admin
Bạch kim đoàn
2,305
461
Câu trả lời của bạn: 13:22 19/03/2023
C. best man
Câu trả lời của bạn: 18:53 14/03/2022
câm mồm thằng kia
Câu trả lời của bạn: 18:52 14/03/2022
tổng và hiệu hả em
Câu trả lời của bạn: 18:51 14/03/2022
Vùng kinh tế trọng điểm phía Nam có vai trò quan trọng đối với sự phát triển kinh tế chung của cả nước:
+ Tổng GDP của vùng chiếm 35,1% so với cả nước.
+ GDP trong công nghiệp – xây dựng chiếm 56,6% so với cả nước.
+ Giá trị xuất khẩu chiếm 60,3% so với cả nước.
- Sự phát triển của vùng kinh tế trọng điểm phía Nam có vai trò thúc đẩy sự phát triển và chuyển dịch cơ cấu kinh tế của cả nước.
- Đây là vùng trọng điểm thu hút đầu tư trong nước và quốc tế.
- Là vùng thu hút mạnh sẽ lao động cả nước, sự phát triển kinh tế của vùng sẽ góp phần giải quyết vấn đề việc làm cho lao động của vùng cũng như nước ta nói chung, nâng cao đời sống người dân
Câu trả lời của bạn: 18:50 14/03/2022
c1 là gì hả bạn
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:49 14/03/2022
52+112=3012+112=311252+112=3012+112=3112..
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 18:48 14/03/2022
Thụ tinh ở thực vật có hoa là: Sự kết nhân của hai giao tử đực và cái
Câu trả lời của bạn: 18:46 14/03/2022
xà bông bẩn
Câu trả lời của bạn: 18:44 14/03/2022
có cần viết văn ko
Câu trả lời của bạn: 18:43 14/03/2022
bạn học lớp 6 à
Câu trả lời của bạn: 15:15 25/01/2022
50g=0,05
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 15:14 25/01/2022
thêm một phân số nũa mới quy đồng được
Câu trả lời của bạn: 15:12 25/01/2022
ok
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 15:11 25/01/2022
“Nam Cao, nhà văn không biết khóc cho khốn khó đời mình lại rất dễ khóc cho đời người. Khó biết nhân vật hay tác giả khóc, bởi mỗi chữ ứa lệ khi lão Hạc khóc. Khi “rân rấn”, khi “ầng ậng nước”, khi khóc thầm, khi vỡ òa. Nước mắt ẩn cả trong nụ cười, “cười đưa đà”, “cười nhạt”, “cười và ho sòng sọc”, “cười như mếu”. Thật xúc động khi đọc đoạn lão khóc con đi phu. Tôi chỉ còn biết khóc, chứ còn biết làm sao được nữa? Thẻ của nó, người ta giữ. Hình của nó, người ta đã chụp rồi. Nó lại đã lấy tiền của người ta. Nó là người của người ta rồi, chứ đâu có còn là con tôi?...
Với đứa con trai duy nhất, Nam Cao nhìn ra ở người cha xác xơ, còm cõi này một tình phụ tử nguyên sơ và vĩnh cửu. Không phải lão không biết quý sinh mạng của mình. Tuy nhiên có một thứ lão còn quý hơn: ấy là đạo làm người, làm cha! Hoàn cảnh cùng cực ấy đã đẩy lão đến một sự lựa chọn nghiệt ngã: Muốn sống thì phải lỗi đạo làm cha (phải xâm phạm vào mảnh vườn – tài sản duy nhất đáng giá mà lão đêm ngày giữ gìn để bù trì tạo lập cho giọt máu duy nhất mình để lại chơ vơ trên cõi đời này), còn để trọn đạo làm cha thì phải chết. Và lão đã quyên sinh. Cái chết của lão Hạc khiến ta đâu đớn nhận ra tình phụ tử mộc mạc ấy mới thăm thẳm và mới thiêng liêng làm sao!”.