Ngoc
Kim cương đoàn
91,050
18210
Câu trả lời của bạn: 12:54 12/09/2022
Câu trả lời của bạn: 12:52 12/09/2022
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 12:51 12/09/2022
Câu trả lời của bạn: 12:50 12/09/2022
Bướm có thể hoa thụ phấn
-Bướm có thể giữ hệ sinh thái khỏ mạnh
-Giúp các nhà koa học biến đổi khí hậu
Câu trả lời của bạn: 12:47 12/09/2022
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con”
Khi những đứa con bé bỏng ngày xưa trưởng thành, trở thành người lớn, dù chúng có chín chắn và thành đạt đến đâu, chúng vẫn mãi chỉ là một đứa trẻ ngây dại trong lòng người mẹ của chúng. Tình mẫu tử vốn dĩ là một thứ tình cảm thiêng liêng, quý báu ngang ngửa với mạng sống của con người. Ai sinh ra mà chẳng có mẹ, ai chẳng được một lần mẹ âu yếm, vỗ về. Không lấy làm bất ngờ khi thơ ca hay văn học từ cổ chí kim đều lấy tình mẫu tử làm cảm hứng, là đề tài bất diệt trở đi trở về nhưng không hề xưa cũ. Nếu như các nhà thơ, nhà văn khác đem tình mẫu tử đặt trong không gian ấm áp, yêu thương, trong trái tim hừng hực lửa cháy của con trẻ thì nhà văn Nguyên Hồng lại để cho tình mẫu tử trong hồi ký “Những ngày thơ ấu” của ông cháy sáng trong hoàn cảnh éo le, khắc nghiệt của cuộc đời, trong những lời gièm pha, định kiến của xã hội về thân phận của con người. Đoạn trích “Trong lòng mẹ” là một trong những điểm sáng rực rỡ về tình mẫu tử thiêng liêng, cháy bỏng, tha thiết của chú bé Hồng đối với người mẹ khổ đau, bất hạnh của mình.
Đọc đoạn trích người đọc không khỏi xúc động trước tình yêu thương của chú bé Hồng dành cho người mẹ đáng thương của mình. Hồng đã trải qua những thử thách không kém phần đau đớn để giữ trọn vẹn tình cảm yêu thương mẹ trong sự khinh bỉ, xoi mói độc địa của những người họ hàng giàu có. Cuối cùng, bao tháng ngày chờ mong, khát khao được gặp mẹ, được mẹ âu yếm, vỗ về của em cũng được đền đáp. Em nằm “trong lòng mẹ” vời niềm hạnh phúc vỡ oà, sung sướng tột cùng.
Chú bé Hồng- một cậu bé có tuổi thơ tội nghiệp, đau khổ khi lớn lên trong hoàn cảnh gia đình sa sút. Bố em sống trong cảnh u uất, trầm lặng rồi mất vì nghiện ngập. Mẹ em, một người phụ nữ có trái tim khao khát yêu đương đành chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không có hạnh phúc lại phải chịu đủ những khinh miệt, bạc đãi, đau khổ khi bị người đời soi mói, gièm pha, khinh bỉ khi “chưa đoạn tang chồng” mà đã có con với người khác. Không chịu đựng được sự bất công, áp lực từ họ hàng, vì túng quẫn mà người mẹ bất hạnh ấy đã bỏ con đi “tha hương cầu thực”, để lại một mình bé Hồng sống với gia đình họ nội, cùng người cô độc ác, cay nghiệt. Một cuộc sống khắc nghiệt với một cậu bé thiếu đi tình yêu thương gia đình, vắng cha, thiếu mẹ. Tưởng chừng vì “bị bỏ rơi” mà em trở nên căm ghét, thù hằn người mẹ của mình cùng với những lời nói cay nghiệt của bà cô họ nội, em lại càng căm ghét mẹ hơn nhưng trái lại với những liên tưởng đó, em thương mẹ vô cùng.
