
Vũ Đào Duy Hùng
Vàng đoàn
1,075
215
Câu trả lời của bạn: 21:14 16/12/2021
- Vị ngữ là bộ phận thứ hai trong câu, nêu hoạt động, trạng thái, tính chất, bản chất, đặc điểm,... của người, vật, việc nêu ở chủ ngữ.
- Vị ngữ có thể là một từ, một cụm từ, hoặc có khi là một cụm chủ - vị.
- Vị ngữ có thể dùng trả lời câu hỏi: Làm gì?
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 21:13 16/12/2021
Động từ là từ dùng để biểu thị hoạt động, trạng thái. Trong ngôn ngữ, động từ gồm hai loại là nội động từ và ngoại động từ. Nội động từ là động từ chỉ có chủ ngữ còn ngoại động từ là động từ có chủ ngữ và tân ngữ.
Câu trả lời của bạn: 21:12 16/12/2021
- Nghệ thuật thời Lý phát triển đa dạng, độc đáo, mang những nét riêng của dân tộc, phản ánh đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân ta thời bấy giờ.
- Nhiều công trình nghệ thuật có giá trị như: Chùa Một Cột, tháp Báo Thiên (Thăng Long), tháp Chương Sơn (Nam Định), chuông chùa Trùng Quang (Bắc Ninh),… thể hiện trình độ khéo léo, tinh vi của bàn tay người nghệ nhân.
- Các loại hình nghệ thuật ca múa dân gian như: hát chèo, múa rối nước,… cùng nhiều nhạc cụ dân tộc đặc sắc cũng rất phổ biến, xuất hiện ở nhiều nơi.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 21:09 16/12/2021
Python là một ngôn ngữ lập trình bậc cao cho các mục đích lập trình đa năng, do Guido van Rossum tạo ra và lần đầu ra mắt vào năm 1991. Python được thiết kế với ưu điểm mạnh là dễ đọc, dễ học và dễ nhớ. Python là ngôn ngữ có hình thức rất sáng sủa, cấu trúc rõ ràng, thuận tiện cho người mới học lập trình và là ngôn ngữ lập trình dễ học; được dùng rộng rãi trong phát triển trí tuệ nhân tạo. Cấu trúc của Python còn cho phép người sử dụng viết mã lệnh với số lần gõ phím tối thiểu. Vào tháng 7 năm 2018, van Rossum đã từ chức lãnh đạo trong cộng đồng ngôn ngữ Python sau 30 năm làm việc.
Python hoàn toàn tạo kiểu động và dùng cơ chế cấp phát bộ nhớ tự động; do vậy nó tương tự như Perl, Ruby, Scheme, Smalltalk, và Tcl. Python được phát triển trong một dự án mã mở, do tổ chức phi lợi nhuận Python Software Foundation quản lý.
Ban đầu, Python được phát triển để chạy trên nền Unix. Nhưng rồi theo thời gian, Python dần mở rộng sang mọi hệ điều hành từ MS-DOS đến Mac OS, OS/2, Windows, Linux và các hệ điều hành khác thuộc họ Unix. Mặc dù sự phát triển của Python có sự đóng góp của rất nhiều cá nhân, nhưng Guido van Rossum hiện nay vẫn là tác giả chủ yếu của Python. Ông giữ vai trò chủ chốt trong việc quyết định hướng phát triển của Python.
Python luôn được xếp hạng vào những ngôn ngữ lập trình phổ biến nhất.
Câu trả lời của bạn: 21:05 16/12/2021
Tối nay, làm bài tập xong, em ra sân hóng mát và thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên - một đêm trăng quê hương thật đẹp. Mặt trăng tròn vành vạnh, màu vàng cam tươi mát như chiếc đĩa vàng lơ lửng mà ko rơi. Thỉnh thoảng, những đám mây trắng mỏng lướt qua tấm gương trăng làm chị Hằng thêm kiêu sa và diễm lệ. Ánh trăng trong tràn ngập khắp cành cây kẽ lá, tràn ngập con đường trắng xóa. Gió mát hiu hiu thổi, cây cối đung đưa. Em yêu đêm trăng đẹp. Em yêu quê hương mình biết bao!
