
caabi
Vàng đoàn
805
161
Câu trả lời của bạn: 20:58 03/03/2022
Bài thơ 1
Tình bạn là những vần thơ
Tối về đắp gối ngâm quơ vài lời.
Bài thơ 2
Tình bạn hạt giống mang theo
Suốt đời tri kỉ gieo được mấy cây!
Bài thơ 3
Tình bạn là lá là hoa
Tình bạn là cả bài ca trên đời.
Bài thơ 4
Tình bạn trong sáng tuyệt vời
Đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:56 03/03/2022
Mở rộng chủ ngữ là chủ ngữ là cụm DT, cụm TT, cụm ĐT
Khái niệm cụm chủ – vi (cụm C – V) còn được gọi là kết câu C – V. Cụm C – V tương đương với câu đơn bình thường (câu đơn có hai thành phần chủ ngữ – vị ngữ). Nhưng cụm C – V khác câu đơn bình thường ở chỗ:
– Nó không đứng độc lập mà chỉ là thành phần của câu hoặc của cụm từ trong câu.
– Nó tiềm tàng khả năng trở thành câu đơn bình thường, chứ không đồng nhất với câu đơn bình thường.
Câu trả lời của bạn: 20:55 03/03/2022
bn muốn hỏi bài gì ạa ?
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:46 03/03/2022
Bạn muốn hỏi bộ luật thời nào ạa ?
Câu trả lời của bạn: 20:45 03/03/2022
Bn muốn hỏi gì vậy ạa ?
Câu trả lời của bạn: 20:43 03/03/2022
I. Mở bài
-Nói lên mơ ước của mình (VD: như bác sĩ, giáo viên, kiến trúc sư,...)
-Vì sao em lại muốn làm nghề đó?
(VD: em muốn làm bác sĩ vì bà em bị mắc bệnh hiểm nghèo nên qua đời khi em mới 6 tuổi. Vì vậy, em luôn nung nấu ước mơ cháy bỏng trở thành bác sĩ tìm cách chữa bệnh cho mọi người, mang lại niềm vui và sức khỏe.
Nếu em ước mơ trở thành giáo viên vì: Ở xóm em nghèo, nhiều em bỏ học giữa chừng vì hoàn cảnh kinh tế gia đình. Em mơ ước lớn lên trở thành 1 cô giáo để mang cái chữ đến cho trẻ em, nhất là trẻ em nghèo có hoàn cảnh khó khăn)
II. Thân bài
-Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm, em sẽ về dạy cho trẻ em.
-Em sẽ đứng trên bục giảng với bộ áo dài, nhẹ nhàng giảng giải cho cho học sinh
-Với những bài toán khó, em sẽ hướng dẫn cách giải từng li từng tí, đến khi học sinh thật hiểu. Với những bài văn, những bài thơ cảm thụ, em sẽ khuyến khích các em nhỏ sáng tạo theo ý hiểu của mình, truyền vào những đôi mắt trong veo không đáy ấy một tình yêu văn học
-Em sẽ quan tâm đặc biệt với những em bé có hoàn cảnh khó khăn, những em mồ côi cha mẹ. Em sẽ cố gắng bù đắp phần nào những mất mát, đâu thương mà các em nhỏ ấy đã phải trải qua
-Tối về, bên ánh đèn khuya, em soạn những trang giáo án, tìm cách giải mới
-Em tưởng tượng ra vào ngày 20-11, em sẽ nhận những bó hoa tươi thắm hay món quà giản dị chứa đựng bao tình yêu thương
-.....
III. Kết bài
*Cảm nghĩ về nghề đó
-Cảng tưởng tượng, em càng thấy yêu cô giáo mình, người đã truyền cái chữ đến học sinh
*Nỗ lực phấn đấu
-Để thực hiện đc ước mơ đó, em càng phải cố gắng chăm ngoan, học giỏi, vâng lời thầy cô và cha mẹ,...
Câu trả lời của bạn: 20:41 03/03/2022
sai
Câu trả lời của bạn: 20:28 03/03/2022
I grew up with Doraemon, and the cartoon series has taught me a lot. The movie has entertaining story plots. It’s a fun show that engages kids’ creativity with “what if” gadgets. The show follows a formula, starting with Nobita’s problems (usually caused by himself); Doraemon’s gadget solving the problem, but is then misused and thus causing another problem. Every once in a while, the movie will break out from the formula, and teach deeper, more emotional values. I remember a couple episodes about Nobita dealing with loss, or going back in time to meet his late grandma, or the one where Doraemon is going back to the future. I didn’t like these episodes when I was a kid. As an adult now looking back, however, I appreciate what the author has done. These are the really weighty episodes with complex emotions. Besides, it does teach friendship. All the main characters have flawed personalities, but the group of friends have learned to accept each other regardless. Nobita is a whiny, lazy kid, and Doraemon is a good buddy who bails him out in most cases.
