Quảng cáo
2 câu trả lời 268
Trong bài tùy bút "Ai đã đặt tên cho dòng sông?", Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng hiệu quả các biện pháp tu từ như nhân hóa, so sánh, và đối lập để miêu tả vẻ đẹp đa dạng, đầy cá tính của sông Hương, làm cho dòng sông trở nên sinh động, gần gũi và có hồn như con người.
Dưới đây là các biện pháp tu từ tiêu biểu:
-
Nhân hóa:Tác giả nhân cách hóa sông Hương thành "cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại" khi ở thượng nguồn, và "người con gái đẹp nằm ngủ mơ màng" khi chảy về vùng ngoại vi thành phố Huế.
-
So sánh:
- So sánh với "cô gái Di-gan" ở thượng nguồn để thể hiện sự mạnh mẽ, hoang dã.
- So sánh dòng sông với "người con gái đẹp nằm ngủ mơ màng" để diễn tả vẻ đẹp quyến rũ, mềm mại khi chảy qua thành phố Huế.
- So sánh dòng sông với tấm lụa để diễn tả sự mềm mại, uốn lượn uyển chuyển.
-
Đối lập (Tương phản):Biện pháp này được sử dụng để làm nổi bật sự độc đáo và vẻ đẹp đa diện của dòng sông.
- Sự đối lập giữa vẻ đẹp "man dại", "mãnh liệt" ở thượng nguồn và vẻ đẹp "dịu dàng", "quyến rũ" khi ra khỏi rừng đại ngàn.
- Sự đối lập giữa màu nước "sớm xanh, trưa vàng, chiều tím" và màu nước "thắm đượm phù sa" để tạo nên sự kỳ ảo, mê hoặc.
-
Ẩn dụ:Dòng sông được ví như "người mẹ phù sa của một vùng văn hóa" để nói lên vai trò nuôi dưỡng, bồi đắp văn hóa cho vùng đất và con người xứ Huế.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
84494 -
Hỏi từ APP VIETJACK72851
-
56162
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45723 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
40710 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38029 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36852 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
31883
Gửi báo cáo thành công!
