
MinaMin
Bạch kim đoàn
2,155
431
Câu trả lời của bạn: 19:38 07/03/2023
Câu trả lời của bạn: 19:35 07/03/2023
Câu trả lời của bạn: 21:06 06/03/2023
Câu trả lời của bạn: 21:04 06/03/2023
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.
Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều
Câu trả lời của bạn: 21:02 06/03/2023
Câu trả lời của bạn: 20:59 06/03/2023
Câu trả lời của bạn: 20:57 06/03/2023
Câu trả lời của bạn: 20:08 06/03/2023
Câu trả lời của bạn: 17:03 05/03/2023
Mỗi chúng ta, ai ai cũng được nhận tình thương của mẹ dành cho ta phải không các bạn? Mẹ là người đã nâng niu, chăm sóc ta từ khi ta còn thơ bé. Mẹ luôn luôn chia sẻ, động viên khi chúng ta gặp những niềm vui hay nỗi buồn. Sau đây, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về tình thương yêu đã để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất, câu chuyện như sau:
Thuở xưa, có một gha đình chỉ có hai mẹ con. Người mẹ đã xấp xỉ tuổi sáu mươi còn người con chỉ độ chín, mười tuổi. Sức già con dại, mẹ không làm được gì nhiều chỉ đủ để đắp đổi qua ngày. Tuy nghèo nhưng hai mẹ con sống phúc đức nên được bà con lối xóm thương yêu quý mến. Một ngày nọ, sau buổi làm đồng về, bà mẹ bỗng nhuốm bệnh. Làn da bà xanh xao, cặp môi khô nứt. Bà con trong xóm đến thăm, giúp đỡ tiền bạc, thuốc thang nhưng bệnh tình của bà vẫn không thuyên giảm. Hằng ngày, cậu bé phải túc trực bên gường bệnh không rời nửa bước. Nhiều lúc, cậu phải nhịn ăn nhường cho mẹ. Tuy vất vả nhưng cậu bé vẫn không than vãn gì. Một hôm, người mẹ nói:
– Con ạ ! Miệng mẹ khô quá, bây giờ mà được ăn một quả táo thì sẽ khỏe lên nhiều. Nhưng mùa này kiếm đâu ra táo con nhỉ !
Cậu bé thầm nghĩ : Ôi! Thương mẹ quá ! Mùa này đất đai khô cằn thì kiếm đâu ra táo đây? Phải vào rừng may ra mới kiếm được táo cho mẹ ! Nói xong, cậu liền chờ mẹ ngủ say rồi chạy sang nhà hàng xóm nhờ trông nom mẹ rồi ra đi. Cậu bé đi mãi, đi mãi rồi đến một cánh rừng nọ. Không sợ nguy hiểm, cậu bé tiếp tục đi. Bỗng nhiên cậu thấy xuất hiện trước mặt mình một con sông lớn, sóng cuồn cuộn lại chẳng có thuyền. Lo lắng cậu nhìn quanh thì thấy một chú cá vàng đang bị mắc kẹt giữa hai hòn đá cuội trắng phau. “Ồ, đáng thương quá !” Cậu thốt lên rồi đi đến nhẹ tay nâng chú cá lên tay. “Ta đưa chú về với bố mẹ chú nhé !”. Đột nhiên, chú cá biến thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Chàng mỉm cười nói : “May mắn gặp được em, cám ơn em nhiều lắm. Ta là con của vua Thủy Tề, vì sơ ý trong khi bơi mà bị mắc nạn. Vậy còn em là ai, sao em lại đến đây?” Cậu bé kể lại mọi chuyện. Chàng hoàng tử thương tình cõng cậu bé qua sông. Qua được sông rồi, cậu bé tạm biệt hoàng tử và tiếp tục đi tiếp. Càng đi sâu vào rừng, cây cối càng rậm rạp. Những chiếc gai nhọn cứ thi nhau đâm vào cậu bé nhưng cậu vẫn nghiến răng chịu đau và tiếp tục đi. Đến tận sâu