Câu trả lời của bạn: 20:26 03/03/2022
Tế Hanh sinh năm 1921 tại Quảng Ngãi. Bài thơ “Quê hương” được viết khi ông đang học tại Huế, lúc mới 18 tuổi. Bài thơ có 20 câu, mỗi câu có 8 chữ. Lời thơ trong sáng, hình ảnh sáng tạo, cảm xúc nồng hậu thiết tha. Tình yêu và lòng thương nhớ quê hương của người con xa quê được thể hiện qua những vần thơ đậm đà và giàu hình ảnh.
Hai câu thơ đầu với hai chữ “làng tôi” cho thấy niềm tự hào của tác giả về làng quê của mình. Đó là một làng chài ven biển miền Trung, có sông nước bao la vây quanh. Làng cách xa biển “nửa ngày sông”, một cách tính độ dài dân dã. Chữ vốn rất có ý nghĩa trong việc gợi lên một nghề truyền thống lâu đời và chính yếu của người dân quê hương.
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông.
Sáu câu thơ tiếp theo nói về cảnh ra khơi đánh cá của người dân làng chài. Đó là những hình ảnh đẹp, thơ mộng và mạnh mẽ trong những buổi sáng khi ánh ban mai hừng lên. Các tính từ được dùng rất chọn lọc trong đoạn thơ này đã tạo nên những hình ảnh rất đẹp: trong, nhẹ, hồng. Giọng thơ nhỏ nhẹ, tâm tình, như có tiếng reo:
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
Niềm vui đi chinh phục biển cả và khí thế ra khơi của bà con dân chài được thể hiện qua các hình ảnh về con thuyền, cánh buồm và mái chèo. Chiếc thuyền được ví với con tuấn mã phi nhanh đầy hăng hái. Mái chèo như lưỡi kiếm khổng lồ chém xuống mặt nước. Cánh buồm trắng to như mảnh hồn làng, cách ví von rất sáng tạo nhằm nói lên khí thế lao động và khát vọng về ấm no hạnh phúc của người dân làng chài.
Câu thơ Rướn thân trắng bao la thâu góp gió là một hình ảnh đẹp về cánh buồm to lớn đang căng gió ra khơi xa. Các từ ngữ hăng, phăng, vượt, rướn, thâu góp đã làm nổi bật sức mạnh, niềm tin tưởng tự hào vào khí thế ra khơi của đoàn thuyền đánh cá:
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió
Hai khổ thơ 8 câu tả cảnh làng chài khi những đoàn thuyền đánh cá quay về bến. Cảnh ồn ào tấp nập của làng chài đã được tác giả khắc họa rất sinh động. Các hình ảnh cá đầy ghe, những con cá tươi ngon thân bạc trắng đã cho thấy một chuyến ra khơi đầy may mắn và bội thu.
Ba tiếng nhờ ơn trời là lời cảm tạ thiên nhiên đã mang lại cho người dân những chuyến ra khơi bình yên cũng như cho con người một nguồn sống. Trời đã cho biển lặng, sóng êm, biển cho nhiều tôm cá, tất cả tạo cho tác giả một niềm hi vọng về cuộc sống tốt đẹp của người dân làng chài. Những câu thơ trong phần này đầy màu sắc và hương vị biển:
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
Nhờ yên trời biển lặng cá đầy ghe
Những con cá tươi ngon thân trắng bạc
Từ nhỏ có lẽ tác giả đã sống với quê hương, sống với những lần đoàn thuyền ra khơi đánh cá và trở về nên mới có được những vần thơ thật sâu sắc và giàu hình ảnh như thế. Dù ở xa quê hương nhưng tác giả vẫn diễn tả như thể mình đang chứng kiến cảnh tượng ấy diễn ra. Chính tình yêu quê hương đã giúp tác giả có được những cảm xúc như thế. Yêu quê hương là yêu mến những chàng trai làng cường tráng có làn da ngăm rám nắng, được tôi luyện trong lao động, trong vị mặn của nước biển quê hương.
"Cả thân hình nồng thở vị xa xăm." Yêu làng chài là yêu những con thuyền sau một chuyến ra khơi vất vả, trở về nằm ngủ im lìm trên bến. Con thuyền trong bài thơ đã được nhân hóa nhằm gợi cảm cuộc sống lao động vất vả mà yên vui của người dân:
Chiếc thuyền im bến mới trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Các chữ im, mỏi, nằm, nghe, thấm dần rất gợi cảm và biểu cảm. Sự chuyển đổi cảm giác tài tình đã tạo nên những vần thơ giàu cảm xúc. Khổ thơ cuối nói lên nỗi nhớ nhung làng chài quê hương của người con xa quê. Nỗi nhớ ấy được diễn tả qua điệp khúc “nhớ” trong các câu thơ:
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Nhớ quê hương là nhớ màu xanh của nước, màu bạc tươi ngon của cá, màu vôi bạc phếch của cánh buồm, là nhớ con thuyền làng chài rẽ sóng ra khơi, là nhớ cái mùi nồng mặn quá trong hương vị của biển. Chữ thoáng trong câu vừa gợi tả hình bóng con thuyền ra khơi mờ dần nơi cuối biển vừa thể hiện niềm tưởng nhớ trong hoài niệm của tác giả.