Khi người cô cố tình gieo rắc vào đầu em “những hoài nghi để khinh miệt, ruồng rẫy mẹ, một người đàn bà góa chồng, vì nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con đi tha hương cầu thực”, hễ cứ nhớ đến “vẻ mặt rầu rầu và hiền từ của mẹ”, “nghĩ đến cảnh thiếu thốn một tình yêu thương ấp ú từng phen” làm em “rơi nước mắt” nhưng “đời nào lòng yêu thương và sự kính trọng mẹ” của em lại có thể bị “những rắp tâm tanh bẩn xâm hại đến”. Em yêu mẹ, thương mẹ, tin tưởng mẹ. Tình yêu thương của em dành cho mẹ cứ lớn dần, lớn dần theo từng ngày dù chẳng có lấy “một lá thư, một lời hỏi thăm hay một đồng quà”. Những lời nói cay nghiệt của bà cô đã đẩy tâm trạng em lên đến cao trào và cũng chính từ đây, tình yêu mẹ trong em bừng lên mãnh liệt. Em đã hiểu ra từ cách “cười rất kịch” của người cô muốn em hoài nghi về mẹ, muốn em căm ghét và hận mẹ em, người vì đau khổ, túng quẫn mà bất đắc dĩ bỏ em đi tha hương. Tình yêu thương mẹ trong em lớn lao đến nỗi có đủ sức mạnh để ngăn cản những lời nói cay đắng, xúc xỉa của người cô họ nội độc ác, đủ để bảo vệ vẹn nguyên tình yêu thương của em dành cho mẹ. Tình yêu ấy lớn lao đến mức hóa thân thành hành động trong tâm tưởng của em, nó mãnh liệt đến mức em ao ước rằng “Giá như những cổ tục đã đày đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi”. Em sẵn sàng chống lại, thậm chí phá vỡ những hủ tục lạc hậu đã đày đọa người mẹ thân yêu của em đến bước đường cùng của sự khổ đau, khiến cho mẹ con em phải xa nhau, khiến cho tình cảm của em dành cho mẹ chỉ có thể bày tỏ trong suy nghĩ, trong trái tim đang đau đớn đến nghẹt thở thế này. Mọi đau đớn, mọi niềm tin, tình yêu thương, khát khao của em đều được thể hiện rất rõ khi em được gặp mẹ. Tình yêu ấy phải to lớn đến nhường nào khi em chỉ mới “thoáng thấy bóng một người trên xe rất giống mẹ, Hổng liền chạy, đuổi theo bối rối gọi: ''Mợ ơi! Mợ ơi! Mợ... ơi!””. Mọi sự dồn nén, tủi hờn, uất ức và niềm mong đợi, yêu thương từ bấy lâu nay bật ra trong tiếng gọi mẹ. Như vừa run sợ, vừa trông mong, tình yêu mãnh liệt của cậu bé nhỏ này khiến cho trang văn bỗng trở nên bừng sáng sau những chuỗi dài đen tối. Đâu đó sau những câu chữ hiển hiện trên mặt giấy, những giọt nước mắt trẻ thơ lăn dài, lăn dài rồi bật lên nức nở. Người trên xe kia là mẹ của em, là người mẹ mà em hằng mong nhớ. Tình yêu thương và niềm hạnh phúc ấy khiến em chẳng còn để ý gì nhiều, “thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi và khi trèo lên xe thì ríu cả chân lại”. Mạnh mẽ là thế, cậu bé vừa mới bỏ qua sự “thẹn mà còn khiến cậu tủi cực” nếu đây là một sự nhầm lẫn thực sự đã theo cái “kéo tay, xoa đầu” của mẹ đi cả, chỉ còn lại một cậu bé với tình yêu mẹ tha thiết, cháy bỏng, một cậu bé với nỗi niềm cô đơn bủa vây suốt năm suốt tháng, một cậu bé yếu mềm. Tình yêu thương, sự ấm áp từ bàn tay mẹ khiến cho cậu òa khóc nức nở. Và cũng chính tình yêu thương mẹ của cậu bé khiến cậu nhanh chóng nhận ra sự thay đổi của người mẹ qua đôi mắt nhòe đi vì khóc “gương mặt mẹ vẫn tươi sáng với đôi mắt trong,làn da mịn làm nổi bật màu hồng của hai gò má”.Cậu bé chẳng còn quan tâm đến lời nói của bà cô, cậu tự hỏi chính mình chắc vì “được nhìn và ôm ấp hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi đẹp như thuở còn sung túc?”