cuối rừng, cậu lả người đi vì mệt, hai chân như tê cứng lại. Bỗng trước mắt cậu là những tia sáng vàng rực rỡ, lấp lánh từ những quả táo phát ra. cậu dụi mắt và mừng rỡ. Hai chân cậu như khỏe lại, cậu chạy một mạch đến bên cây táo, đưa tay định hái. Bỗng bên tai cậu vang lên một tiếng gầm dữ dội. Cậu quay người lại thì không thể tin được. Một con Sư tử đang há rộng miệng để lộ những chiếc răng nanh dài đang lao đến định chồm vào người cậu. Cậu bé lùi lại, van xin : “Xin ông tha cho tôi, tôi chỉ muốn xin một quả táo về cho mẹ tôi. Mẹ tôi đang ốm nặng và chỉ muốn được ăn một quả táo!”. Sư tử như hiểu được tiếng người, ông ta hạ giọng :”Được, nhưng đổi lại cậu phải cho ta ăn một miếng thịt cửa ngươi.” Cậu bé sợ hãi nhưng nghĩ thương mẹ, cậu lấy dao định cắt thịt mình thì Sư tử bỗng lên tiếng : “Thôi được rồi, nhà ngươi thật là hiếu thảo dám hi sinh cả tính mạng của mình để hái tạo cho mẹ. Ta rất cảm phục trước tấm lòng của ngươi. Ngươi hãy hái bao nhiêu tùy thích. Cậu bé mừng rỡ, trèo lên cây hái táo rồi vội vã trở về nhà đưa táo mời mẹ ăn. Thật lạ lùng thay, người mẹ sau khi ăn hết quả táo bà cảm thấy khỏe khoắn như chưa từng bị bệnh gì. Hai mẹ con mừng rỡ ôm chầm lấy nhau hạnh phúc.
Các bạn thấy không ? Nhờ lòng hiếu thảo mà cậu bé đã vượt qua biết bao nguy hiểm, thử thách. Một tấm gương rất xứng đáng để người đời học tập và noi theo phải không các bạn ?
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 17:00 05/03/2023
Câu D
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 17:00 05/03/2023
Câu D
Câu trả lời của bạn: 16:57 05/03/2023
Câu trả lời của bạn: 13:07 05/03/2023
a, Hải cần số sắt đó là:
2,4 x 2,4 x5 x2 =57,6 [ m2 ]
b, Hải cần sơn cả bên trong và bên ngoài cái thùng đó là:
57,6 x 2 = 115,2 [ m2 ]
Phải mua số kg sơn nữa là:
115,2 : 20 x 5 = 28,8 [ kg ]
Đ/S: 28,8 kg sơn.
Câu trả lời của bạn: 09:50 05/03/2023
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 17:28 04/03/2023
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cứ thế mà một năm học nữa đã lại bắt đầu, em đã trở thành một cô học trò lớp 5. Bố mẹ đưa em đi mua sắm đồ dùng để bắt đầu vào một năm học mới. Vốn có niềm yêu thích đặc biệt dành cho môn văn, em chú ý đến hai quyển sách Tiếng Việt và ấn tượng hơn cả với quyển sách giáo khoa Tiếng Việt tập 2.
Quyển sách mới cứng tỏa ra mùi mực in thơm ngan ngát, với những trang giấy còn thơm mùi giấy mới. Quyển sách không lớn lắm, chiều dài khoảng 30cm, chiều rộng khoảng gần 20cm khiến nó trông như một hình chữ nhật cân đối. Bìa sách được làm từ giấy cứng cáp khiến nó có vẻ gì rất bền đẹp, dễ dàng tạo thành nếp. Bìa sách được in màu xanh của đất trời, nổi bật ở đầu là dòng chữ "Bộ Giáo dục và Đào tạo" được in hoa rất rõ ràng. Tiếp đó, dòng chữ "Tiếng Việt" được in với khổ to nổi bật trên khung hình chữ nhật nom thật cân đối biết bao.
