
Nguyễn Hữu Minh Mẫn
Đồng đoàn
190
38
Câu trả lời của bạn: 17:48 02/04/2021
a) Mở bài
Dân tộc Việt Nam từ ngàn xưa đã có tinh thần yêu nước, giúp đỡ lẫn nhau. Nghĩa cử cao đẹp đó ngời sáng trong lúc gặp khó khăn, hoạn nạn. Điều đó đã trở thành đạo lý của dân tộc, đã thể hiện rất sâu sắc trong câu tục ngữ : " Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn".
b) Thân bài
* Giải thích :
- Nghĩa đen : nói đến lòng yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau, câu tục ngữ trên đã đưa ra 2 hình ảnh của 2 loại cây bầu và bí. Hai loại cây này đều thuộc loại cây dây leo, cùng thuộc họ thân mềm, cùng trưởng thành trên một cái giàn tre. Bầu và bí cùng chịu nắng mưa, hạn hán. Chính vì vậy mà chúng phải nương tựa vào giàn, vào nhau để sống.
- Nghĩa bóng : câu tục ngữ nói đến chuyện bầu, bí nhưng nhân gian không nói đến chuyện cỏ cây. Người xưa mượn hình ảnh có thực, quen thuộc ở làng quê Việt Nam để nhắc nhở con cháu rằng : Con người cũng như cây bầu, cây bí, tuy không phải anh em ruột thịt nhưng cũng sống trong một làng, một xã. Vì vậy, con người phải biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
* Lý lẽ :
Thật vậy, mọi người dân Việt Nam từ bọc trăm trứng tự bao giờ đã mang trong mình dòng máu rồng, tiên. Dù ở bất cứ nơi đâu, từ miền ngược đến miền xuôi, từ đồng bằng đến miền núi, ta đều là anh em ruột thịt. Mặt khác, sống trong xã hội, không ai sống lẻ loi mà luôn cần sự giúp đỡ, nhất là khi gặp khó khăn, hoạn nạn.
* Dẫn chứng :
D/c 1 :
Trước hết, tinh thần đoàn kết, yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau, rõ nhất là mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng. Vì mỗi người dân VN đều mang chung nỗi khổ mất nước, chịu chung ách nô lệ, cảnh lầm than, họ cùng nhau chiến đấu chống kẻ thù. Dưới thời Trần, giặc Nguyên - Mông hung tàn, ba lần đem quân sang xâm lược nước ta đều chuốc lấy thất bại. Đó là nhờ lúc ấy, từ vua đến dân, từ tướng lĩnh đến quân sĩ đều gắn bó bên nhau, quyết tâm đánh đuổi giặc. Rồi khi cả nước đương đầu với hai thế lực mạnh nhất là : thực dân Pháp và đế quốc Mĩ vào đầu thế kỉ XX ( 20 ) thì tinh thần đoàn kết , lòng yêu thương giữa hậu phương và tiền tuyến được thể hiện rõ nét. Nhờ thế, nhân dân ta chỉ với gậy gộc, búa liềm đã làm nên cuộc cách mạng tháng 8 vang dội và chiến thắng Điện Biên Phủ chấn động địa cầu
D/c 2 :
Bài học yêu thương đùm bọc nhau giữa người với người trong một nước, trong từng thời kì có những điểm khác nhau nên trong đấu tranh dựng nước và giữ nước, có sự đồng tâm, hiệp lực, trên dưới một lòng đánh đuổi giặc ngoại xâm thì mỗi khi thiên tai, hạn hán thì tinh thần " lá lành đùm lá rách " là một nghĩa cử cao đẹp. Khi miền Trung gặp bão lũ thì cả nước hướng về miền Trung ruột thịt để chia sẻ sự mất mát đó đối với đồng bào bị thiên tai. Những tấm áo, bao gạo, thùng mì tôm giúp nhân dân vùng lũ lụt. Chiến tranh đã qua đi, lịch sử đau thương dần khép lại nhưng đất nước ta cũng còn nhiều khó khăn. Nhiều gia đình không đủ ăn, đủ mặc. Để người nghèo cùng đón 1 cái Tết vui vẻ khi xuân về, đảng và chính phủ đã phát lệnh cho nhân dân ủng hộ quỹ " Vì người nghèo ". Sự đùm bọc đó đã tạo nên tình thân ái trong nhân dân. Lòng nhân ái bao la đó của nhân dân VN không chỉ dừng lại ở trong nước mà họ đã hướng lòng mình tới nỗi khổ đau của nhân dân thế giới. Chúng ta không vô cảm trước nỗi đau của nạn nhân sóng thần.
c) Kết bài
Câu tục ngữ đã cho ta một bài học về đạo lý làm người . Lời dạy ấy đã nhắc nhở mỗi chúng ta mở rộng lòng nhân ái, giúp đỡ những người sống quanh mình. Làm được điều đó, bạn sẽ thấy cuộc đời đẹp hơn.😍
Câu trả lời của bạn: 17:43 02/04/2021
Ca dao, tục ngữ đóng một vai trò rất quan trọng trong đời sống của những người dân Việt Nam. Những câu ca dao, tục ngữ thường đề cao những tình cảm, yêu nước thương nòi, thương người như thể thương thân, tình cảm dân tộc, yêu quê hương, tình cảm gia đình, anh em ruột thịt. Tiêu biểu trong đó là tình cảm gia đình, anh em ruột thịt. Tình cảm đó được khái quát qua 2 câu tục ngữ: Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn. Và: Nhi
Câu trả lời của bạn: 19:36 14/10/2020
TỪ VỰNG 4Unit 2 – Health
1. avoid (doing) sth v tránh (cái gì đó)
2. obesity: n sự béo phì
obese (people):
3. depression n sự căng thẳng, tuyệt vọng
4. concentrate (on sth) =focus on sth v tập trung
concentration n sự tập trung
5. fresh (mood) adj (trạng thái) tươi tỉnh
fresh (food) adj (thức ăn) tươi sống
6. spread – spread - spread v lan rộng
7. limit (your concentration) v hạn chế (sự tập trung của bạn)
8. an adult n người lớn
9. rest (sensibly): v nghỉ ngơi (hợp lý)
= take a rest:
10. recover (from a disease) v phục hồi (từ căn bệnh)
Điền vào chỗ trống với từ thích hợp để hoàn thành câu
1. Eating too much food high in fat and lack of doing exercise are main reasons that
lead to ________. If you are a _________, try to reduce junk food and exercise more.