. Cậu bé sung sướng ngả lên cánh tay mẹ, được mẹ gãi rôm ở sống lưng, cậu thấy sự dịu dàng mà mình hằng mong nhớ. Tình yêu thương, sự dịu dàng chăm sóc của người mẹ khiến cho những cảm giác đã mất đi bao lâu bỗng dưng lại ùa về “mơn man khắp da thịt”. Tình yêu thương từ mẫu tử khiến cho con người như hồi sinh trở lại. Người mẹ được ôm ấp vỗ về đứa con ruột thịt cũng vì hạnh phúc mà đẹp như thuở trước, người con cảm nhận được sự dịu dàng xen lẫn ấm áp của mẹ mình ao ước được “bé lại, lăn vào lòng mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ…” trở lại thành đứa trẻ hạnh phúc thuở ban đầu. Cậu cùng quên luôn lời gợi ý của bà cô, cho tiền tàu vào thăm mẹ. Giờ đây những lời gièm pha, những hủ tục lạc hậu, những bản tính xấu của con người chẳng thể nào làm ảnh hưởng được đến giây phút đoàn tụ hạnh phúc. Không gian như lắng đọng lại, chỉ còn tình mẫu tử thiêng liêng cùng tiếng lòng hét lên vì hạnh phúc của những con người đau khổ vừa được ban cho sức mạnh hồi sinh. Dọc khắp trang văn là những dòng nước mắt chảy ngược về một tình mẫu tử thầm kín thiêng liêng, hi sinh để bảo vệ lẫn nhau và đến đây, dòng nước ấm nồng ấy chảy xuôi ra ngoại hiện, để cho chúng ta cảm nhận về sự tồn tại của một thứ tình cảm mãnh liệt, thiêng liêng, trường tồn bất diệt. Sẽ chẳng có một thế lực nào có đủ quyền năng và sức mạnh để chia rẽ tình cảm cao đẹp này, sẽ chẳng có một lời định kiến hay hủ tục lạc hậu nào đánh đổ được bức tường tình thương bao bọc lấy họ lúc này. Tình mẫu tử lúc này tồn tại như một sức mạnh siêu nhiên, cứu thoát con người ra khỏi bóng đen u ám, mang lại cho con người cảm xúc vui sướng, hạnh phúc khi được yêu thương và yêu thương.
“Trên thế gian có rất nhiều kì quan tuyệt đẹp nhưng kì quan đẹp nhất, hoàn hảo nhất vẫn là trái tim người mẹ”. Tình mẫu tử trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” như một dòng suối trong trẻo, ấm áp lấp lánh hương vị cao cả, thiêng liêng sưởi ấm cho những trái tim đang cô độc, đem đến ánh sáng cho những trái tim đang chìm dần trong bóng tối, giúp họ vực dậy,đứng lên hướng về tương lai, về niềm vui sống.
Câu trả lời của bạn: 21:50 11/09/2022
What does your mother (do)..do...?
- she( cook).cooks... In the kitchen
We (listen) .listen.... To the teacher
Câu trả lời của bạn: 21:50 11/09/2022
* Đặc điểm sự phân bố dân cư:
- Dân cư phân bố không đều:
+ Tập trung đông đồng bằng, ven biển ( 600người /km2)
+ Thưa thớt miền núi và cao nguyên( 60người /km2 ).
+ Quá nhiều ở nông thôn ( 74% ), quá ít ở thành thị ( 26% ).
* Giải thích:
- Các vùng đồng bằng, ven biển có nhiều điều kiện thuận lợi sinh sống và phát triển kinh tế : Địa hình , đất đai , khí hậu , nguồn nước ...
- Dân số thành thị còn ít, chưa thu hút thị dân -> Tỉ lệ đân thành thị thấp, do tập quán sản xuất lâu đời của nhân dân sản xuất nông nghiệp -> Dân số tập trung nhiều ở nông thôn .
* Các biện pháp:
- Giẩm tỉ lệ gia tăng tự nhiên .
