Dương Văn Soạn
Đồng đoàn
125
25
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:34 20/11/2020
Phượng không thơm, phượng chưa hản là đẹp, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều, phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang.
Phượng không phải là một đoá, không phải vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử của cái xã hội thắm tươi; người ta quên đoá hoa, chỉ nghĩ đến cây, đến hàng, đến những tán lớn xoè ra, trên đậu khít nhau bằng muôn ngàn con bướm thắm. Màu hoa phượng chói lói, sinh sống như sắc máu người. Ấy là lời kêu kỳ bí của mùa hè; trong nắng chói chang, mùa hè thét lên những tiếng lửa.
Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một lần gió hẩy tới; từng đợt sóng rào rào trên biển hoa…
Người ta hay trồng phượng ngoài thành và trong thành; và người ta hay trồng phượng trong các sân trường. Vì sao? Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh yêu và hiểu hoa phượng nhất. Hoa phượng là hoa-học-trò. Còn ai quen với phượng cho bằng bọn cắp sách đến trường một ngày hai buổi! Còn ai có linh hồn tươi thắm để quan hoài với phượng thắm tươi?
Mùa xuân, phượng ra lá. Lá xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Lá ban đầu xếp lại, còn e; dần dần xoè ra cho gió đưa đẩy. Lòng cậu học trò phơi phới làm sao! Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên màu lá phượng. Một hôm, bỗng đâu trên những cành cây báo ra một tin thắm: mùa hoa phượng bắt đầu. Đến giờ chơi, học trò ngạc nhiên nhìn trông: hoa nở lúc nào mà bất ngờ dữ vậy!
Bình minh của hoa phượng là một màu đó còn non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Ngày xuân dần hết, số hoa tăng, màu cũng đậm dần. Rồi hoà nhịp với mặt trời chói lọi, màu phượng mạnh mẻ kêu vang; hè đến rồi! Khắp thành phố bỗng rực lên, như đến tết nhà nhà đều dán câu đối đỏ. Sớm mai thức dậy, cậu học trò vào hẳn trong mùa phượng; thôi nghỉ hè sắp đến đây! Mùa thi cử sắp đến.
Thi cử cho các anh sắp ra trường, lười biếng của các em còn ở nhiều năm. Sự học một bên căng, một bên chùng, đều ghi dấu hoa phượng. Các em ngồi trong lớp làm bài, tay không muốn chay nhanh. Vì gần nghỉ, nên các em nghỉ ngay lúc còn chưa nghỉ. Phượng đỏ thế kia mà! Khắp các cành đều có hoa; hoa nở, hóa rơi, hoa bay, đến cả ngoài vườn xa không có cây mà cũng có hoa phượng.
Các chàng trẻ vui tay nhặt cánh phượng trên cỏ xanh, lẩn thẩn như bùi ngùi. Có người bỏ vào sách ép. có người bỏ cả vào thư gửi đi. Hoa phượng tươi, tươi nhưng mà tươi quá quắt; hoa phượng đẹp nhưng mà đẹp não nùng. Ai xui hoa phượng nhiều như vậy? Ai dạy cho hoa phượng cái màu xa xăm? Phượng vui; cái vui tươi như là làm cho thái quá đề che dấu cái sầu uất.
Cái sầu nghỉ hè, vâng, nhất là đối với những chàng sắp ra trường, mà trước khi ra, phải trải một cuộc thi. Những chàng ấy chăm ngay từ đầu năm; đến lúc hoa phượng đậm màu, lại càng gập gáp. Vài chàng bấy lâu nhác biếng, nay cùng bị màu hoa phượng đẩy cho ở sau lưng. Phượng hồng, phượng đỏ, phượng xác pháo, phượng máu người, phượng cứ nở, các anh cứ cô học; sắc phượng mệt mỏi lắm sao! Thật đúng với lòng các anh, gắng sức nhưng mà buồn bã. Các anh đã nghĩ đến hè, đến lúc ra trường, đến ngà ba đường phải chọn hướng đi, đến cuộc đời đang rình các anh mà chụp bắt.