2. Taking a short rest at noon helps us to be more energetic1 and ___________.
3. When you are stressed, you will find it hard ___________ on your work and cannot
finish it effectively2
.
4. Although I have a lot of work to do every day, I always try my best to ___________
suitably to have good balance3 between health and work.
5. I cannot focus well on my work. Can you give my some pieces of advice to improve
my ___________? Thanks in advance!
6. Working under pressure4 will cause ___________ and stress, so take a rest and relax
when you feel stressful or tired.
7. She didn’t go to work yesterday because of her terrible headache. Today, she is
___________ from it better.
8. Children usually do more exercise than ___________, so they are more active.
9. Avoiding ___________, eating too much junk food, and sleeplessness are effective
ways to reduce stress and stay balanced.
10. You can ___________ some diseases by keeping a clean and healthy lifestyle.
11. Having a healthy lifestyle can ___________ the risks of getting some serious
diseases like obesity, high-blood pressure or heart attack.
12. You can limit the ___________ of flu by washing your hands regularly.
Điền vào chỗ trống với từ thích hợp
Trung, you should ____________ (13) more exercise, you look quite fat. By the way,
how about playing some sports with us in the park near my house on Sundays? Be more
active to help stay ____________ (14) and have more energy to study better. Having good
health also helps us to ____________ (15) on our work more effectively! Why don’t you
join us? Come on, if you don’t have a bike to ride there, I will _____ you _______ (16). If
you refuse4
, I will take no for my ____________ (17). See you then.
Câu trả lời của bạn: 19:36 08/10/2020
Quê em là một làng cổ bên sông Đuống, thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Mùa xuân đến, khung cảnh quê em như được vẽ bởi bàn tay của một họa sĩ tài ba.
Sau rằm tháng riêng tuy Tết đã hết nhưng không khí Tết cùng sức sống của mùa xuân vẫn rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi, những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước gió xuân hây hẩy. Trời rét ngọt. Xóm thơm nức mùi hoa bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại, thấm đẫm trong từng câu quan họ, từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước sân đình khắp làng.
Ngoài đồng, lúa chiêm đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng đến chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoáng bóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.
Xa xa, dòng sông Đuống nước trong veo, êm đềm chảy qua những ruộng mía, nương dâu trải dài tít tắp. Mấy chiếc thuyền câu dập dềnh trên sóng. Từ trong mui, khói lan tỏa ra, la đà vấn vít trong sương chiều bảng lảng. Cảnh đẹp như trong một giấc mơ.
Mùa xuân là mùa của l
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:15 08/10/2020
Ai mà có tấm quần manh,
Thì về đồng Bạch theo anh ngày rày.
Đồng Bạch bông tốt đài sây,
Khổ công chăm sóc ta may áo quần.
93 người thích Thích
Anh ơi! Cố chí canh nông,
Chín phần ta cũng dự trong tám phần.
Hay gì để ruộng mà ngăn,
Làm ruộng lấy lúa, chăn tằm lấy tơ.
Tằm có lứa, ruộng có mùa,
Chăm làm, trời cũng đền bù có khi...
229 người thích Thích
Anh về dưới Giá hồi hôm,
Gánh phân rải ruộng, gió nồm bay lên.
46 người thích Thích
Anh về Thọ Vức
Bứt củ roi mây
Lùa trâu xuống ruộng anh cày
Đôi ta cày cấy đợi ngày ấm no.
32 người thích Thích
Bắc thần đã mọc xê xê,
Chị em thức dậy lo nghề đi buôn.
49 người thích Thích
Bao giờ cho hết tháng ba,
Bồ nông no ấm ở nhà nghỉ ngơi.
43 người thích Thích
Bao giờ đom đóm bay ra,
Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng.
39 người thích Thích
Buồn tình thúng lủng sàng hư,
Mãn mùa tính lại không dư đồng nào.
25 người thích Thích
Gió đông là chồng lúa chiêm,
Gió bắc là duyên lúa mùa.
211 người thích Thích
Cày đồng đang buổi ban trưa,
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hột, đắng cay muôn phần!
182 người thích Thích
Cha chết mẹ chết không lo,
Hỏi thăm nam lò thổi dịu hay săn.
145 người thích Thích
Chẳng lo bán ế chợ ròng,
Khách năng qua lại, đói lòng phải mua.
27 người thích Thích
Chợ đang đông em không toan liệu,
Chợ tan rồi em bán chịu không ai mua.
21 người thích Thích
Cô Hai buôn bán tảo tần,
Cô Ba chạy chợ chỗ gần chỗ xa.
20 người thích Thích
Cô kia đi đường này với ta,
Trồng đậu, đậu tốt; trồng cà, cà sai.
Cô kia đi đường ấy với ai,
Trồng bông, bông héo; trồng khoai, khoai hà!
35 người thích Thích
Có phân thì lúa mới xanh,
Có bộ quần áo mới ra anh học trò.
9 người thích Thích
Có trăng thì phụ lồng đèn,
Ba mươi mồng một đi tìm lấy trăng.
21 người thích Thích
Con cò bay bổng bay la,
Bay từ của miếu bay ra cánh đồng.
Cha sinh mẹ đẻ tay không,
Cho nên bay khắp tây đông kiếm mồi.
Trước là nuôi cái thân tôi,
Sau nuôi đàn trẻ nuôi đời cò con.
51 người thích Thích
Con cò lặn lội bờ sông,
Mẹ đi tưới nước cho bông có đài.
Trông trời, trông nước, trông mây,
Trông cho lúa chín, hột sây nặng nhành,
Trông cho rau muống mau xanh,
Để mẹ nấu một bát canh đậm đà,
Mát lòng sau bữa rau cà,
Cho con mau lớn, việc nhà con lo.
44 người thích Thích
Cơn đằng Đông vừa trông vừa chạy,
Cơn đằng Nam vừa làm vừa chơi.
25 người thích Thích
Con ơi nhớ lấy lời cha,
Mồng năm tháng chín thật là bão rươi.
Bao giờ cho đến tháng mười,
Thì con vào lộng ra khơi mặc lòng.
17 người thích Thích
Của đời cha mẹ để cho,
Làm không, ăn có, của kho cũng rồi.
Muốn no thì phải chăm làm,
Một hạt thóc vàng, chín hạt mồ hôi.