Điệp ngữ trong đoạn: đêm trăng, quê hương
Câu trả lời của bạn: 21:01 16/12/2021
Em đã từng được nghe câu chuyện về anh Nick Vujicic, một tấm gương sáng về ý chí quyết tâm và nghị lực phi thường khi không có cả tay và chân nhưng vẫn đi vòng quanh thế giới và trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người.
Anh Nick Vujicic khi sinh ra đã không có tay và chân, cơ thể anh chỉ có mỗi phần thân và đầu. Nhưng không vì thế mà anh đầu hàng số phận, trở thành người tàn phế. Anh vẫn học cách bơi, học sử dụng máy vi tính và các công việc hàng ngày như đánh răng, viết lách, chải tóc,... chỉ với cơ thể mình. Anh cũng từng bị chế giễu bởi bạn bè, bị soi mói, dè bỉu, nhưng ý chí, nghị lực vượt khó và tình yêu thương gia đình đã giúp anh vượt mọi rào cản.
Anh đã đi khắp nơi trên thế giới để truyền động lực qua những bài diễn thuyết tới tất cả mọi người, đồng thời tiếp thêm hi vọng trong cuộc sống cho những người có hoàn cảnh giống mình
Anh Nick Vujicic đã làm được những điều mà đối với người bình thường thì đơn giản, nhưng đối với anh, đó là cả quá trình luyện tập gian khổ. Em rất hâm mộ và nể phục ý chí, nghị lực của anh.
Câu trả lời của bạn: 20:59 16/12/2021
Bác Hồ là một tấm gương sáng cho chúng ta về đức tính giản dị và tinh thần lạc quan . Cả cuộc đời hoạt động cách mạng của Bác , chẳng mấy khi ta thấy Bác Hồ mặc quần áo sang trọng, câu lệ cao sang mà ta chỉ thấy ở Bác là một con người hết sức bình dị với màu áo nâu, với đôi dép cao su cũ kĩ, đơn sơ. Tham gia cách mạng, ở địa hình Pắc Pó đồi núi treo leo , Bác không than trách nửa lời, trái lại, Bác thích ứng rất nhanh với cuộc sống nơi đây. Hiếm có vị lãnh tụ dân tộc nào lại ăn ở trong hang động " sáng ra bờ suối, tối vào hang " , lựa chọn cho mình một cuộc sống tự tại, hòa hợp với thiên nhiên như Bác. Hơn thế, Bác còn chọn " bàn đá chông chênh " đầy nguy hiểm làm nơi " dịch sử đảng " . Cụm từ "bàn đá chông chênh" đã gợi cho người đọc sự khó khăn gian khổ của hoàn cảnh sống hay đó cũng chính là gian khổ của cuộc chiến đấu chống ngoại xâm. Mặc dù rải qua rất nhiều khó khăn, gian khổ khi sống ở Pác Bó nhưng Bác vẫn sống ung dung, tự tại và hòa hợp với tự nhiên. Đồ ăn, thức uống của Bác cũng là những thứ hoàn toàn có sẵn trong tự nhiên : " cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng" . Dù thiếu thốn là vậy, đói khổ là thế nhưng Bác vẫn yêu đời, vui vẻ. Bác chủ động đón nhận những thiếu thốn nơi núi rừng bằng một tâm thế vui vẻ, lạc quan, yêu đời . Có thể nói ,ở giữa thiên nhiên do điều kiện cách mạng bắt buộc, Bác thiếu thốn mọi thứ từ đồ dùng, thực phẩm, cho tới nhà ở. Dù vậy nhưng người vẫn lạc quan, yêu đời, vẫn hoạt động cách mạng, tìm đường hướng cứu nước giúp đời
Câu trả lời của bạn: 20:57 16/12/2021
Tác phẩm lão hạc đã thể hiện tấm lòng của một nhà văn trước số phận đáng thương của một con người. Thật vậy, từ xưa đến nay, nền văn học Việt Nam vẫn luôn có một chủ đề chính được quan tâm đó là lòng yêu thương. Một nhà văn hành nghề đôi khi vì cuộc sống mưu sinh nhưng một nhà văn chân chính là một người có tấm lòng cao cả, có trong mình một sự đồng cảm với những mãnh đời bất hạnh ngoài xã hội. Chao ôi! Từ văn bản ” LÃO HẠC ” đã cho ví dụ cụ thể và thiết thực nhất về một nhà văn chân chính – có tấm lòng cảm thông trước số phận đáng thương của một con người đang tồn tại ngoài xã hội. Đó chính là tấm gương sáng cho bao nhà văn vì một lòng thương người mà hành nghề một cách đạo đức và có tâm nhất.
