỗi lo lắng, đau đớn, thương chồng đến tuyệt vọng của chị Chuột hiện lên tự nhiên đến mức người đọc cảm thấy như đang chứng kiến cảnh ấy trong đời thực. Bên cạnh đó, chất trữ tình thấm sâu trong từng câu chữ giúp đoạn văn không khô khan mà giàu cảm xúc, gợi nên sự đồng cảm mạnh mẽ.
Từ nội dung và nghệ thuật, đoạn trích không chỉ phản ánh một kiếp người cụ thể mà còn là lời tố cáo xã hội bất công, nơi người nghèo phải chịu khổ cực đến thảm thương. Đồng thời, nó cũng ca ngợi vẻ đẹp của tình người — thứ ánh sáng mong manh nhưng bền bỉ giữa bóng tối nghèo đói.
Với giọng văn chân thành và trái tim đầy nhân đạo, Nam Cao đã khiến hình ảnh gia đình anh chị Chuột trở thành dấu ấn đau xót mà thấm thía đối với người đọc. Đoạn trích như một lời nhắc nhở: hãy trân trọng những thân phận tưởng như nhỏ bé, vì mỗi số phận đều chứa đựng một câu chuyện đầy nước mắt và tình yêu thương.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
94430 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
56913 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43676 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
43518 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
39404 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36218 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34317 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
31284 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
28769