25 người thích Thích
Cực lòng thiếp lắm chàng ơi,
Kiếm nơi khuất tịch, thiếp ngồi thở than.
Than vì cây lúa lá vàng,
Nước đâu mà tưới nó hoàn như xưa.
Trông trời chẳng thấy trời mưa,
Lan khô huệ héo, khổ chưa hỡi trời.
8 người thích Thích
Đêm qua kẻ trộm vào nhà,
Làm thinh chợp mắt để mà mất trâu.
Nằm đây chớ chẳng ngủ đâu,
Thức mà giữ lấy con trâu con bò.
Nằm đây nào đã ngủ cho,
Thức mà giữ lấy con bò con trâu.
9 người thích Thích
Đi buôn không lỗ thì lời,
Đi ra cho biết mặt trời mặt trăng.
25 người thích Thích
Đói thì đầu gối phải bò,
Cái chân hay chạy, cái giò hay đi.
17 người thích Thích
Đồn rằng cấy lũ thì vui,
Ta rủ được người ta bán lợn đi.
Quan năm, quan tám ngại chi,
Dù đắt dù rẻ quản chi đồng tiền.
Nồi đồng đem gửi láng giềng,
Nồi đất để đó, chẳng phiền chẳng sao!
Cổng thì rấp chông, rấp rào,
Đêm khuya thanh vắng ai vào chi đây.
Còn một con khuyển nhà nầy,
Nếu đem đi gửi nó hay trở về.
Hay là làm thịt quách đi,
Gói mo luộc kỹ đem đi ăn đường!
18 người thích Thích
Được mùa lúa, úa mùa cau,
Được mùa cau, đau mùa lúa.
Đọc thêm tại: https://www.tudiendanhngon.vn/ca-dao/lao-dong-san-xuat © TuDienDanhNgon.vn
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:12 08/10/2020
Ca dao lao động là phần lời cốt lõi của dân ca lao động. Những bài ca lao động tồn tại như là một bộ phận của quá trình lao động.
1. Trời mưa trời gió đùng đùng
Bố con ông Nùng đi gánh phân trâu
Đem về trồng bí trồng bầu
Trồng ngô, trồng lúa, trồng rau, trồng cà.
2. Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang,
Bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu.
3. Nhờ trời mưa gió thuận hòa,
Lúa vàng dầy ruộng, lời ca vang đồng.
4. Lúa khô cạn nước ai ơi,
Rủ nhau tát nước chờ trời còn lâu.
5. Ơn trời mưa nắng phải thì,
Nơi thì bừa cạn, nơi thì cày sâu.
Công lênh chẳng quản bao lâu,
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm vàng.
6. Rủ nhau đi cấy, đi cày,
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu.
7. Trên đồng cạn dưới đồng sâu,
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa.
8. Thân em vất vả trăm bề,
Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu.
Có lược chẳng kịp chải đầu,
Có cau chẳng kịp têm trầu mà ăn.
9. Trắng da là bởi phấn dồi,
Da đen là bởi em ngồi chợ trưa.
10. Trâu ơi ta bảo trâu này,
Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày với ta.
Cấy cày vốn nghiệp nông gia,
Ta đây trâu đấy ai mà quản công,
Bao giờ cây lúa còn bông,
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn.
11. Tre già anh để pha nan,
Lớn đan nong né, bé đan giần sàng.
Gốc thì anh để kê bàn,
Ngọn ngành anh để cắm giàn trầu, dưa.
12. Những người đi biển làm nghề,
Thấy dòng nước nóng thì về đừng đi.
Sóng lừng, bụng biển ầm ì,
Bão mưa ta tránh chớ hề ra khơi.
13. H
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:06 08/10/2020
1. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
2. Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông.
3. Mẹ là nguồn suối yêu thương
Mẹ là quê hương con đó.
4. Võng đưa ai hát xa vời
Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru.
5. Con đi khắp vạn nẻo đường
Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền.
6. Cơm người khổ lắm ai ơi
Chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn
Dẫu cha mẹ có khó khăn
Cũng cho con đủ gối chăn, cơm lành.
7. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.
8. Ngó lên ngó xuống mà vui
Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương.
9. Mẹ tôi chẳng đẹp cũng chẳng sang
Nắng mưa tần tảo một đời vì con.
10. Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.
11. Con đi xa cách muôn nơi
Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.
12. Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.
13. Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.
14. Cha là núi, mẹ là sông
Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.
15. Tảo tần sớm hôm nuôi con khôn lớn
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con.
16. Bàn tay nối tiếp bàn tay
Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.
17. Cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống
Gánh nặng cuộc đời mẹ đã khổ vì con
Ơn nghĩa sinh thành con xin ghi nhớ
Suốt cuộc đời con không dám quên.
18. Xuân về cho nở cánh hoa
Vu Lan về để nhớ ngày mẹ thương.
19. Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa báo hiếu bùi ngùi thương mẹ, đức cù lao.
20. Ôm con mẹ đếm sao trời
Đếm hoài không hết một đời long đong.
21. Nếu một ngày con mất đi tất cả
Cuộc đời này con chỉ cần mẹ thôi
Mất vật chất, con còn tìm lại được
Mất mẹ rồi con biết tìm nơi đâu.
22. Dù đi khắp bốn phương trời
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.
23. Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.
24. Ước mơ của con là vòng quanh thế giới
Ước mơ của mẹ là thấy con về.
25. Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không!
26. Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang.
27. Mẹ yêu con bằng những cái ôm
Cha yêu con bằng bờ vai vững trãi.
28. Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
Soi đường con bước lãng du hải hà.
29. Ai về tôi gửi buồng cau
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
30. Dù trái đất có thay hình đổi dạng
Dù cuộc đời có hàng vạn yêu thương
Dù đi đâu trên khắp nẻo đường
Cha mẹ mãi là người con yêu nhất.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:02 08/10/2020
CÔNG CHA NGHĨA MẸ SINH THÀNH
Chuyện đời lắm lúc trớ trêu
Đau thương vì bởi chữ nghèo trong ta
Dù sao cũng nhớ mẹ già
Dày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.
Cha là ánh sáng bình minh
Mẹ như trăng sáng lung linh đêm tàn
Cho con cuộc sống huy hoàng
Với bao mơ ước ngập tràn yêu thương.
Dẫu con luôn sống tha phương
Vẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ qua
Biển trời rộng lớn bao la
Nhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.