Tố Hữu đã ca ngợi thơ Tế Hanh là những câu hát yêu thương, còn nhà thơ Xuân Diệu thì cho rằng nó như một dòng suối nhỏ nhưng là nguồn tình cảm trong lành và bền vững. Đọc bài Quê hương của Tế Hanh ta cảm thấy yêu thơ và tâm hồn thơ của Tế Hanh. Với ông những cảnh sắc về bầu trời, dòng sông, cánh buồm, bến đỗ, con cá... là màu sắc, là hương vị là hình bóng thân yêu của quê nhà.
Hình tượng thơ của Tế Hanh tuy bình dị mà rất có tình. Những nét nhân hóa trong bài thơ Quê hương rất sáng tạo và hấp dẫn người đọc. Đó chính là điểm nhấn giúp bài thơ giàu tình cảm và cảm xúc.
Câu trả lời của bạn: 20:23 03/03/2022
Cây chuối là loài cây quen thuộc ở làng quê. Nó có rất nhiều công dụng. Đó là loại cây hiếm hoi mà tất cả các bộ phận đều có thể đem lại lợi ích cho con người. Củ chuối, hoa chuối là món ăn khoái khẩu của nhiều người. Hoa chuối làm nộm, củ chuối nấu cá trê. Ngày rằm, mùng một trên ban thờ không thể thiếu nải chuối. Lá chuối dùng để gói bánh chưng, bánh gai. Thân chuối là món ăn cho lợn. Ở các làng quê xưa, đó còn là chiếc phao bơi cho bao nhiêu đứa trẻ. Cây chuối đúng là người bạn của nông thôn Việt Nam.
Câu trả lời của bạn: 20:22 03/03/2022
Bn muốn hỏi gì ạa ?
Câu trả lời của bạn: 20:18 03/03/2022
Tân Thế giới (tiếng Anh: New World) là một trong những tên gọi được sử dụng cho phần lớn Tây Bán cầu của Trái Đất, đặc biệt là châu Mỹ (bao gồm cả các đảo lân cận nó) và châu Đại Dương.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:17 03/03/2022
Bài làm
Câu chuyện trong "Tắt đèn" diễn ra trong một vụ đốc sưu, đốc thuế ở một làng quê - làng Đông Xá dưới thời Pháp thuộc. Cổng làng bị đóng chặt. Bọn hào lí và lũ tay chân với roi song, dây thừng, tay thước, nghênh ngang đi lại ngoài đường thét trói kẻ thiếu sưu. Tiếng trống ngũ liên, tiếng tù và nổi lên suốt đêm ngày.
Sau 2 cái tang liên tiếp ( tang mẹ chồng và tang chú Hợi), gia đình chị Dậy tuy vợ chồng " đầu tắt mặt tối" quanh năm mà vẫn " cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc", đến nay đã " lên đến bậc nhì, bậc nhất trong hạng cùng đinh". Anh Dậu lại bị trận ốm kéo dài mấy tháng trời...Không có tiền nộp sưu, anh Dậu đã bị bọn cường hào " bắt trói như chói chó để giết thịt". Chị Dậu tất tả ngược xuôi, phải bán đứt đứa con gái đầu lòng và ổ chó cho vợ chồng Nghị Quế để trang trải " món nợ nhà nước". Lí trưởng làng Đông Xá bắt anh Dậu phải nộp suất sưu cho chú Hợi đã chết năm ngoái vì " chết cũng không trốn được nợ nhà nước". Bị ốm, bị trói, bị đánh...anh Dậu ngất đi, rũ rượi như xác chết, được khiêng trả về nhà. Sáng hôm sau, khi anh Dậu còn " ốm rền rền" đang nghểnh cổ húp cháo thì tay chân bọn hào lí ập đến. Chúng lồng lên chửi mắng, bịch vào ngực và tát đánh bốp vào mặt chị Dậu. Chị Dậu van lạy chúng tha trói cho chồng mình. Nhưng tên cai lệ đã gầm lên, ròi nhảy thốc vào trói anh Dậu khi anh đã lăn ra chết ngất. Chị Dậuu nghiến hai hàm răng thách thức, rồi xông vào đánh ngã nhào tên cai lệ và tên hầu cận lí trưởng, những kẻ đã " hút nhiều xái cũ".
Chị Dậu bị bắt giải lên huyện. Tri phủ Tư Ân thấy Thị Đào có nước da đen dòn, đôi mắt sắc đã giở trò bỉ ổi. Chị Dậu đã "ném tọt" cả nắm giấy bạc vào mặt con quỷ dâm ô, rồi vùng chạy... " Món nợ nhà nước" vẫn còn đó, chị Dậu phải lên tỉnh đi ở vú. Một đêm tối trời, cụ cố Thượng đã ngoài 80 tuổi mò vào buồng chị Dậu. Chị Dậu vùng chạy thoát ra ngoài, trong khi " trời tối đen như mực"...