Câu trả lời của bạn: 20:55 16/12/2021
Công thành danh toại
Câu trả lời của bạn: 20:53 16/12/2021
Ăn cháo đá bát
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:52 16/12/2021
Con vua thì được làm vua
Con sãi ở chùa, thì quét lá đa.
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Chào em cô gái áo vàng
Làm anh mơ màng mà chẳng nói tên.
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
Chờ em chờ tới ngày mai
Dù cho mãi mãi vẫn chung một lòng.
Ngày xuân - con én - đưa thoi.
Thiều quang chín chục - đã ngoài sáu mươi
Cỏ non - xanh tận - chân trời
Cành lê trắng - điểm một vài - bông hoa
Câu trả lời của bạn: 20:53 15/12/2021
Bán cầu bắc
Câu trả lời của bạn: 20:51 15/12/2021
Nghệ thuật miêu tả cảnh thiên nhiên trong đoạn trích đã góp phần tô điểm thêm cho tâm trạng buồn thương của hai anh em Thành và Thủy trong cuộc chia tay đầy cảm động. Tác giả đã gợi ra khung cảnh thiên nhiên thực sự buồn thương, tạo cảm giác não nề góp phần làm sâu sắc thêm tâm trạng cho hai anh em. Tâm trạng buồn thương trong cuộc chia tay của hai anh em dường như được ký thác lên cảnh vật. Cảnh chính là phương tiện để tác giả ký thác tâm trạng nhân vật lên.
Câu trả lời của bạn: 20:48 15/12/2021
Tôi không đồng ý với ý kiến đó vì :
Người chỉ 1 mình quyết định công việc không cần nghe ai và không cần hợp tác với ai không phải là người tự tin, mà người đó là một con người tự kiêu. Một con người tự tin có thể tin tưởng mình làm được và tự thực hiện công việc đó mà không cần nhờ vả, mong chờ vào người khác. Nhưng nếu một con người tự cho rằng ý kiến của mình là đúng và không cần sự góp ý, sự giúp đỡ của người khác thì đó không phải người tự tin, mà chỉ là một con người tin tưởng mù quáng, hay còn nói là một con người tự kiêu
Câu trả lời của bạn: 20:41 15/12/2021
ở vùng núi, khí hậu và thực vật thay đổi theo độ cao. Càng lên cao không khí càng loãng dần, cứ lên cao l00 m nhiệt độ không khí lại giảm
ở vùng núi, khí hậu và thực vật thay đổi theo độ cao. Càng lên cao không khí càng loãng dần, cứ lên cao l00 m nhiệt độ không khí lại giảm 0,6°C. Từ trên độ cao khoảng 3000m ở đới ôn hoà và khoảng 5500 m ở đới nóng là nơi có băng tuyết phủ vĩnh viễn.
Sự thay đổi nhiệt độ, độ ẩm không khí từ chân núi lên đỉnh núi đã tạo nên sự phân tầng thực vật theo độ cao, gần giống như khi chúng ta đi từ vùng vĩ độ thấp lên vùng vĩ độ cao.
