Trong nhà tối bưng. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủ đương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cặt nủ dầy mây. A Phủ thờ phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đen lúc gỡ được hết dây trời ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy.
Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc.....
Trích Vợ chồng A Phủ- Tô Hoài, Ngữ văn 12, NXBGD Việt Nam, 2010)
Cảm nhận của anh/ chị về hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên để thấy biến đổi tâm trạng của nhân vật. Từ đó, hãy chỉ ra giá trị nhân đạo của tác phẩm.
Quảng cáo
3 câu trả lời 21163
Tô Hoài là một nhà văn lớn, đóng góp nhiều thành tự cho văn học Việt Nam. Nếu như trước năm 1945, ông đánh dấu sự thành công với tập truyện “Dế Mèn phiêu lưu kí” thì sau năm 1945, tập "Truyện Tây Bắc" đã đưa tên tuổi của ông lên một tầm cao mới. Tình cảm thiết tha, gắn bó, sâu sắc của Tô Hoài dành cho đất và con người Tây Bắc đã giúp ông viết nên những trang văn thấm đẫm tình yêu thương như thế. Truyện “Vợ chồng A Phủ” được trích trong tập Tây Bắc là câu chuyện tiêu biểu và mang nhiều giá trị tư tưởng lớn. Trong truyện, tác giả gửi gắm trọn vẹn nhất những tình cảm của mình vào nhân vật Mị, một cô gái đại diện cho vẻ đẹp và phẩm chất con người Tây Bắc.
Mị vốn là một người con gái tuổi đôi mươi của núi rừng Tây Bắc xinh đẹp và có tài thổi lá kèn hay như thổi sáo, được nhiều thanh niên trong làng mến mộ. Sức hấp dẫn của Mị tựa như những bông hoa rừng Tây Bắc đầy mê hoặc. Vào những đêm tình mùa xuân, trai bản đến đứng nhẵn cả vách đầu buồng Mị. Không chỉ xinh đẹp, ở nàng còn hội tụ những phẩm chất đẹp đẽ, đó là người con gái hiếu thảo với cha mẹ lại chăm chỉ trong công việc. Cuốc nương, làm rẫy Mị đều thuần thục.
Một cô gái tài sắc vẹn toàn như Mị xứng đáng được yêu thương, được hạnh phúc, nhưng Mị lại gặp phải hoàn cảnh trớ trêu. Bọn phong kiến tàn bạo đã khiến gia đình Mị lâm vào cảnh nợ nần chồng chất, gánh nặng phải trả nợ đè nặng lên đôi vai cô gái bé nhỏ. Song, chưa bao giờ Mị muốn phải bán mình để trả nợ, nàng cầu xin bố đừng bán cho nhà giàu, cô sẽ chăm chỉ làm nương, cuốc rẫy giúp bố trả nợ. Nhưng xã hội cường quyền lại không cho phép Mị sống cuộc đời tự do ấy. Cuộc đời Mị phải chịu sự quyết định của kẻ khác, cuối cùng cô phải bán mình, bước chân vào nhà tên thống lí Pá Tra tàn ác chịu phận nô lệ trên danh nghĩa làm dâu xoá nợ. Một cô gái sẵn sàng hi sinh bản thân để cứu lấy cha mẹ, cứu lấy gia đình chứng tỏ Mị là cô gái hết mực hiếu thảo, yêu thương cha mẹ mình. Mị khát khao tự do, ý thức được nhân phẩm và giá trị bản thân nhưng cường quyền của chế độ phong kiến thối nát đã trói buộc cuộc đời cô.
