Viết 1 đoạn văn nghị luận nửa mặt giấy trình bày suy nghĩ và ý kiến của em về những bài học đắt giá mà đại dịch Covit để lại cho chúng ta .
Quảng cáo
1 câu trả lời 401
Sự lơ là trong công tác phòng chống dịch bệnh COVID-19 được cảnh báo không chỉ đối với những người bình thường, những người đã được chữa trị và đủ điều kiện rời khỏi khu cách li tập trung, mà đối với cả lực lượng chức năng, cán bộ chuyên môn và chính quyền cơ sở tại các địa phương trong cả nước. Vì mặt trận phòng chống dịch COVID-19 là một trận tuyến kết nối từ hệ thống chính trị đến toàn dân. Mỗi tổ chức, cơ quan, đơn vị, cá nhân là một mắt xích xung yếu cần luôn nâng cao tinh thần trách nhiệm và ý thức phòng chống dịch bệnh. Bất kì một trong những mắt xích xung yếu lơ là, hậu quả phức tạp có thể xảy ra.
Trên thực tế, chúng ta không thiếu các quy định về phòng, chống dịch nhưng chưa thể ràng buộc, cá thể hóa trách nhiệm và nhất là xử lý nghiêm minh các cá nhân có trách nhiệm, chấm dứt sự buông lỏng, lơ là, chủ quan mất cảnh giác từ chính những người có nhiệm vụ chống dịch. Tại Việt Nam, đợt dịch lần này với hơn 50 ca mắc trong cộng đồng, nếu khẩn trương, cả nước chung sức, đồng lòng vào cuộc, thực hiện nghiêm theo khuyến cáo, may ra còn kịp kiềm chế sự lây lan, bùng phát.
Ở thời điểm này, thiết nghĩ, bất kỳ địa phương, tập thể, cá nhân nào cần phải lấy bài học từ Hà Nam và Yên Bái làm gương để chấm dứt sự lơ là, sơ suất trong phòng chống dịch bệnh. Tại Hà Nam, ngoài việc xử phạt hành chính và xem xét xử lý hình sự bệnh nhân 2899, cơ quan chức năng tỉnh này đã đình chỉ công tác đối với Trạm trưởng Trạm y tế xã Đạo Lý và Giám đốc Trung tâm Y tế huyện Lý Nhân do có thiếu sót trong quản lý, điều hành, dẫn đến làm lây lan dịch bệnh COVID-19 ra cộng đồng. Còn tại Yên Bái, Chủ tịch UBND tỉnh đã có quyết định đình chỉ công tác Giám đốc Trung tâm Y tế thành phố Yên Bái kể từ chiều ngày 2/5 và cho đến ngày 4/5 thì ra quyết định cảnh cáo do vi phạm, khuyết điểm trong thực hiện nhiệm vụ phòng chống dịch. Cụ thể là việc quản lý khu cách ly tập trung của chuyên gia nước ngoài.
Phải khẳng định lại rằng, rất cần xác định rõ trách nhiệm, không chỉ là bệnh nhân trực tiếp làm lây lan dịch, mà còn phải truy trách nhiệm của tập thể, cá nhân liên quan. Người đứng đầu phải chịu trách nhiệm về kết quả phòng chống dịch như trong công văn chỉ đạo của Ban Bí thư. Đây cũng là cách giám sát để tránh sự lơi lỏng, thiếu trách nhiệm trong công tác này ở mỗi một địa bàn.
Sự chủ quan, mất cảnh giác với dịch bệnh sẽ phải trả giá đắt. Hãy nhìn vào nhiều nước trên thế giới, cả các nước trong khu vực đang phải “oằn mình” chống chọi với COVID-19. Mất mát quá nhiều, hy sinh quá lớn nhưng hiện nhiều quốc gia vẫn chưa chặn được làn sóng dịch đang lây lan trên diện rộng, số ca mắc, tử vong không ngừng gia tăng hằng ngày hằng giờ.
Ở Việt Nam, để người dân bình yên trong đại dịch, chúng ta đã phải nỗ lực rất nhiều. Đó là những giải pháp, phương án của các cấp ủy, chính quyền từ Trung ương tới địa phương; sự hy sinh to lớn của đội ngũ y tế, quân đội, các lực lượng liên quan đang ngày đêm “oằn mình” chống dịch. Và đó còn là sự khốn khó của hàng vạn doanh nghiệp và hàng triệu người lao động… cũng “vạ lây”. Vì vậy, không lý nào để sự vô ý thức, lơ là, chủ quan của một vài cá nhân, ở một vài địa phương khiến cho cả cộng đồng, toàn xã hội phải trả giá.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
6863
-
6474
-
5939