Khí hậu và thực vật còn thay đổi theo hướng của sườn núi. Những sườn núi lớn gió ẩm thường có mưa nhiều, cây cối tốt tươi hơn so với sườn khuất gió hoặc đón gió lạnh. Ở đới ôn hoà, trên những sườn núi đón ánh nắng, cây cối phát triển lên đến những độ cao lớn hơn phía sườn khuất nắng.
Trên các sườn núi có độ dốc lớn dễ xảy ra lũ quét, lở đất... khi mưa to kéo dài, đe doạ cuộc sống của người dân sống ờ các thung lũng phía dưới. Độ dốc lớn còn gây trở ngại cho việc đi lại và khai thác tài nguyên ở vùng núi.
Câu trả lời của bạn: 20:33 15/12/2021
Chốn quan trường thời xưa ai cũng mong hòng có một chân trong những chức phận trong cung, người muốn thì nhiều mà người không muốn rời bỏ chốn quan trường thì ít. Nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm một bậc quân thần trung quân ái quốc và một nhà nho đại tài đã trở về quê ở ẩn. Trong khoảng thời gian ở ẩn Nguyễn Bỉnh Khiêm đã sáng tác bài thơ Nhàn thể hiện sự nhàn rỗi của mình khi rời bỏ chốn quan trường, đồng thời nói lên những quan điểm của mình về chốn quan trường ấy, "dại" hay "khôn" chỉ có thể đọc thơ của ông mới hiểu hết được quan điểm ấy.
Cái tên của bài thơ thật độc đáo và đặc biệt. Nhan đề ấy chỉ có một câu nhưng đã nói lên tất cả những gì mà nhà thơ muốn gửi gắm. Một tiếng nhàn thể hiện sự nhàn dỗi của con người trong cuộc sống thực tại. Theo thông thường thì nhàn thì sẽ chỉ có ngồi mát ăn bát vàng thôi vậy thì nhàn mà Nguyễn Bỉnh Khiêm muốn nói đến là gì?. Nhan đề độc đáo như có tác dụng hấp dẫn người đọc hơn khi vào những tâm tư chia sẻ của nhà thơ ấy.
Trước hết là hai câu thơ đầu với những hình ảnh quen thuộc của làng quê đồng ruộng Nguyễn Bỉnh Khiêm giới thiệu cuộc sống mà ông coi là nhàn hạ cho mọi người biết:
"Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào"
Hình ảnh những vật dụng quen thuộc của công việc làm đồng cho thấy được những không gian êm ả yên tĩnh của làng quê. Có thể mỗi nhà nho nghỉ quan về ở ẩn đều tìm đến chốn làng quê để cho tâm hồn mình thanh tịnh chứ không ở trên kinh thành. Làng quê ấy không chỉ có những cảnh vật quen thuộc như cây đa bến nước mái đình mà ở đây làng quê hiện lên trên những vật dụng công cụ của đồng áng. Nào mai, nào cuốc những thứ ấy đều là công việc mệt nhọc của nhà nông. Cái công việc mà làm quần quật cả ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời, một nắng hai sương. Ấy thế mà ở đây tác giả lại noi đây là việc nhàn tại sao vậy. có thể nói so với Nguyễn Bỉnh khiêm thì đó là một công việc tuy mệt mỏi chân tay nhưng lại không mệt trí óc hay tâm hồn. Chí ít ra thì ở đây ông có thể "thẩn thơ" với thú vui câu ca cảnh vật làng quê, tận hưởng sự bình yên không khí nơi đây.
Câu trả lời của bạn: 15:46 15/12/2021
Nhà Hồ được thành lập khi nhà Trần suy sụp, không còn khả năng tiếp tục cai trị. Xã hội khủng hoảng sâu sắc, trong khi đó yêu cầu cải cách, khôi phục chính quyền trung ương ngày càng cao, nhất là khi ngoại xâm đang được đe dọa nền độc lập dân tộc.