Về làm dâu nhà Pá Tra, Mị phải âm thầm chịu đựng bao nỗi bất công, thời gian đầu, đêm nào Mị cũng khóc thương cho số phận, cho cảnh hẩm hiu của đời mình, nàng đã bỏ hết tất thảy để tìm đến cái chết bằng nắm lá ngón để giải thoát những uất ức, khổ đau kìm nén bấy lâu. Nhưng khi nghĩ về cha, thương cha nàng lại không đành lòng, đành phó mặc cuộc sống, chấp nhận cuộc đời cơ cực với kiếp nô lệ đau thương của mình. Trong nhà tên A Sử, Mị chịu bao nỗi đau thể xác và tinh thần, Mị khổ cực hơn cả trâu cả ngựa, công việc làm triền miên ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác chẳng nghỉ ngơi. Mị như một cái máy gắn bó với công việc từ hái thuốc phiện, giặt đay, xe đay đến đi bẻ ngô, gánh nước, kiếm củi,…, không việc nào là không tới tay Mị. Thể xác bị bóc lột, tinh thần Mị cũng không sướng là bao, nàng suốt ngày “lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”, tinh thần bị tê liệt đến đau khổ, Mị ngày càng ít nói, câm lặng hơn, chẳng còn nhận thức về thời gian và cuộc sống ngoài kia. “Ở cái buồng Mị nằm, kín mít, có một chiếc cửa sổ bằng một lỗ vuông bằng bàn tay. Lúc nào trông ra cũng chỉ thấy trăng trắng, không biết là sương hay là nắng”. Dường như tuổi xuân của nàng bị khoá chặt trong ngôi nhà đó. Nàng ngày càng trở nên vô cảm.
Song, ẩn sâu trong con người Mị là một sức sống tiềm tàng không gì có thể ngăn nổi. Khi mùa xuân đến, không khí vui xuân ngày hội nơi bản làng Tây Bắc thật đẹp, thật tươi, khiến Mị bồi hồi nhớ lại những quá khứ tươi đẹp ngày xưa. Rượu và tiếng sáo rủ bạn tình khiến tâm hồn tươi trẻ của Mị như có dịp trỗi dậy, lòng Mị rạo rực sức sống mùa xuân "lòng Mị đột nhiên vui sướng như những đêm tết ngày trước". Từ niềm rạo rực, phấn chấn ấy đã thôi thúc Mị hành động dứt khoát và quyết liệt vô cùng. Cô lấy ống mỡ bỏ thêm vào đĩa dầu để thắp đèn, thắp lên thứ ánh sáng xua tan đi bóng tối rợn ngợp bao trùm, xua tan màn đêm bấy lâu vây quanh cuộc đời Mị, nhen nhóm ngọn lửa hy vọng cho cuộc đời chính mình. Rồi Mị "quấn tóc lại với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách", Mị muốn được là mình, được là một cô gái đẹp đẽ như bao người con gái khác trong đêm mùa xuân ấy.
Trong lúc sức trẻ đang trỗi dậy, lòng yêu đời đang sung sức với Mị thì thực tại phũ phàng đã nhẫn tâm vùi dập niềm yêu ấy. A Sử khi biết lòng Mị muốn đi chơi, hắn đã chặn đứng ngay ý định đó. Hắn trói vợ vào cột nhà bằng một thúng sợi đay, quấn lấy mái tóc dài của Mị lên cột khiến cô đau đớn không thể cử động được. Nhưng thể xác dù bị trói buộc, bị hành hạ vẫn không thể trói lấy tâm hồn đang thiết tha cuộc sống của nàng, khát vọng sống vẫn âm ỉ cháy trong con người Mị. Hành động mãnh liệt nhất của cô là cắt dây trói cho A Phủ. Trong cơn đau đớn, Mị xót xa cho phận mình, thương cảm cho phận người, đó là sự đồng cảm với những kiếp người cùng chung số phận. Chính giọt nước mắt của A Phủ đã thức tỉnh Mị, hồi sinh trái tim đầy những vết sẹo đau thương. Mị quyết định cùng A Phủ chạy trốn. Giải thoát cuộc đời mình khỏi những sức mạnh tàn bạo của cường quyền, của bọn thống lí thiếu tình người, đồng thời chấm dứt cuộc đời nô lệ tăm tối, thương đau của chính mình.
Bằng nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật, khắc hoạ tính cách nhân vật qua suy nghĩ và hành động cùng lời văn nhẹ nhàng mà tinh tế, Tô Hoài đã xây dựng nên một hình tượng nhân vật Mị thật tiêu biểu và đặc sắc. Qua nhân vật, tác giả lên tiếng tố cáo chế độ áp bức tàn bạo, hà khắc của tầng lớp thống trị trong xã hội xưa và nói lên tiếng nói thương cảm trước những kiếp người chịu nhiều áp bức, bất công.
Ngọc Hoàng Thượng đế đã biết hết cả rồi sao lại Táo quân còn phải lên báo cáo tình hình hạ giới thời gian cả 1 năm dài ạ ??.