Mẹ ơi con đã cạn lời
Mong sao chữ hiếu một đời xứng danh
Cảm ơn cha đã chân thành
Cho con cuộc sống trong xanh với đời.
NHỚ LỜI MẸ CHA
Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.
NHỚ MẸ CHA
Nay nhớ mẹ đôi lời khắc họa
Nghĩa sinh thành cao cả.. Mẹ Cha
Niềm yêu dâng tặng mặn mà
Tình thiêng liêng ấy chan hòa miền thương
Đời Cha Mẹ chặng đường gian khổ
Giấu nỗi đau dạy dỗ con thơ
Mong con khôn lớn từng giờ
Khó khăn chịu đựng chẳng nhơ nhớp lòng
Bao năm tháng cạn dòng nước mắt
Lời Mẹ Cha dìu dắt bước con
Tuổi xuân Mẹ đã héo mòn
Giờ con khôn lớn mãi còn khắc sâu
Tìm đâu nữa giữa mầu băng giá
Dáng Mẹ hiền khuất ngả ngàn thu
Đâu còn nghe tiếng Mẹ ru
Tình Cha nghĩa Mẹ đắp bù được sao ?
***
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Cả cuộc đời khó nhọc để nuôi ta
Hãy nâng niu tình cảm mãi chan hòa
Gom hạnh phúc dịu xoa trong lòng Mẹ !
TÌNH CHA
Khi con cất tiếng chào đời
Trào dâng cảm xúc cha rơi lệ mừng
Ẳm bồng…chăm bón…chìu cưng
Dẫu thêm vất vã nhưng cha đâu màng
Trằn trọc thao thức canh tàn
Lúc con đau ốm cha mang ưu phiền
Gian lao khổ cực chuân chuyên
Để con được sống bình yên đủ đầy
Cho con cuộc sống sum vầy
Nên cha gánh hết đắng cay riêng mình
Cả đời chấp nhận hi sinh
Đổi lại hạnh phúc gia đình ấm no
Đời cha là kiếp đưa đò
Chở con vượt mọi gió giông bão bùng
Nắng mưa cha vẫn không chùn
Hoài luôn vững bước cùng con tháng ngày
Thời gian phủ úa thân gầy
Tóc xanh ngày ấy thay màu bạc phơ
Tình cha son sắc vô bờ
Chỉ cho mà chẳng mơ chi đáp đền
Nguyện lòng con mãi không quên
Mong cha vui khỏe vững bền tháng năm…
MẸ LÀ TẤT CẢ
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có Mẹ Cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
THƯƠNG CHA NHỚ MẸ
Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
TÌNH MẸ
Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
Cũng vì con phải mưu sinh
Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu
Để cho sớm sớm chiều chiều
Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.
Mái đầu tóc đã bạc phơ
Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm
Mẹ mong ngày tết ngày rằm
Để con nghỉ phép về thăm một lần.
Con đi đã mấy mùa xuân
Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn
Bao năm Mẹ chịu tủi hờn
Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.
LÒNG MẸ
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
CHA TÔI
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
ĐÔI MẮT MẸ
Yêu sao đôi mắt mẹ hiền
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung
Đời nghèo vật chất mông lung
Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trời
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh
Cho con cho nghĩa cho tình
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ôm
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn
Lời ru da diết lòng con
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờ
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con
Giờ đây bé bỏng chẳng còn
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiều
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon
Để con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
MẸ ƠI!
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.
Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.
Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !
Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
NHỚ CHA MÙA VU LAN
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Nhớ chiều hôm ấy Cha đi
Cha nằm trên võng thầm thì với con
Lòng Cha đã thấy vui hơn
Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầy
Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người
Rồi Cha khe khẽ mỉm cười
Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!
Cha về nơi ấy hư không
Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !
Hôm nay viếng mộ Cha ơi !
Lòng con xin giữ đời đời sắt son
Những lời Cha dặn cháu con
Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !
Nhớ Cha con viết vần thơ
Những mong gặp được trong mơ…Cha về !
Những bài thơ hay về cha mẹ trong đạo Phật
Trong đạo Phật, l
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:58 08/10/2020
Dưới thời Hùng Vương, người Lạc Việt đã có những nét đặc trưng riêng về cuộc sống ăn, ở, sinh hoạt l
Câu trả lời của bạn: 18:55 08/10/2020
Nếu ai hỏi em rằng người mà em yêu quý nhất là ai thì em sẽ không cần suy nghĩ trả lời người em yêu quý nhất là mẹ.
Năm nay mẹ em ngoài 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác sĩ hay kỹ sư mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Mẹ em có vóc dáng thon thả. Mặt mẹ hình trái xoan rất xinh. Ai đã từng gặp mẹ một lần thì khó có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy thể hiện sự thông minh sắc xảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau trong em.
Ai cũng bảo người nào có chiếc mũi dọc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu có chiếc mũi dọc dừa mà em thấy mẹ cũng rất xinh. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng lúc nào trên đôi môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời con gái của mẹ giờ đã chuyển sang màu ngăm ngăm. Mái tóc dài đen mượt của mẹ luôn được mẹ buộc gọn gàng sau gáy.
Em rất thích mẹ mặc chiếc quần bò màu xanh với chiếc áo màu tím hoa cà trông rất hợp với dáng người của mẹ. Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ "công - dung - ngôn - hạnh". Tất cả mọi công việc trong gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ chăm lo cho hai chị em em từ cái ăn đến cái mặc. Sáng nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Mẹ là người luôn yêu thương chồng con hết mực. H
Câu trả lời của bạn: 18:55 08/10/2020
Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm giác có mẹ là giáo viên, được hạnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm. Bao giờ cũng vậy, luôn là tình yêu đong đày dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh diện. tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, này trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm. Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thông thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên.
Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sơn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà. Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho an hem tôi, cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hi vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui.
Câu trả lời của bạn: 18:53 08/10/2020
“Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần...”
Mỗi khi lời ca dao ấy vang lên, em lại bồi hồi nhớ đên mẹ của mình. Các bạn khác tự hào mẹ mình là bác sĩ, giáo viên,...và em, em cũng vẫn luôn tự hào mẹ của mình. Mẹ yêu quý của em – một người nông dân hiền lành, chăm chỉ.
