Rời khỏi một cửa hàng, tôi trở lại xe và nhận ra rằng cả chìa khóa lẫn điện thoại đều bị để lại trong chiếc xe đã khóa!
Một thiếu niên đi xe đạp qua. Khi thấy tôi đang đá lốp xe với vẻ mặt bế tắc, cậu ta hỏi: “Anh đang gặp chuyện gì vậy?”.
Tôi giải thích tình cảnh của mình và nói: “Kể cả nếu anh gọi được cho vợ, chị ấy cũng không thể mang chìa khóa đến cho anh được, vì đây là chiếc xe duy nhất của bọn anh”.
Cậu thiếu niên đưa điện thoại của cậu cho tôi và nói: “Anh hãy gọi cho vợ anh đi, bảo với chị ấy là em sẽ đến lấy chìa khóa”.
“Quãng đường cả đi và về là hơn 11km đấy”, tôi kêu lên.
“Đừng lo điều đó ạ”, cậu trấn an tôi.
Một giờ sau, cậu thiếu niên đã trở lại với chìa khóa trong tay. Tôi tặng cậu một ít tiền nhưng cậu từ chối. “Hãy coi như là em vừa tập thể dục đi”, cậu nói. Rồi giống như một chàng cao bồi trong các bộ phim, cậu nhảy lên xe và biến mất sau ánh hoàng hôn.
Clarence W. Stephens, bang Kentucky.
Câu 1: Xác định ptbđ chính cho văn bản trên? Chỉ ra 2 lời dẫn trực tiếp trong văn bản trên
Câu 2 : Các nhân vật trong truyện đã tuân thủ phương châm hội thoại nào? Vì sao?
Câu 3: Thông điệp ý nghĩa mà em rút ra được của câu chuyện trên là gì?