- Nâng cao mức sống của người dân .
- Phân công, phân bố lao động một cách hợp lí nhằm khai thác thế mạnh của từng vùng .
- Cải tạo xây dựng nông thôn mứi, thúc đẩy quá trình đo thị hoá nông thôn trên cơ sở phù hợp nhu cầu phát triển KT- XH.
Câu trả lời của bạn: 20:26 11/09/2022
Truyền thuyết Thánh Gióng liên quan đến sự thật lịch sử ở thời đại Hùng Vương:
Đã có những cuộc chiến tranh ác liệt diễn ra giữa dân tộc ta và giặc ngoại xâm từ phương Bắc.
Người Việt thời bấy giờ đã chế tạo ra vũ khí bằng sắt, thép.
Người Việt cổ đã cùng đoàn kết đứng lên chống giặc ngoại xâm, dùng tất cả các phương tiện để đánh giặc.
Câu trả lời của bạn: 20:17 11/09/2022
Qua đoạn trích, em thấy được thái độ và hành vi của con người sẽ tác động không nhỏ trong mối quan hệ với thế giới tự nhiên. Chúng ta cần tôn trọng, có cách cư xử thân thiện, xây dựng một mối quan hệ qua lại đối với giới tự nhiên. Đó chính là cốt lõi về lối ứng xử biết ơn đối với tự nhiên mà con người cần hướng đến. Hãy coi động vật cũng như là một người bạn, giúp ích mình trong cuộc sống.
Câu trả lời của bạn: 20:14 11/09/2022
K = {0;1;2;3;4;5;6;7}
L= {14}
M= {0;1;2;3;4;5;6;7;8}
N={3;4;5;6;7;8;9;10}
Câu trả lời của bạn: 20:10 11/09/2022
ta có góc A + góc B + góc C + góc D = 360 độ
=> góc A = 36010×1=36°
góc B=
góc C =
góc D=
Câu trả lời của bạn: 19:09 11/09/2022
Nguyễn Dữ là một danh sĩ thời Lê sơ, thời nhà Mạc và là tác giả của "Truyền kỳ mạn lục", một tác phẩm truyền kỳ nổi tiếng tại Việt Nam được coi là áng "thiên cổ kì bút". "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" là một trong số hai mươi truyện viết bằng chữ Hán, tiêu biểu trong "Truyền kì mạn lục". Truyện đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật chính Ngô Tử Văn với tinh thần khẳng khái, cương trực và giàu lòng dũng cảm.
"Truyền kì mạn lục" được viết bằng tản văn xen lẫn biền văn và thơ ca, từ khúc, cuối mỗi truyện thường có lời bình của tác giả. Nội dung tác phẩm có giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo sâu sắc. Tác giả lấy xưa để nói nay, lấy cái "kì" để nói cái "thực". "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" là một trong những truyện tiêu biểu trong tập "Truyền kì mạn lục" khẳng định tính dân tộc, tinh thần yêu nước và ý chí chiến đấu cho chính nghĩa thông qua việc xây dựng thành công nhân vật Ngô Tử Văn.
Mở đầu truyện, Nguyễn Dữ giới thiệu lai lịch Ngô Tử Văn với cách giới thiệu quen thuộc, truyền thống trong văn học cổ gồm tên, quê quán, tính tình: "Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng đất Lạng Giang. Chàng vốn khảng khái, nóng nảy, thấy sự tà gian thì không thể chịu được, vùng Bắc người ta vẫn khen là một người cương trực". Cách giới thiệu trực tiếp, ngắn gọn tạo cho người đọc ấn tượng về Ngô Tử Văn - một trí thức khẳng khái, dũng cảm. Sự dũng cảm ấy thể hiện ngay ở việc đốt đền của chàng. Lí do Tử Văn đốt đền bởi tức giận không chịu được cảnh yêu tà tác oai tác quái hại dân. Chàng đã dám đứng lên trừ yêu diệt quái giúp dân làng. Trước khi đốt đền, chàng đã chuẩn bị kĩ lưỡng: "tắm gội sạch sẽ, khấn trời". Tử Văn làm việc ghê gớm một cách cẩn trọng, công khai, xuất phát từ một ý thức rõ ràng, muốn lấy lòng trong sạch, muốn lấy thái độ chân thành của mình để được trời đồng tình, ủng hộ. Sau khi đốt đền, mọi người đều lắc đầu lè lưỡi, chỉ có chàng vẫn ngất ngưởng tự nhiên bởi chàng tin vào việc chính nghĩa mình làm. Ngô Tử Văn hiện lên là một trí thức cương trực, là hình ảnh của kẻ sĩ vì dân.
