Quảng cáo
2 câu trả lời 406
1. Vay mượn (những điểm Nguyễn Du giữ lại từ Kim Vân Kiều truyện)
Nguyễn Du mượn cốt truyện chính, gồm ba phần:
Gặp gỡ – Đính ước:
Kiều gặp Kim Trọng, thề nguyền.
Gia biến – Lưu lạc:
Gia đình Kiều gặp nạn, Kiều bán mình cứu cha, rơi vào tay Mã Giám Sinh → Tú Bà → Sở Khanh → Thúc Sinh → Hoạn Thư → Hồ Tôn Hiến…
Đoàn tụ:
Kiều gặp lại Kim Trọng, nhưng tình yêu chỉ còn tri ân.
- Các tuyến nhân vật cơ bản (Kiều, Kim Trọng, Thúc Sinh, Hoạn Thư, Từ Hải, Hồ Tôn Hiến…) vẫn được giữ nguyên.
- Một số tình tiết lớn được giữ cấu trúc như trong tiểu thuyết chương hồi Trung Quốc.
=> Đây là phần “vay mượn” bắt buộc để xây dựng một bản chuyển thể.
2. Cải biến (Nguyễn Du thay đổi cho phù hợp văn hóa Việt)
- Nguyễn Du không sao chép, mà cải biến mạnh mẽ để làm tác phẩm gần với tinh thần Việt Nam hơn.
(1) Việt hóa không gian – văn hóa – tâm lí
+ Thay đổi lời ăn tiếng nói, phong tục, tập quán → thành của người Việt.
+ Cách thể hiện tình yêu, sự hiếu thảo, nỗi đau… mang tâm hồn Việt, không còn kiểu Trung Hoa cứng nhắc.
(2) Cải biến nhân vật
+ Kiều: từ cô gái bình thường trong nguyên bản → trở thành biểu tượng tài sắc và số phận bi thương.
+ Từ Hải: được nâng tầm thành anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, chứ không chỉ là tay giặc nổi loạn như bản gốc.
+ Hoạn Thư: trở thành mẫu phụ nữ “ghen nhưng khôn ngoan”, sâu sắc hơn nguyên tác.
+ Kim Trọng: nhẹ nhàng, văn nhã, tình cảm — đúng kiểu Việt.
(3) Cải biến nhiều chi tiết để tăng tính bi kịch, nhân đạo
Nguyễn Du lược bỏ các yếu tố mê tín, phi lý của bản gốc.
Nhiều chi tiết được điều chỉnh để Kiều hiện lên sâu sắc hơn, đau đớn hơn, giàu nhân phẩm hơn.
→ Nhờ đó, Truyện Kiều trở thành tác phẩm thấm đẫm tinh thần nhân đạo.
3. Sáng tạo (những đóng góp hoàn toàn mới của Nguyễn Du)
- Đây là điểm làm nên thiên tài của Nguyễn Du.
(1) Sáng tạo về ngôn ngữ
Chuyển một tác phẩm chương hồi thành 3.254 câu thơ lục bát, thể thơ thuần Việt.
Ngôn ngữ thơ tinh luyện, giàu nhạc điệu → đạt đến đỉnh cao của tiếng Việt.
(2) Sáng tạo về cảm hứng nhân đạo
Nguyễn Du:
Khóc thương cho những phận người nhỏ bé.
Lên án sâu sắc thế lực đen tối: đồng tiền, quan lại, lễ giáo.
Đặt con người ở trung tâm, không rơi vào mô-típ báo ứng – nhân quả đơn giản của Trung Quốc.
(3) Sáng tạo về miêu tả nội tâm
Nguyễn Du biến Kiều thành nhân vật có đời sống nội tâm phong phú, tinh tế bậc nhất trong văn học trung đại.
Không chỉ kể Kiều làm gì, mà quan trọng hơn: Kiều nghĩ gì, đau gì, cảm gì.
(4) Sáng tạo về triết lí – tư tưởng
“Chữ tài – chữ mệnh” trở thành triết lí đặc trưng của Truyện Kiều.
Đây là cái nhìn thấm đượm triết học, mang chiều sâu riêng của Nguyễn Du.
KẾT LUẬN
=> Nguyễn Du vay mượn cốt truyện từ Thanh Tâm Tài Nhân, cải biến để phù hợp với văn hóa và tâm lý người Việt, và sáng tạo để đưa tác phẩm lên tầm kiệt tác nhân loại.
👉 Tóm lại, Truyện Kiều không phải là sự sao chép đơn thuần từ Kim Vân Kiều truyện, mà là sự vay mượn có chọn lọc, cải biến sáng tạo, để từ một tiểu thuyết chương hồi Trung Quốc trở thành kiệt tác thơ ca dân tộc.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
94430 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
56913 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43676 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
43518 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
39404 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36218 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34317 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
31284 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
28769