Mẹ em sinh ra ở một vùng quê nghèo khó, tuổi thơ không đủ đầy đã không tạo cho mẹ cơ hội học hành. Mẹ theo nghiệp ông bà và bố em, làm một người nông dân bình dị. Cuộc sống một nắng hai sương đã ít nhiều ảnh hưởng đến vẻ ngoài của mẹ. Dù chưa bước sang tuổi bốn mươi nhưng khuôn mặt trái xoan của mẹ đã hiện lên những nỗi vất vả, những nếp nhăn mờ nhạt. Đôi mắt mẹ ẩn hiện chút quầng thâm nhưng ấm áp và chan chứa yêu thương. Đôi môi mỏng luôn hấp háy những lời khuyên chân thành. Mẹ không có làn da trắng mịn, cũng không có thân hình đầy đặn như nhiều người phụ nữ cùng tuổi khác. Nước da mẹ hơi sạm đi vì nắng, vì mưa, dáng người gầy gầy và đôi vai thì hơi trĩu xuống vì những gánh gồng với cánh đồng lúa quê nhà. Nhưng ở mẹ, luôn lấp lánh sự kiên cường, niềm tin và tinh thần lạc quan vào cuộc sống.
Mẹ là một người nông dân cần cù, chăm chỉ. Từ sáng sớm tinh mơ, mẹ tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình em, dọn dẹp nhà cửa tinh tươm mới yên tâm chuẩn bị ra đồng. Ánh nắng ban mai màu hồng vắt lên đôi vai mẹ, theo bước chân mẹ ra cánh đồng lúa rộng bao la. Mẹ cẩn thận làm cỏ, bón phân, phun thuốc, từng vụ mùa trôi qua, mạ mọc mầm thành cây lúa, thóc vàng đầy cả sân phơi. Đôi bàn tay gầy gò, đầy vết trai sạn của mẹ vô cùng khéo léo. Ngoài cánh đồng lúa, mẹ chăm bón cho khu vườn nhỏ trước nhà tươi tốt, đầy sức sống. Mùa nào thức ấy, mẹ xới đất, trồng rau, trồng hoa và nhiều cây ăn quả khác. Những giống cây dưới đôi bàn tay mẹ như được thổi những phép màu kỳ diệu, tươi tốt, sinh sôi nảy nở. Từ những thức quà quê trong lành ấy, mẹ khéo léo nấu những bữa ăn cơm lành canh ngọt, cả nhà ai cũng yêu hương vị ấy.
Tất bật sớm khuya, mẹ vẫn không bao giờ quên chăm lo cho việc học hành của chúng em. Không được học hành nhiều, nhưng mẹ viết chữ rất đẹp và thuộc rất nhiều bài thơ, ca dao, tục ngữ. Những ngày còn bé, mẹ cẩn thận cầm đôi tay nhỏ bé của em, uốn nắn cho em từng nét chữ. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc và làn gió hiu hiu, đưa theo hương cau thoang thoảng, mẹ truyền cảm đọc những câu thơ, những câu ca dao, tục ngữ. Mỗi khi em thắc mắc mẹ lại ân cần dừng một chút, giảng giải cho em. Mẹ dạy em bao điều thú vị, dạy em cả những bài học quý giá để khôn lớn thành người.
Thời gian trôi qua, mẹ như thiên thần hộ mệnh của chúng em. Lúc ốm đau, mẹ túc trực sớm khuya, lo lắng thay từng chiếc khăn để đắp lên vầng trán nóng hổi. Lúc em ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, khuôn mặt mẹ không giấu được niềm tự hào và hạnh phúc. Mẹ hi sinh cả cuộc đời để xây dựng tổ ấm gia đình, xây dựng cuộc sống vui vẻ cho em.
Mẹ đối với em là món quà vô giá mà cuộc đời mang đến. Có mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời em. Nhờ tình yêu bao la của mẹ, em được sống, được trưởng thành, biết trân trọng hơn những con người một nắng hai sương làm ra hạt gạo như mẹ.
Câu trả lời của bạn: 18:44 08/10/2020
"Người ta bảo có mẹ là cô giáo
Con sẽ vui sẽ biết mấy tự hào
Hơn các bạn mẹ luôn bên chỉ bảo
Mẹ cười buồn không biết nói làm sao."
Vâng, câu thơ đã thay em nói lên tất cả. Em rất vui và tự hào khi có mẹ là giáo viên
Mẹ em năm nay 38 tuổi, nghề giáo gắn bó với mẹ đến nay đã gần mười năm nay. Khuôn mặt mẹ trái xoan xinh xắn với đôi mắt đen láy, sáng long lanh tình yêu thương dành cho em, cho gia đình và cho học sinh yêu quý của mẹ. Mũi của mẹ em rất cao, thanh thoát, những ngày còn bé, mẹ hay chạm mũi vào gò má em, dịu dàng nâng niu. Môi mẹ đỏ thắm, xinh xắn như những thiếu nữ tuổi đôi mươi. Nụ cười rạng rỡ, ấm áp luôn nở trên môi mẹ mang đến cho em niềm vui và hạnh phúc khó tả. Mái tóc mẹ đen và dài óng mượt, mẹ thường dùng kẹp để cố định gọn gàng đằng sau gáy. Đôi bàn tay mẹ thon dài như búp măng, nhưng lúc nào cũng dính đầy bột phấn. Đôi bàn tay ấy là niềm tự hào nho nhỏ với mẹ, vì chính nhờ nó, mẹ chăm lo cho chúng em, chăm lo cho gia đình, và cống hiến, chèo đò cho bao thế hệ học trò qua sông.
Mẹ có một tình yêu mãnh liệt với nghề giáo. Bất chấp khó khăn và vất vả, mẹ trái lời bà ngoại theo đuổi ước mơ trở thành một giáo viên dạy văn. Mẹ cũng chính là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em. Em vẫn nhớ như in hình ảnh mẹ duyên dáng trong chiếc áo dài vào những dịp khai giảng, l
Câu trả lời của bạn: 18:44 08/10/2020
Người xưa có câu “Lương y như từ mẫu”. Một bác sĩ tài giỏi còn phải có tấm lòng như người mẹ hiền. Em thật may mắn khi được lớn lên trong vòng tay yêu thương của vị bác sĩ như thế. Bác sĩ ấy, trùng hợp lại chính là mẹ yêu của em.