Rồi một hôm, trống đánh: các anh ngồi thi. Ôi, bài văn bí quá, bài tính mãi không ra, các anh toát mồ hôi, ngó quanh quẩn như cầu cứu, nhìn ra cửa sổ thấy bóng phượng ở ngoài sân! Rồi kẻ đậu thì bỏ mặc bông phượng mà vui vầy; kẻ hỏng buồn riêng một mình, bạn bè cũng không, chỉ biết thớ than cùng bông phượng. Họ đi giữa đường, dầm xác bông phượng, họ ngồi thơ thẩn, bỏng phượng cũng rụng bên mình. Bàn tay mân mê bông phượng, cái sắc đỏ ám ánh quá, đỏ một cách tức tối, đỏ một cách tuyệt vọng.
Phượng cứ nở. Phượng cứ rơi. Bao giờ cũng có hoa phượng rơi, bao giờ cùng có hoa phượng nở. Nghỉ hè đã đến. Học sinh sửa soạn về nhà. Nhà chưa về, cái vui gia đình đâu chưa thây, chỉ thấy xa trường, rời bạn; buồn xiết bao! Những cuộc tình duyên giữa bạn hè đến lúc rè chia, cũng rè chia dưới màu hoa phượng; dù hữu tâm, dù vô tình, người nào cũng có sắc hoa phượng nằm ở trong hồn. Phượng xui ta nhớ cái gì đâu. Nhớ người sắp xa, còn đứng trước mặt… Nhớ một trưa hè gà gáy khan… Nhớ một thành xưa son uể oải…
Thôi học trò đã về hết, hoa phượng ở lại một mình. Phượng đứng canh gác nhà trường, sân trường. Hè đang thịnh, mọi nơi đều buồn bã, trường ngủ, cây cối ngủ. Chỉ có hoa phượng thức đề làm vui cho cánh trường. Hoa phượng thức nhưng thỉnh thoảng cũng mệt nhọc, muốn lim dim. Gió qua, hoa giật mình, một cơn hoa rụng.
Cứ như thế, hoa-học-trò thả những cánh son xuống cỏ, đếm từng giây phút xa bạn học sinh! Hoa phượng rơi, rơi… Hoa phượng mưa Hoa phượng khóc. Trường tẻ ngắt không tiếng trống, không tiếng người. Hoa phượng nở, hoa phượng nhở. Ba tháng trời đằng đăng. Hoa phượng đẹp với ai; khi học sinh đã đi cả rồi!
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 19:33 20/11/2020
Những ai đã từng đi học chắc hẳn không thể nào quên ngôi trường của mình. Từng tán lá hàng cây sẽ luôn nằm trong kí ức của người đó. Bàn ghế, bảng đen, lớp học,.. những cảnh sắc khuôn viên sân trường không phải là những gì đó quá xa lạ đối với bất cứ ai đã từng ngồi trên ghế nhà trường. Và hình ảnh cây bàng sừng sững xòe tán lá cũng như vậy.
Cây bàng được trồng nhiều ở khuôn viên trường học. Bởi những đặc điểm của nó phù hợp với khuôn viên trường. Cây bàng lớn rất nhanh, phát triển cực kỳ tốt. Vẫn còn nhớ từ khi tôi bắt đầu đi học, cây bàng đã to lớn lắm rồi. Nó cao vượt cả nóc trường tôi. Thân cây bàng xù xì cong queo chứ không thẳng đứng như cây bạch đàn. Thân cây bàng cũng to mấy vòng người ôm. Cây bàng ít cành tán, lên đến gần ngọn, cành mới bắt đầu đâm ra như những cánh tay vươn ra để đón nắng mặt trời. Chính vì lẽ đó mà cây bàng che phủ cả một góc sân giữa ngày hè oi ả, để chúng tôi có thể ngồi nghỉ chân dưới tán lá bàng rộng.
Lá bàng xòe rộng như cái quạt mo của bà. Lá bàng mọc thành từng cụm, từng cụm với nhau. Lớp lá này chồng lớp lá khác không để lọt bất kỳ tia nắng nào xuống mặt sân. Lá bàng cứ xanh rờn trong nắng hạ mặc cho cái nắng ngoài kia có oi ả thế nào. Mùa hè là mùa lá bàng phát triển nhanh nhất, xanh nhất. Vào mùa đông, cây bàng rụng lá trơ trọi chỉ còn lại những cành khô đen sừng sững giữa trời đông. Nhưng chỉ cần chớm xuân, những búp lá non đã đâm ra tua tủa đỏ chót. Lúc còn nằm trong búp non, chưa ào ra đón lấp khí trời xuân sang, lá bàng non cứ nhọn hoắt màu đỏ gạch mơn mởn sức sống. Chừng như chỉ cần một cơn mưa xuân chúng sẽ túa ra, phát triển, như nhựa sống đang tràn về.