Ngọc Hoàng Thượng đế và Táo quân đã biết hết chúng sinh nghĩ gì, làm gì giống vị Phật trong cuộc sống hàng ngày rồi thì làm sao ngày 23 tháng chạp Âm lịch các Táo quân lại phải lên Thiên đình báo cáo Ngọc Hoàng Thượng đế làm gì cho nó thừa ra, không có tác dụng gì mà lại còn làm mất thời gian vô giá hả bạn ??.
Ngọc Hoàng Thượng đế cai quản, đứng đầu các vị chúng Tiên trên Thiên đình. Mà Tiên thì cũng ra khỏi luân hồi sinh tử giống Phật nên có các khả năng giống một vị Phật mà bạn.
Tôi nói thế có đúng không ạ ??.
Bạn nào biết xin chỉ giúp với ạ ??.
Xin cảm ơn ạ !!!.
Ghi chú :
1- Bạn nào muốn nghiên cứu kỹ về bài này thì hãy tải nội dung (copy) xuống máy rồi dán vào phần mềm Word hoặc phần mềm ghi chú mà xem nhé. Xem ở trên mạng nội dung này hay bị Admin, Mod xóa bài viết lắm ạ.
2- Ngọc Hoàng thượng đế đứng đầu các chúng Tiên bạn xem tại đây :
https://vi.wikipedia.org/wiki/Ti%C3%AAn
hoặc là bạn tra từ khóa : “Tiên” vào trang tìm kiếm google và vào trang bách khoa toàn thư wikipedia để xem nhé.
3- Tiên là vị đã tu hành đắc đạo Thành tiên, mà Tiên là vị đã ra khỏi sinh tử luân hồi bạn xem tại đây :
https://hvdic.thivien.net/hv/Ti%C3%AAn
Trong đó có câu :
“ Từ điển trích dẫn
1. (Danh) Người đã tu luyện thành sống lâu, không già, siêu thoát trần tục. ◎Như: “tu đạo thành tiên” 修道成仙.”
đấy nhé ạ !!!.
4- Nghĩa của từ : “siêu thoát” tại đây :
https://hvdic.thivien.net/hv/si%C3%AAu%20tho%C3%A1t
Trong đó có câu :
“ Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Tiếng nhà Phật, có nghĩa là vượt ra ngoài vòng sinh tử luân hồi.”
đấy nhé ạ !!!!.
5- Có bạn nào đó bạn ấy biết vấn đề này là bạn ấy giỏi đấy ạ. Nhưng bạn ấy biết rồi nhưng sao nhân dân VN nói chung vẫn : “Báo cáo Ngọc hoàng” là sao ạ ??.
6- Có bạn nào bảo từ điển nói sai, nhưng sai gì thì sai chứ những từ này tôi nêu là không sai nhé.
Xin cảm ơn ạ !!!!.
Tốc độ sóng vô tuyến hiện nay là : 7.88x10^12 (Km/s) đấy chứ bạn nhỉ ??.
Tôi được biết có thiên thể cách chúng ta 4000 năm ánh sáng (tức là cách chúng ta 3.78x10^16 (Km) có chu kỳ phát sóng vô tuyến đến Trái đất của chúng ta là 18 phút ạ.
Do đó, tức là tia sóng vô tuyến đó đi từ thiên thể đó đến Trái đất mất 18 phút đấy nhé ạ.
Do vậy, sẽ có tốc độ của tia sóng vô tuyến từ thiên thể đó đi trong vũ trụ là :
3.78x10^16 (Km)/(18*60)(s)=3.78x10^16/4800 = 7.88x10^12 (Km/s) chứ không phải là như kiến thức chúng ta đang học là tia vô tuyến chỉ có tốc độ cao nhất là : 300.000 (Km/s) mà thôi đâu ạ.
So sánh hai con số tốc độ tia sóng vô tuyến đi trong vũ trụ vô tận này thì chúng ta thấy chúng chênh nhau đến : 7.88x10^12 (Km/s)/3x10^5(Km/s) = 26.000.000 (lần) đấy ạ !!!.
Vậy tốc độ sóng vô tuyến hiện nay là : 7.88x10^12 (Km/s) đấy chứ bạn nhỉ ??.
Vậy là phải thiết kế mới tầu vũ trụ có tốc độ sóng vô tuyến hiện nay là : 7.88x10^12 (Km/s) đấy chứ bạn nhỉ ??.
Xin cảm ơn ạ !!!.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
33442
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 25259
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 24313