Mẹ em khoác chiếc áo blue trắng tinh khôi đã hơn mười năm nay. Từ ngày tốt nghiệp trường trung cấp y năm hai mươi lăm tuổi đến nay, mẹ đã bước sang tuổi ba mươi sáu. Trong ký ức tuổi thơ của em và trong cuộc sống thường ngày, mẹ giống như một thiên thần áo trắng với khuôn mặt trái xoan thanh tú, d
Câu trả lời của bạn: 18:43 08/10/2020
Trong gia đình em, người gần gũi, yêu thương nhất là mẹ. Mẹ luôn quan tâm chăm sóc em đến từng bữa ăn, giấc ngủ. Đối với em, tình cảm dành cho mẹ luôn khắc sâu, in đậm trong tâm trí của mình
Năm nay, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ em có dáng hình thanh mảnh, làn da rám nắng. Nổi bật trên khuôn mặt của mẹ là đôi mắt đen, long lanh và dịu hiền. Đôi mắt ấy thường ánh lên những trìu mến, yêu thương như tình yêu bao la của mẹ dành cho em. Mỗi khi mẹ mỉm cười, hàm răng trắng hiện ra cùng má núm đồng tiền duyên dáng, càng tô đậm thêm vẻ đẹp của mẹ. Với em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất.
Hằng ngày, mẹ em rất bận rộn với công việc của cơ quan nhưng mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho gia đình. Mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm đến việc học hành của em. Dáng hình nhỏ nhắn của mẹ vẫn sáng chiều cặm cụi trong căn bếp. Mẹ tỉ mỉ nấu cho cả nhà những món ngon bằng chính tình yêu thương của mình dành cho chồng con. Và từng góc nhà trong nhà em, luôn có bàn tay mẹ chăm sóc nên mọi thứ đều gọn gàng, ngăn nắp. Nhìn đôi bàn tay nhỏ bé của mẹ đã chai sạn đi vì công việc em càng thương mẹ nhiều hơn. Thỉnh thoảng em phụ mẹ dọn nhà, nấu cơm để có thể đỡ đi phần nào nỗi vất vả của mẹ.
Mỗi buổi tối, trước khi đi ngủ mẹ vẫn dành thời gian kể chuyện cho em nghe. Những câu chuyện của mẹ, chứa đựng trong đó là lời nhắn nhủ về tình yêu thương con người, về lối sống tốt đẹp chúng ta cần có. Bài học của mẹ tuy giản dị, gần gũi nhưng vô cùng sâu sắc, ý nghĩa em sẽ không bao giờ quên lời mẹ dặn.
Em đã được lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Mẹ là “mặt trời”của riêng em, mang đến cho em những điều diệu kì từ cuộc sống. Em luôn thầm biết ơn mẹ, em sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để báo đáp lại tình cảm của mẹ dành cho em.
Câu trả lời của bạn: 18:27 08/10/2020
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từ thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160 cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.
Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm chiều. Mẹ dạy em nấu những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."
Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:22 08/10/2020
Nhắc đến Trung Quốc, bất kỳ ai cũng sẽ cũng biết đến nhân vật Tần Thủy Hoàng. Người khởi đầu đế quốc quân chủ Trung Hoa kéo dài gần hai thiên niên kỷ và để lại nhiều công trình khổng lồ cho nhân loại như Vạn Lý Trường Thành - lăng mộ quy mô nổi tiếng được bảo vệ bởi đội quân đất nung có kích thước thật. Trên hết, ông chính là vị hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc với tài mưu lược có một không hai.
>>> Đọc thêm: Bí Ẩn Lăng Mộ Tần Thủy Hoàng
Tần Thủy Hoàng - vị hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc
Tần Thủy Hoàng (259 TCN – 210 TCN) tên là Doanh Chính, sinh vào tháng giêng năm thứ 48 đời Tần Chiêu Vương, tại Hàm Đan. Năm 13 tuổi đăng cơ làm Tần Vương, do trọng phụ Lã Bất Vi nhiếp chính. Sau khi đích thân trị vì, tiêu diệt sáu nước, xưng là Thủy Hoàng Đế, tức vị hoàng đế đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc. Tại vị 37 năm, trong đó, xưng vương 25 năm, xưng đế 12 năm. Ốm chết, thọ 50 tuổi.
Tần Thủy Hoàng là con trai trưởng của Tần Trang Tương vương (tên thật là Doanh Dị Nhân hay sau còn có tên khác là Tử Sở) và mẹ là Triệu Cơ, người Hàm Đan nước Triệu. Dị Nhân bị bắt làm con tin của Tần ở nước Triệu. Và cũng tại nước Triệu, Dị Nhân nhanh chóng được lòng của Lã Bất Vi - vốn là một thương nhân nước Vệ - trong âm mưu “buôn vua bán chúa”. Lã Bất Vi có một người tiểu thiếp tên là Triệu Cơ, dung mạo xinh đẹp, lại có tài ca múa, đàn hát. Biết Dị Nhân phải lòng Triệu Cơ, Lã Bất Vi đã dâng Triệu Cơ cho công tử nước Tần này. Không lâu sau, Triệu Cơ mang thai và sinh ra Doanh Chính (tức Tần Thủy Hoàng sau này).
Lăng mộ Tần Thủy Hoàng - một trong những công trình hoành tráng được các nhà khảo cổ quan tâm
Năm 251 TCN, Tần Chiêu Vương băng hà, An Quốc Quân kế vị, trở thành Tần Hiếu Văn Vương, lập Hoa Dương phu nhân làm Vương hậu, Tử Sở làm thái tử. Một năm sau, Tần Hiếu Văn Vương qua đời, Tử Sở kế vị làm Tần Trang Tương Vương. Nhưng Tử Sở cũng là một ông vua đoản mệnh, chỉ ở ngôi có 3 năm rồi mất. Doanh Chính lên kế vị. Doanh Chính mới 13 tuổi đã làm vua một nước, còn Triệu Cơ chưa đến 30 tuổi đã danh chính ngôn thuận trở thành thái hậu. Triệu Cơ hạ lệnh cho Lã Bất Vi vẫn làm tướng quốc, thay Doanh Chính chấp chính, lệnh cho Doanh Chính phải gọi Lã Bất Vi là “trọng phụ”.