Lại bắt đầu một chu trình sống mới, xuân rồi sang hạ lại sang thu. Mùa thu đến là mùa cây bàng đơm hoa kết quả. Hoa bàng mọc thành từng chùm nhỏ li ti giống như hoa xoài. Chúng mọc ra từ những búp, ngọn cây, chùm lá xanh rờn xòe ra xung quanh lại thêm hoa bàng nở, hoa bàng có màu vàng càng làm cho cây bàng thêm rực rỡ. Hoa bàng rất d
Câu trả lời của bạn: 19:32 20/11/2020
Ngày nào em cũng thức dậy thật sớm để có thể nhìn ngắm cả thành phố thức dậy sau một giấc ngủ dài. Đó dường như đã trở thành một thói quen để gắn kết em với thành phố này vậy.
Khi những ngọn đèn đường tắt đi hết cũng là lúc một ngày mới chuẩn bị bắt đầu. Không còn là sự nặng nề, đầy khói bụi và ồn ào trong những giờ cao điểm nữa, thành phố em lúc sáng sớm thật yên tĩnh và trong lành. Bóng tối vẫn còn bao trùm khắp không gian. Vẫn chưa có ai thức dậy. Thành phố này không giống như quê ngoại của em nên sáng sớm không có tiếng gáy báo thức của những chú gà trống khỏe khoắn, chỉ có tiếng chuông báo thức từ những chiếc đồng hồ hay điện thoại thông minh mà thôi. Đúng năm giờ sáng, em thức dậy.
Trời lúc này đã tảng sáng. Màn sương mỏng của buổi đêm vẫn chưa kịp tan hết. Trong không khí vẫn còn vảng vất hơi ẩm của nước. Mặt trời bắt đầu ló rạng phía sau tòa nhà cao tầng nhất của thành phố. Những tia nắng đầu ngày hắt lên ô cửa kính được phản chiếu thành thứ ánh sáng lấp lánh, đủ màu sắc như màu cầu vồng. Những con đường vẫn vắng bóng người qua lại. Chỉ có một vài chiếc xe máy hoặc vài cô chú bận rộn chuẩn bị mở cửa hàng bán đồ ăn sáng. Dưới sân của chung cư, các ông bà lớn tuổi và các bác trung niên đã thức dậy đi tập thể dục ở công viên ngay cạnh nhà. Đó là một không gian rộng, thoáng đãng và là không gian sinh hoạt chung của người dân ở khu phố của em. Những chú chim đã bắt đầu giang đôi cánh nhỏ của mình bay liệng trên bầu trời để bắt đầu một ngày kiếm ăn vất vả. Vài chú chim sơn ca đậu trên cành cây ở góc công viên đang cất cao tiếng hót của mình để gọi vạn vật thức giấc.
Mặt trời đã lên cao hẳn. Ánh nắng bắt đầu gay gắt. Người trên đường phố và xe cộ bắt đầu tấp nập và nhộn nhịp. Con đường vắng hoe, rộng thênh thang bỗng chốc trở nên đông nghẹt người. Không gian yên tĩnh của buổi sáng được thay thế bằng những âm thanh ồn ào, náo nhiệt vốn có của thành phố. Tiếng động cơ xe, tiếng còi xe inh tai, tiếng rao của những cô bán hàng rong, tiếng người ta mời chào, tiếng người đi chợ hỏi nhau, tiếng nhạc, tiếng kèn đủ cả. Những gian hàng bắt đầu rộn rã người ra người vào. Ai cũng vội vàng để kịp giờ làm việc buổi sáng. Mẹ đã chuẩn bị xong bữa sáng cho cả nhà. Ăn xong bữa sáng, mẹ sẽ đưa em của em tới trường mẫu giáo, còn em sẽ cùng bố đến trường. Cả nhà sẽ chia tay nhau bằng cái ôm buổi sáng và gặp lại nhau vào sáu giờ chiều.
Cuộc sống thành phố tấp nập, hối hả nhưng em lại yêu cái nhịp sống hối hả ấy. Nếu như thiếu đi nó một ngày, có lẽ em sẽ buồn lắm!
