
Blaze Warrions(Nguyên)
Sắt đoàn
5
1
Câu trả lời của bạn: 19:31 08/12/2021
Em và Nga là bạn thân, chơi với nhau từ hồi nhỏ cho đến bây giờ, vì nhà hai đứa là hàng xóm của nhau. Chúng em có nhiều kỉ niệm vui buồn cùng nhau. Có một kỉ niệm năm lớp 4 mà cho đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi.
Hôm đó là sinh hoạt lớp vào cuối tuần. Sau khi báo cáo những ưu, khuyết điểm và thành tích của lớp trong tuần, bạn lớp trưởng cùng cô giáo tiến hành giải quyết một chuyện quan trọng. Chuyện là hôm nay bạn Mai- cô bạn ngồi cùng bàn với em có mang theo tiền để đóng học phí, nhưng không may bị mất. Mặc dù đã tìm khắp sách vở bàn ghế vẫn tìm không ra. Cô yêu cầu Mai đứng dậy kể sự việc, Mai trình bày:
- Dạ thưa cô, vì ba mẹ em có chút công việc phải đi công tác nên ba mẹ có đưa tiền bảo em cầm theo để đóng học phí do ba mẹ không lên được. Em đã cất giữ rất cẩn thận nhưng mà vẫn mất. Em chắc chắn là mất trong lớp này.
Cô bảo:
- Em đã tìm kỹ chưa? Sao em lại chắc chắn như vậy, chúng ta phải xem xét mọi trường hợp có thể xảy ra em ạ.
Lúc này Mai hướng mắt về phía tôi bằng vẻ tức giận:
- Em chắc chắn là mất trong lớp này, ai cũng biết là nhà Lan nghèo, bạn ấy chắc thấy em có nhiều tiền mà nổi lòng tham rồi lấy cắp của em đó cô.
Tôi nghe xong bần thần, hoảng hốt, nước mắt cứ thế mà rơi, tôi cảm tưởng như mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, thật sợ hãi.
Lúc này, chắc vì hiểu được suy nghĩ của tôi hoặc vì bực trước hành động của Mai, Nga giơ tay đứng dậy phát biểu:
- Dạ thưa cô và cả lớp, theo em, bạn Mai nói như thế là vô căn cứ ạ. Em biết là nhà Lan còn nhiều khó khăn nhưng chơi từ nhỏ, em biết Lan là người bạn tốt. Các bạn cũng thấy đấy: thứ nhất, Lan luôn giúp đỡ các bạn trong lớp rất tự nguyện khi ai có khó khăn. Thứ hai, dù nghèo nhưng Lan là người rất tự trọng, những món quà lớp trao bạn ấy luôn từ chối nhận vì nghĩ còn nhiều bạn khác cần giúp đỡ hơn. Thứ ba, từ trước đến nay bạn ấy luôn trung thực và thẳng thắn.
Nghe nói xong cả lớp đều vỗ tay đồng ý, lúc này dù rất sợ nhưng bằng sự trấn an ấy tôi cảm thấy mình được quan tâm và bảo vệ. Đang bàn bạc, thảo luận thì chợt bác bảo vệ trường đi vào và thông báo một bạn học sinh được một chiếc ví nhỏ trong đó có một số tiền, nếu ai mất thì lại gặp bác để nhận. Lúc này, Mai được cô giáo cho phép gặp bác bảo vệ, qua xác minh số tiền và nhận diện chiếc ví thì biết đó là của Mai thật. Lúc này cả lớp mới nhẹ nhõm, hoá ra vì khoá kéo cặp không cẩn thận nên Mai đã để rơi chiếc ví khi chạy vội vào lớp, một em lớp dưới nhặt được gửi bác bảo vệ.
Khi xong xuôi mọi chuyện, Mai xin lỗi tôi vì sự hiểu lầm này, còn tôi và Nga chỉ biết nhìn nhau cười.
Ra về tôi cảm ơn Nga vì đã dũng cảm đứng lên bảo vệ mình. Nga luôn hiểu và thương tôi nhất. Từ đó tình bạn chúng tôi thêm khăng khít và gắn bó hơn, dù gặp khó khăn gì cũng đều giúp đỡ nhau vượt qua.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:11 07/12/2021
sinα=cos(pi2−α)=cos(α−pi2)sinα=cos(pi2−α)=cos(α−pi2)
cosα=sin(pi2−α)=sin(pi−pi2+α)=sin(α+pi2) (mình nghĩ là như thế này,ko chắc chắn)
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:07 07/12/2021
vì có ánh sáng từ bông hoa truyền vào mắt ta
Câu trả lời của bạn: 15:39 07/12/2021
A có nhện ko thuộc lớp giáp xác
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 15:14 07/12/2021
Bệnh vàng lá greening hay còn gọi là bệnh vàng lá gân xanh là bệnh phổ biến của các loài thực vật thuộc chi Cam chanh do vi khuẩn Gram-âm chưa rõ đặc tính Candidatus Liberibacter spp. tấn công mạch dẫn của cây, lây lan qua mắt ghép.