Ngay từ bé, Doanh Chính đã phải chịu nỗi nhục “con riêng”, không chỉ bị hàng xóm gièm pha mà ngay cả bọn trẻ con cũng mắng chửi. Doanh Chính cá tính mạnh mẽ nên đương nhiên không chịu nhẫn nhịn mà đánh nhau với người ta. Cho nên Doanh Chính rất hận Lã Bất Vi. Lã Bất Vi làm tướng quốc, thâu tóm quyền lực của nước Tần. Hơn nữa, thấy mẹ mình quá thân mật với tướng quốc, đôi khi còn liếc mắt đưa tình với nhau ngay trước mặt quần thần. Doanh Chính thầm thề rằng sau khi nắm được quyền binh, việc đầu tiên là phải giết Lã Bất Vi.
Doanh Chính mới 13 tuổi đã làm vua một nước lệnh cho ông phải gọi Lã Bất Vi là “trọng phụ”
Lã Bất Vi không chỉ là một thương nhân thông minh mà còn là nhà chính trị, nhà quân sự kiệt xuất. Trong thời gian ông ta chấp chính, nước Tần đã trở nên vô cùng giàu mạnh vì diệt được nhà Đông Chu và khiến các nước láng giềng ngày càng suy yếu. Đây chính là bước đệm vững chắc cho việc thống nhất thiên hạ của Doanh Chính sau này. Nhưng việc Lã Bất Vi quan tâm nhất là việc dạy dỗ Doanh Chính. Bởi ông ta hiểu rằng chỉ khi Doanh Chính trở thành một quân vương anh minh uy vũ thì sự nghiệp thống nhất thiên hạ của ông ta mới có thể thành công. Lã Bất Vi mời những thầy giáo giỏi về dạy Doanh Chính, đích thân thúc giục Doanh Chính học tập.
>>> Đọc thêm: 5 Điều Bí Mật Về Lăng Mộ Tần Thủy Hoàng Ở Tây An
Doanh Chính phát động cuộc chiến diệt trừ phản loạn, bắt bọn phản tặc
Khi Doanh Chính 21 tuổi, theo quy đinh thi còn 1 năm nữa mới có thể đích thân nắm quyền bính. Nhưng tình thế và tính cách của Doanh Chính đều khiến ông không thể chờ đợi thêm nữa. Doanh Chính phát động cuộc chiến diệt trừ phản loạn, bắt bọn phản tặc và hạ lệnh giam thái hậu trong cung. Việc kinh thiên động địa này khiến cho Lã Bất Vi và triều thần vô cùng bất ngờ, nhưng không dám nói lời nào. Có người từng khuyên Doanh Chính đối đãi tử tế với thái hậu, đón thái hậu hồi cung nhưng Doanh Chính trong cơn thịnh nộ đã ném người đó vào vạc dầu sôi. Ông ta còn ném hai mươi mấy đại thần dám đến khuyên can vào vạc dầu, phơi thi thể của họ ở ngoài thành Hàm Dương.
Năm thứ hai sau khi đích thân nắm quyền bính (237 TCN), Doanh Chính đã bước đầu ổn định được chính quyền, bắt đầu tính cách loại trừ Lã Bất Vi. Đầu tiên là bãi chức, rồi đuổi Lã Bất Vi đến Lạc Dương. Lã Bất Vi ở đó chưa đầy 2 năm thì Doanh Chính phái Triệu Cao mang thánh chỉ đến, lệnh cho Lã Bất Vi phải đi lưu đày ở Tứ Xuyên. Lã Bất Vi biết được ý đồ của Doanh Chính là muốn mình chết nén đã cư xử một cách khôn khéo, uống thuốc độc tự tử. Sau khi Lã Bất Vi chết, Doanh Chính hạ lệnh tịch thu toàn bộ gia sản, trừng phạt nghiêm khắc bè cánh, xóa bỏ tận gốc đảng phái của ông ta.
Sau khi củng cố chính quyền, có rất nhiều triều thần liên tục dáng tấu thư, phân tích tình thế, hiến mưu lược, khuyên Doanh Chính sớm thống nhất thiên hạ. Vì nước Tần cũng là nơi tụ hội của các nhân tài. Khi đó, Doanh Chính trọng người hiền tài, cởi mở đón nhận mọi ý kiến nên thành Hàm Dương tụ hội rất nhiều tài tử. Sau khi chiêu dụ được nhiều người tài, Tần Thủy Hoàng bắt đầu thống nhất thiên hạ. Ông chĩa mũi nhọn vào nước ở gần nhất, yếu nhất là nước Hàn. Tần Vương năm thứ 17, Doanh Chính xuất binh tiêu diệt nước Hàn. Bước thứ hai, Tần Vương muốn thôn tính kẻ thù cũ là nước Triệu, sau đó tiêu diệt nước Yên vào năm 222 TCN. Năm 225 TCN, quân Tần phá đê sông Hoàng Hà tiến vào kinh đô Đại Lương của nước Ngụy và thâu tóm Ngụy. Tiếp đến, nước Sở đại bại. Tần Vương năm thứ 26 (tức năm 221 TCN), Doanh Chính lệnh cho Vương Bôn xuất binh chinh phạt nước Tề. Quân Tề cầm cự được vài ngày rồi cũng đại bại. Các nước phân tranh suốt mấy trăm năm, nước Tần chinh chiến hơn 10 năm thống nhất thiên hạ.
Nước Tần chinh chiến hơn 10 năm để thống nhất thiên hạ
Sau khi thống nhất thiên hạ, Tần Vương ra lệnh cho quần thần đặt tôn hiệu cho mình. Triều thần muốn lấy lòng Tần Vương nên nghĩ ra vô số những tôn hiệu tán dương công đức của ông như Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Tần Hoàng… Nhưng ông ta không dùng những tên hiệu đó mà tự mình lấy hai chữ “hoàng đế” trong “Tam hoàng ngũ đế”, thể hiện địa vị của mình phải vượt qua mọi “Hoàng” và “Đế” trong thiên hạ. Tần Vương lại thêm 1 chữ “thủy” vào trước tôn hiệu, thể hiện ông ta là hoàng đế thứ nhất, là đời thứ nhất, con cháu về sau sẽ truyền đến vạn đời - Tần Thủy Hoàng.