Sự cương trực của chàng càng được thể hiện rõ ràng qua cuộc đối thoại với hồn ma Bách hộ họ Thôi, qua cuộc đối chất ở Minh ti,... Sau khi đốt đền, Tử Văn bị hồn ma làm cho sốt rét. Sau đó khi gặp thì hồn ma mắng mó, đe dọa và quyết kiện chàng tại Phong đô. Trái ngược với sự tức giận của hồn ma, Tử Văn vẫn mặc kệ, ngồi ngất ngưởng tự nhiên. Với bản tính rất kiên cường, chàng không sợ những lời đe dọa, chàng luôn tự tin vào việc mình làm là chính nghĩa. Bởi vậy, trong cuộc gặp gỡ với Thổ công, khi Thổ công nói sẽ giúp đỡ, cung cấp sự thật, chứng cớ thì Tử Văn càng quyết tâm làm việc nghĩa tới cùng.
Tử Văn bị bắt xuống Minh ti rùng rợn với những tên quỷ Dạ Xoa, đều mắt xanh tóc đỏ, hình dáng nanh ác, nhưng Tử Văn không hề sợ ma quỷ. Khi bị Diêm Vương buộc tội, Tử Văn kêu oán, sau đó chàng vạch mặt tên bại tướng bằng lời lẽ cứng cỏi: "Nếu nhà vua không tin lời tôi, xin tư giấy đến đền Tản Viên để hỏi, không đúng như thế, tôi xin chịu thêm tội nói càn". Trải qua một cuộc xung đột đầy đối chất, cuối cùng lòng nghĩa khí của Tử Văn đã thắng lợi vẻ vang. Qua cuộc đối chất ở âm phủ, Ngô Tử Văn hiện lên là một người ngay thẳng, là người tiêu biểu cho kẻ sĩ nước Nam: cương trực, dám đấu tranh vì lẽ phải tới cùng.
Đặc biệt, lời bình cuối chuyện của người viết càng tô đậm thêm vẻ đẹp của Ngô Tử Văn: "Người ta thường nói: Cứng thì gãy, kẻ sĩ lo không cứng mà thôi, còn gãy, không gãy là việc trời. Sao nên đoán trước là sẽ gãy mà chịu đổi cứng ra mềm? Ngô Tử Văn chỉ là một anh áo vải. Duy giữ được cái cứng nên dám đốt cháy đền tà, bẻ gãy yêu quỷ, chỉ một hành động mà cái tức của thần, của người đều được rửa sạch, vì thế mà rạng danh với Minh Tào, rồi được trao chức vị để đền công, thật là xứng đáng. Làm kẻ sĩ chớ kiêng sợ sự cứng cỏi". Lời bình như đề cao thêm sự cứng cỏi trong con người Ngô Tử Văn. Đó là cái cứng cỏi vì chính nghĩa, dù có nhất thời chịu khuất, nhưng chắc chắn được mọi người ủng hộ và nhất định sẽ chiến thắng nhờ có sự ủng hộ ấy.
Với cốt truyện được kết cấu như một xung đột đầy kịch tính có mở đầu, có xung đột, có phát triển, có đỉnh điểm và có kết thúc, cách xây dựng nhân vật theo hai tuyến thiện và ác, kết hợp sử dụng các yếu tố kì ảo, truyện đã xây dựng thành công nhân vật Ngô Tử Văn cương trực, thẳng thắn, là hình ảnh của kẻ sĩ nước Việt bất khuất, chính trực. Thông qua nhân vật Ngô Tử Văn, Nguyễn Dữ khéo léo thể hiện niềm tin vào công lí, chính nghĩa thắng gian tà, thiện thắng ác.