Câu trả lời của bạn: 19:45 06/12/2021
Tầm 384 ảnh nha
Câu trả lời của bạn: 19:42 06/12/2021
Năm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất nhiều.
Từ trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục vào năm học trước, tất cả đã thay đổi.
Hôm đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết đề nghị xen lẫn yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không quản ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như đang góp những lời cổ vũ thầm lặng cho em. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm cho đội mình. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không thể.
Sau hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các tiết học thể dục. Em cũng đã dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện thêm sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi học thể dục, những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy.
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/bai-van-ke-lai-mot-trai-nghiem-dang-nho-cua-em-van-6
Câu trả lời của bạn: 19:38 06/12/2021
| - 25 | + ( 45 - 126 + 174) - (174 + 145 - 126)=25+(-81+174)-(319-126)=25+93-193=(-75)
Câu trả lời của bạn: 19:31 06/12/2021
Bài văn nào vậy em?
Câu trả lời của bạn: 19:30 06/12/2021
D. Phần khí, phần rắn và phần lỏng.
Câu trả lời của bạn: 19:29 06/12/2021
(Theo cách giải của mình) Ta có góc hợp bởi tia phản xa và pháp tuyến bằng 35 độ Vì pháp tuyến luôn vuông góc với mặt gương nên =>góc hợp bởi tia tới và mặt gương=90 độ - góc hợp bởi tia phản xạ và pháp tuyến =>góc hợp bởi tia tới và mặt gương=90 độ - 35 độ =>góc hợp bởi tia tới và mặt gương=55 độ (Đây là theo cách làm của mình nên không chắc là đúng hay ko nên mình nghĩ bạn nên tham khảo một vài bài của người khác nha)
Câu trả lời của bạn: 19:21 06/12/2021
“ Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm. Kỉ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô. Bạn bè mến thương ơi sẽ còn nhớ những lúc giận hờn. Để rồi mai chia xa lòng chợt dâng niềm thiết tha. Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa…” - Đó là những lời ca trong bài hát “Mong ước kỉ niệm xưa” gợi nhắc cho mỗi người về kỉ niệm của tuổi học trò.
Tôi còn nhớ như in về ngày đầu tiên bước chân vào mái trường Trung học cơ sở. Đó là một ngày mùa thu ấm áp, ánh nắng vàng ươm. Ngôi trường cấp hai của tôi là (tên trường) có tuổi đời đã năm mươi năm. Tôi cảm thấy rất tự hào khi được là học sinh của một ngôi trường có bề dày truyền thống như vậy.
Buổi sáng hôm đó, chúng tôi đến nhận lớp, gặp mặt thầy cô chủ nhiệm và làm quen với bạn bè của khối học sinh lớp 6. Sau khi tập trung dưới sân trường nghe thầy tổng phụ trách phổ biến những nội quy của nhà trường. Chúng tôi sẽ xem danh sách lớp học ở bảng tin. Lớp của tôi nằm ở dãy nhà bên trái của cổng trường, tầng thứ hai. Khi bước vào trong lớp, tôi nhìn thấy chiếc bảng đen, hộp phấn trắng, những chiếc bàn học sinh được kê rất gọn gàng. Trong lòng tôi bỗng dâng lên cảm xúc thật kì lạ, vậy là năm học sắp tới, phòng học này sẽ trở thành một ngôi nhà thứ hai của tôi.
Lớp học rất khang trang, sạch sẽ. Tôi vui vẻ bắt chuyện với các bạn trong lớp. Một lát sau, cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi bước vào lớp. Trước hết, cô tự giới thiệu về bản thân mình. Sau đó, cô giới thiệu về chương trình học của lớp sáu. Sau đó, chúng tôi có một buổi làm quen ngắn với các thành viên trong lớp. Buổi làm quen diễn ra thật sôi nổi và vui vẻ. Trong ấn tượng của mình, cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi vô cùng nhiệt tình. Các bạn trong lớp đều rất dễ mến, hòa đồng.Khi về nhà, tôi đã hy vọng rằng những năm tháng học tập dưới mái trường này sẽ trôi qua thật ý nghĩa.
Kỉ niệm này thật đáng trân trọng trong kí ức về tuổi học trò. Tôi sẽ lưu lại trong trí nhớ của mình để làm thành hành trang quý giá bước tương lai.
Câu trả lời của bạn: 19:20 06/12/2021
Góc hợp bởi tia tới và mặt gương =55 độ nha