>>> Đọc thêm: 10 Chốn Kinh Đô Xưa Ở Trung Hoa
Tần Thủy Hoàng đang tiến hành việc cải cách trong nước, thì bộ tộc Hung Nô ở biên giới phía Bắc đánh vào nội địa. Sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Nguyên, liền phái đại tướng Mông Điềm đem ba mươi vạn quân chống lại. Để đề phòng Hung Nô xâm phạm lần nữa, Tần Thủy Hoàng lại điều động dân phu nối liền các bức thành do ba nước Yên, Triệu, Tần xây dựng trước kia và xây thêm nhiều thành mới, tạo thành một bức Vạn lý Trường thành chạy suốt từ Lâm Triệu (nay là huyện Mân, Cam Túc) ở phía tây đến Liêu Đông (nay ở tây bắc Liêu Dương, Liêu Ninh) ở phía đông. Công trình kiến trúc nổi tiếng toàn thế giới đó mãi mãi là tượng trưng của văn minh lâu đời của dân tộc Trung Hoa.
Vạn Lý Tường Thành - điểm đến tham quan hấp dẫn tại Trung Quốc
Sau khi bình định thiên hạ, Tần Thủy Hoàng luôn coi việc trấn áp các thế lực phản nghịch là nhiệm vụ trọng tâm. Ông ra lệnh tịch thu binh khí trong dân chúng, đúc thành mười hai bức tượng người bằng đồng khổng lồ, đặt bên ngoài cung Hàm Dương, lệnh cho toàn bộ phú hào và gia quyến của các nước chư hầu chuyển đến gần Hàm Dương để tiện cho việc giám sát. Bất kỳ người nào chỉ cần có hành động, lời nói trái với pháp luật liền bị giam vào ngục, còn hình phạt thì nhiều không đếm xuể.
Tần Thủy Hoàng ra lệnh cấm “Không được học theo sách cổ mà chê bai thời nay, làm mê loạn bọn đầu đen (dân chúng)”, để bảo vệ cục diện chính trị “pháp lệnh được ban ra thống nhất, dân thường thì chăm chỉ làm ruộng, kẻ sĩ học pháp luật, lệnh cấm”. Tránh đi theo vết xe đổ “thiên hạ tán loạn, không thể thống nhất”. Tần Thủy Hoàng ban bố lệnh đốt sách, đồng thời giết hết bọn thuật sĩ phỉ báng mình, chôn sống hàng trăm Nho sinh, từ đó hình thành câu nói “đốt sách chôn Nho”.
Tần Thủy Hoàng luôn coi việc trấn áp các thế lực phản nghịch là nhiệm vụ trọng tâm
Tần Thủy Hoàng bản tính thông minh, hào khí ngất trời nhưng do mê muội thuật trường sinh. Năm Thủy Hoàng thứ 37 (năm 210 TCN), Tần Thủy Hoàng đi tuần du lần cuối cùng. Trên đường trở về thì ngã bệnh, khi đi đến Sa Khâu (nay là phía tây bắc Quảng Tông tỉnh Hà Bắc) thì tắt thở. Ông ta biết rằng không thể tìm được thuốc trường sinh và cũng khó lòng còn sống về đến Hàm Dương nên đã viết một thánh chỉ, lệnh cho Triệu Cao nhanh chóng gửi cho người con trưởng đang ở biên cương là Phù Tô trở về Hàm Dương chủ trì tang sự, tức là chuẩn bị kế vị ngôi báu. Nhưng chưa chờ được thư hồi âm thì Tần Thủy Hoàng đã băng hà.
Tần Thủy Hoàng - vị vua hoàng đế đầu tiên, người đem lại thời kỳ hưng thịnh cho Trung Hoa. Bỏ qua những hà khắc và hình phạt ghê rợn thì Tần Thủy Hoàng vẫn chính là vị hoàng đế mưu lược và đáng để lưu danh sử sách Trung Quốc ngàn đời.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:17 08/10/2020
a) x(x−5)−4x+20=0x(x−5)−4x+20=0
⇔x(x−5)−4(x−5)=0⇔x(x−5)−4(x−5)=0
⇔(x−5)(x−4)=0⇔(x−5)(x−4)=0
⇔[x−5=0x−4=0⇔[x=5x=4⇔[x−5=0x−4=0⇔[x=5x=4
Vậy x=5x=5 hoặc x=4x=4
b) x(x+6)−7x−42=0x(x+6)−7x−42=0
⇔x(x+6)−7(x+6)=0⇔x(x+6)−7(x+6)=0
⇔(x+6)(x−7)=0⇔(x+6)(x−7)=0
⇔[x+6=0x−7=0⇔[x=−6x=7⇔[x+6=0x−7=0⇔[x=−6x=7
Vậy x=−6x=−6 hoặc x=7x=7
c) x3−5x2+x−5=0x3−5x2+x−5=0
⇔(x3−5x2)+(x−5)=0⇔(x3−5x2)+(x−5)=0
⇔x2(x−5)+(x−5)=0⇔x2(x−5)+(x−5)=0
⇔(x−5)(x2+1)=0⇔(x−5)(x2+1)=0
⇔[x−5=0x2+1=0⇔[x=5x2=−1(loại)⇔[x−5=0x2+1=0⇔[x=5x2=−1(loại)
Vậy x=5x=5
d) x4−2x3+10x2−20x=0x4−2x3+10x2−20x=0
⇔(x4−2x3)+(10x2−20x)=0⇔(x4−2x3)+(10x2−20x)=0
⇔x3(x−2)+10x(x−2)=0⇔x3(x−2)+10x(x−2)=0
⇔(x−2)(x3+10x)=0⇔(x−2)(x3+10x)=0
⇔[x−2=0x3+10x=0⇔[x=2x=0⇔[x−2=0x3+10x=0⇔[x=2x=0
Vậy x=2x=2 hoặc
Câu trả lời của bạn: 18:05 08/10/2020
Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ơ ngọt ngào, có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.
Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vấng trán cao. Những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. Có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. Nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cảm giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mới cảm thấy được thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.
Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con?
Tôi vẫn nhớ như in một kỉ niệm nọ. Một lần, tôi đi học về và thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to: “Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa!” Cứ tưởng, tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt. Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.
Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy được cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương?
Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mì, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đến thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.
Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi.” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan nỗi niềm yêu thương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.
Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “Con yêu mẹ!” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mị chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con. ”
Câu trả lời của bạn: 18:03 08/10/2020
Vì sao xã hội nguyên thủy tan rã?
- Với sự xuất hiện của kim loại, công cụ lao động được cải tiến.
=> Làm tăng năng suất lao động => tạo ra sản phẩm dư thừa => tư hữu xuất hiện, dẫn tới sự phân chia giàu nghèo.
=> Xã hội nguyên thủy tan rã, nhường chỗ cho xã hội có giai cấp, nhà nước - đó là xã hội cổ đại.