viết đoạn văn khoảng 150 từ bày tỏ sự tâm đắc của bạn về một phương diện nỗi bật của bài thơ tràng gian làm như lời học sinh nhất có thể
Quảng cáo
2 câu trả lời 1344
2 tháng trước
Trong bài thơ Tràng Giang của Huy Cận, điều em tâm đắc nhất là nỗi buồn thấm đẫm trong từng câu thơ, gợi lên tình yêu quê hương tha thiết. Tác giả không nói trực tiếp về lòng yêu nước, nhưng qua hình ảnh dòng sông rộng, con thuyền nhỏ bé, cánh chim nghiêng và bãi vắng, em cảm nhận được một tâm hồn đang lạc lõng, khát khao được trở về với cội nguồn. Nỗi buồn trong Tràng Giang không ồn ào, mà âm thầm, da diết, giống như nỗi nhớ quê nhà khi người ta ở xa Tổ quốc. Em rất ấn tượng với câu thơ “Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà”, bởi nó vừa giản dị, vừa sâu sắc, thể hiện tâm trạng của biết bao người con đất Việt. Bài thơ khiến em hiểu rằng, tình yêu quê hương không phải lúc nào cũng cần được nói ra – đôi khi chỉ cần một dòng sông, một cánh chim là đã đủ để gợi nhớ rồi.
2 tháng trước
Em rất tâm đắc với cách tác giả Huy Cận vẽ nên bức tranh thiên nhiên "tràng giang" vừa hùng vĩ, mênh mông lại vừa cô đơn, buồn bã, gợi cảm giác sầu vạn cổ. Những con sóng "buồn điệp điệp", chiếc "củi một cành khô" lạc giữa dòng nước đã khiến em cảm nhận sâu sắc nỗi buồn mênh mang, sự nhỏ bé của con người trước vũ trụ bao la, gợi lên tình quê và nỗi nhớ xa xăm.
Trong bài thơ "Tràng giang", điều khiến em ấn tượng nhất chính là sự cô đơn bao trùm trong một bức tranh thiên nhiên vừa rộng lớn lại vừa có chút buồn man mác.
- Thiên nhiên cô đơn: Từ câu thơ "Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp", "con thuyền xuôi mái nước song song", đến "củi một cành khô lạc mấy dòng", ta thấy một không gian mênh mông, nhưng lại vắng lặng và cô đơn. Sóng nước thì "buồn điệp điệp", con thuyền thì "lạc lõng", chiếc cành khô thì "lạc" giữa dòng.
- Nỗi buồn của con người: Những hình ảnh này không chỉ tả cảnh mà còn thể hiện tâm trạng. Nỗi buồn mênh mang của "chao ôi" hiện lên như là nỗi buồn của cả không gian, cả vũ trụ. Em cảm thấy lòng mình cũng dợn lên nỗi buồn thẳm sâu khi đọc những câu thơ đó.
- Gợi nhớ quê hương: Cuối cùng, bức tranh thiên nhiên ấy đã khơi gợi trong em một nỗi nhớ mênh mông như sóng, nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ đất nước của chính nhà thơ.
Bài thơ đã cho em cảm nhận được một nỗi buồn đẹp, nỗi buồn thấm đẫm tình quê hương mà không hề ủy mị, mà lại rất cao đẹp và sâu lắng.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
6444
-
5748
-
5074
-
4141
Gửi báo cáo thành công!