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 21:01 17/11/2020
P1:AA
P2:AA;Aa
P3:Aa
P4:AA;Aa;aA;aa
P5:Aa;aa
P6:aa
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 21:00 17/11/2020
Đặc điểm chung của thực vật là:
+ Tự tổng hợp chất hữu cơ
+ Phần lớn không có khả năng di chuyển
+ Phản ứng chậm với các kích thích từ bên ngoài
Câu trả lời của bạn: 20:58 17/11/2020
.Giao hoán: a+b=b+a; a.b=b.a
Kết hợp: (a+b)+c=a+(b+c); (a.b).c=a.(b.c)
Cộng với số 0: a+0=0+a=a
Nhân với số 1: a.1=1.a=a
Phân phối của phép nhân với phép cộng: a x (b + c ) = a x b + a x c
Câu trả lời của bạn: 20:57 17/11/2020
Do Thái Lan khôn khéo chấp nhận các yêu cầu của các nước phương Tây và đồng thời họ cũng yêu cầu ngược lại các quốc gia đó ⇒ Thái Lan vẫn giữ vững được nền độc lập, vừa có được thiện cảm và quan hệ giao lưu rộng rãi với các nước phương Tây.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:56 17/11/2020
Chi tiết nhỏ làm nen tác phẩm lớn” là một trong những cách xâydựng tình huống truyện vô cùng đọc đáo của hai nhà văn là Nguy
Câu trả lời của bạn: 20:53 17/11/2020
Thiên văn học: sáng tạo ra lịch (Dương lịch), tính được 1 năm có 365 ngày 6 giờ, chia thành 12 tháng.
- Chữ viết: sáng tạo ra hệ chữ cái a, b, c, ban đầu là 20 chữ, sau là 26 chữ.
- Các lĩnh vực khoa học khác: đạt được nhiều thành tựu trong các lĩnh vực toán học, thiên văn, vật lí, triết học, lịch sử, địa lí,... với những nhà khoa học nổi tiếng như Ta-let, Pi-ta-go, Ơ-cơ-lít, …
- Văn học: có những bộ sử thi nổi tiếng như I-li-at, Ô-đi-xê của Hô-me, những vở kịch thơ độc đáo Ô-re-xti, Ơ-đíp làm vua, ...
- Kiến trúc, điêu khắc: các công trình kiến trúc và điêu khắc như đền Pác-tê-nông ở A-ten, tượng thần Vệ nữ ở Mi-lô,...
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:50 17/11/2020
Sự phát triển của thủ công nghiệp và thương nghiệp đã dẫn tới sự hình thành một số chủ xưởng, chủ lò, chủ các thuyền buôn rất giàu và có thế lực về chính trị. Họ là chủ nô, cuộc sống rất sung sướng. Chủ nô mua nhiều nô lệ về làm việc trong xưởng, nô lệ cũng là tài sản của chủ.
Câu trả lời của bạn: 20:07 17/11/2020
Không hiểu ??????
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:34 16/11/2020
"Bà ơi bà cháu yêu bà lắm
Tóc bà trắng như mây....
Có lẽ tuổi thơ ai cũng nghe những câu hát trên , em cũng vậy . Bà em cũng có mái tóc bạc phơ như bà bạn nhỏ vậy.
Năm nay bà em ngoại em đã gần 60 tuổi.Bà có thân hình mập mạp.Trên khuân mặt chữ điền phúc hậu đã điểm nhưng nếp nhăn rõ rệt.Nếp nhăn xô lại trên làn da hơi sam mỗi khi bà cười , nhưng nụ cười của bà còn tươi tắn lắm.Chiếc mũi nhỏ cùng khoé miệng móm mém của bà lúc nào cũng rạng ngời.Hàm răng bà nhuộm một màu đen láy đó ăn trầu.Mái tóc bà ngắn ngang vai.Mái tóc mượt ấy đã điểm nhưng sợi tóc trắng những sợi tóc đó là tình cảm dành cho con cháu.
Em còn nhớ một lần em xuống nhà bà chơi khi vào sân thì thấy các anh chị đang đi xe đạp thạt thích làm sao ,em đợi bà đi do bất cẩn em bị ngã ,em ngồi khóc um lên.Bà chạy nhanh mang em vào nhà để băng bó vết thương.Lúc đang băng bó em nhìn thấy mắt bà đỏ hiện em biết bà thương em lắm.
Em rất yêu quý bà.Em xin hứa sẽ học hành thật chăm chỉ,để luôn là cháu ngoan của bà.