"Ngửa mặt lên nhìn mặt
......................................
đủ cho ta giật mình"
1)Nghĩa của từ "mặt" trong đoạn thơ được hiểu như thế nào? Đó là hiện tượng gì trong tiếng việt? Nêu hiệu quả nghệ thuật trong cách sử dụng từ
2)Chỉ ra từ láy được sử dụng trong đoạn thơ và phân tích tác dụng
3)Em hiểu từ giật mình ở đây là gì? Cho biết ý nghĩa từ đó trong đoạn thơ
Quảng cáo
1 câu trả lời 2457
1. - Từ “mặt” thứ nhất là mặt người
- Từ “mặt” thứ hai là mặt trăng
=> Tác giả dùng điệp ngữ " mặt"
2. - Từ láy: rưng rưng, vành vạnh, phăng phắc
- Tác dụng:
+ “Rưng rưng”: là những cảm xúc đang ùa về trong giây phút con người nhận ra vầng trăng tri kỉ của đời mình ⟶ để rồi thức tỉnh.
+ “tròn vành vạnh”: ẩn dụ cho nghĩa tình không bao giờ thay đổi, không bao giờ vơi cạn của nhân dân, đất nước.
+ “im phăng phắc”: bao dung, độ lượng và nghiêm khắc ⟶ cái im lặng chứa đựng lời nhắc nhở, cảnh báo, thức tỉnh con người.
3. Theo em, đây là sự giác ngộ về mặt nhận thức, là sự giác ngộ về sự vô tâm của mình đối với quá khứ của nhân vật trữ tình.
Từ “giật mình” trong đoạn thơ là cảm giác và phản xạ tâm lý có thật của một người biết suy nghĩ, chợt nhận ra sự vô tình, bạc bẽo, sự nông nổi trong cách sống của mình. Cái “giật mình” ấy chính là của sự ăn năn, tự trách, tự thấy phải đổi thay trong cách sống. Cái “giật mình” cũng là sự tự nhắc nhở bản thân không bao giờ được làm người phản bội quá khứ, phản bội thiên nhiên, sùng bái hiện tại mà coi rẻ thiên nhiên. “Giật mình” để thức tỉnh, bừng tỉnh, nhìn lại những hạn chế của chính bản thân mình, từ đó vươn lên hoàn thiện nhân cách.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
76320
-
46077
-
26078
-
18196
-
16490
-
14935