Ngô Tử Văn là một nhân vật đại diện cho chính nghĩa, là kết tinh vẻ đẹp của kẻ sĩ cương trực, yêu nước, thương dân. Ta hiểu vì sao "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" nói riêng và "Truyền kì mạn lục" nói chung được xem là "thiên cổ kì bút" của cả dân tộc.
Câu trả lời của bạn: 19:08 11/09/2022
Số cây cam là :
200 x 37/100 = 74 ( cây )
Số cây nhãn là :
200 x 21/100 = 42 ( cây )
Số cây bưởi là :
200 - 74 - 42 = 84 ( cây )
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:07 11/09/2022
Hôm trước em được bố gọi dậy sớm để đi bộ tập thể dục với bố. Chính nhờ việc dậy sớm này mà em đã có dịp ngắm nhìn cảnh buổi sáng ở khu phố nhà em. Đây quả là một điều thú vị mà trước giờ em đã bỏ lỡ và chưa để tâm ngắm nhìn đến nó nên không hề biết nó lại giản dị và đẹp như vậy.
Em còn nhớ như in đó là một buổi sáng mùa hè mát mẻ, em được bố gọi dậy từ rất sớm để ra đường đi bộ. Vì vậy nên lúc hai bố con em ra khỏi nhà thì trời vẫn còn chưa sáng hẳn, bóng tối vẫn len lỏi xung quanh nơi đây. Có lẽ vì sáng sớm nên không khí hơi se lạnh một chút với từng cơn gió nô đùa thoảng qua em. Điều em ấn tượng đầu tiên là không chỉ riêng bố con em mà còn có rất nhiều những người khác từ những cụ già đến cả những đứa trẻ như em đều đổ bộ ra đường để tập thể dục nên đông vui lắm. Khoảng được một lúc thì ông mặt trời bắt đầu thức giấc và từ từ nhô lên đem đến ánh sáng cho nhân gian. Những tia nắng sớm mai đầu tiên bắt đầu chiếu xuống vào từng tỏa nhà, từng cành cây kẽ lá. Cây cối hai bên đường lúc này như được bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài, một vài hạt sương trong suốt như pha lê vẫn còn đọng lại trên kẽ lá trông rất đẹp. Vì đường ở chỗ em rất rộng nên nó phân ra thành từng làn đường riêng. Người đi bộ sẽ đi cùng nhau ở một làn và những người đạp xe đạp thể thao thì đi ở làn khác. Những cô chú đua nhau đạp xe đầy thú vị và những chiếc xe đạp thể thao trông mới đẹp mới xịn làm sao. Em đã từng ao ước được sở hữu cho mình một chiếc xe như vậy. Còn những người đi bộ thì đi cùng nhau vừa đi vừa cười nói vui vẻ. Mọi người nói với nhau đủ thứ chuyện và có cả những câu chuyện cười hài hước để cho ngày mới thêm thoải mái và vui tươi hơn. Không chỉ có những người đi tập thể dục mà còn có cả những mẹ, những chị đon đả đi chợ buổi sớm để mua thực phẩm. Ai cũng mang theo bên mình một chiếc túi vải to vừa đủ để đựng thực phẩm mà mình muốn mua. Khoảng một lúc sau khi giờ tập thể dục đã kết thúc, mọi người trở về nhà thì cũng là lúc từng đoàn người đi làm việc hay học sinh chúng em đang chuẩn bị đến trường. Xung quanh hai bên đường từng quán ăn sáng đã được bày bán đầy đủ hấp dẫn mời gọi mọi người đến thưởng thức. Em và bố cũng đã thưởng thức món phở bò ngon tuyệt ở quán hàng bên cạnh nhà.
Cảnh buổi sớm trên khu phố nơi em thật đông vui và nhộn nhịp biết bao nhiêu. Em tự nhủ sáng nào cũng sẽ dậy sớm tích cực đi bộ với bố để có thể ngắm kĩ hơn vào những buổi sáng tiếp theo.
Câu trả lời của bạn: 19:06 11/09/2022
..