Bìa sách được in đẹp như một bức tranh: Đó là hình ảnh các bạn học sinh thuộc nhiều dân tộc khác nhau đang cùng nhau trò chuyện. Đâu đây thấp thoáng bóng dáng của những cô cậu học trò người Kinh đeo khăn quàng đỏ thắm trên vai, một cô gái Mông mặc bộ đồ truyền thống và một chú bé người Nùng đang hăm hở ngồi lắng nghe những lời nói của các bạn về quê hương. Dưới đồi là hình ảnh của một vùng quê trù phú: những bác nông dân đang hăm hở cấy những mầm lúa non trên cánh đồng phù sa màu mỡ, trên những thửa ruộng bậc thang xếp tầng tầng lớp lớp. Những chú trâu thong thả gặm cỏ ngoài đồng. Xa xa là dãy núi cao hiên ngang bất khuất, là biển đảo xanh biếc của quê hương. Hình như đâu đó kia còn là hình ảnh của cánh buồm đỏ thắm – con thuyền của ước mơ, hoài bão, hay chính là con thuyền đang ra sức bảo vệ quê hương đây? Chỉ biết rằng bìa sách là một bức tranh toàn cảnh về cuộc sống và thiên nhiên của đất nước Việt Nam: từ miền núi đến đồng bằng hay ra đến biển cả, nơi ấy đều thấp thoáng bóng dáng con người, đều có đâu đây tinh thần đoàn kết của năm mươi tư dân tộc anh em. Nhìn bìa sách mà em cảm thấy yêu quê hương đất nước đến vô ngần.
Bìa sau của quyển sách là một thiết kế đơn giản. Nổi bật trên góc sách là hình ảnh mô phỏng của Huân chương Hồ Chí Minh - một giải thưởng cao quý dành cho quyến sách đã được xuất bản. Bên cạnh đó là logo kỉ niệm năm xuất bản quyển sách, đồng thời là một danh sách các quyển sách giáo khoa trong bộ sách mà nhà xuất bản giới thiệu được sắp xếp rất khoa học.
Lật giở từng trang sách, em bị thu hút bởi những bài học rất hay mà sách mang đến. Những dòng chữ đen trải dài trên trang giấy trắng nom đều đặn và khoa học biết bao. Những nội dung cũng được sắp xếp một cách đầy khéo léo: từng phần tập đọc, chính tả, kể chuyện, tập làm văn,... đều được ôn luyện rất kĩ. Nhưng sách không chỉ là những vệt đen trên trang giấy trắng, tác giả còn khéo léo đan vào đó những hình ảnh ngộ nghĩnh và rực rỡ sắc màu để kích thích sự sáng tạo nơi học sinh. Những bài học mà sách đem đến đều được sàng lọc một cách kĩ lưỡng mà bởi thế, tất cả đều mang những ý nghĩa nhất định giúp ích cho việc hình thành nhân cách mỗi người.
Đọc quyển sách mà em muốn năm học tới thật nhanh. Em cẩn thận bọc sách lại thật kĩ rồi cất vào ngăn tủ để giữ cho sách thêm mới, thêm đẹp. Em tự nhủ với bản thân mình rằng phải cố gắng hết sức để có thể gặt hái được những tri thức mà quyến sách giáo khoa mang đến cho bọn em.
Câu trả lời của bạn: 17:22 04/03/2023
Câu trả lời của bạn: 17:20 04/03/2023
thể tích hình hộp chữ nhật là 8×79×=504(cm3)
cạnh hình lập phương là (8+7+9):3=8(cm)
thể tích hình lập phương là 8×8×8=512(cm3)
Đ/s
Câu trả lời của bạn: 17:16 04/03/2023
Câu C