
Dũng
Vàng đoàn
1,090
218
Câu trả lời của bạn: 19:38 15/02/2022
Mỗi người bạn trong đời luôn là điều quý giá mà chúng ta có được. Bạn bè luôn đồng hành và cùng ta học tập, vui chơi, chuyện trò, san sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Và điều khó quên nhất chắc có lẽ là những kỉ niệm mà chúng ta có cùng người bạn ấy. Em cũng có một kỉ niệm vô cùng thú vị và đầy cảm động với người bạn thân.
Người bạn ấy tên là Lan, chúng em quên nhau trong dịp hoạt động đội liên trường. Chúng mình sống ở hai xã khác nhau nhưng khoảng cách ấy không làm giảm đi sự thân thiết và tình cảm hài đứa dành cho nhau. Thỉnh thoảng, em vẫn thường đạp xe qua nhà Lan để học tập lẫn nhau và vui chơi.
Hôm đó, là sinh nhật em, mọi người đã đến đông đủ nhưng mãi vẫn không thấy Lan đâu. Mình rất lo lắng cho cậu ấy, dù vui vẻ cùng những người bạn trong lớp mà dạ vẫn bồn chồn không yên. Cứ đinh ninh là Lan đến trễ nhưng đến cuối tiệc sinh nhật, khi mọi người đã dần về hết mà Lan cũng chưa đến, mình trách Lan vì là bạn thân mà lại quên đi ngày sinh nhật mình mặc dù trước đó mình có gửi lời mời tới cậu ấy.
Đang buồn lòng thì có tiếng chuông của réo, mình chạy ra mở cửa thì thấy Lan đứng đó. Em nhanh chóng mời Lan vào nhà, vừa lo lắng hỏi:
- Sao cậu tới muộn thế này? Cậu đi bộ tới nhà tớ à?
Lan khẽ gục đầu tỏ sự đồng ý rồi bảo:
- Tớ đi trên đường thì xe bị hư, quanh đó không có quán lại sợ trễ nên tớ gửi xe nhà người quen rồi nhanh chóng đi bộ tới. Vậy mà lại trễ mất tiệc của cậu rồi. Mình xin lỗi.
Giờ em mới hiểu ra mọi chuyện, hoá ra em đã trách lầm cô bạn ấy. Mở hộp quà Lan tặng, em càng xúc động hơn khi đó là hai quả xoài lớn.
Lan bảo:
"Cậu còn nhớ không, đây là hai quả xoài mà lần xuống nhà tớ chơi cậu đã bảo là rất thích chúng đấy. Hồi đó nó còn nhỏ mà giờ nó lớn thế này rồi đấy. Đây là món quà tớ đã chăm sóc và dành riêng cho cậu đấy"
Em lúc ấy xúc động đến rơm rớm nước mắt, Lan vẫn như vậy, vẫn chu đáo và tận tâm, luôn quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất. Em ôm Lan rồi cảm ơn cậu ấy trong hạnh phúc vô bờ.
Bên cạnh Lan, em luôn cảm nhận được sự ấm áp từ cậu ấy. Cho đến bây giờ, hai đứa may mắn được học chung lớp khi vào cấp hai, chúng em lại ngày càng thân thiết hơn. Hy vọng tình bạn chúng em sẽ mãi bền lâu.
Câu trả lời của bạn: 10:43 12/02/2022
diện tích căn phòng làStp= 2.7.4+2.3,5.(7+4)=133 m2diện tích phải sơn làS= 133-1,5.1,2-1,2.1,2=129,76 m2
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 16:58 13/01/2022
Sán lá gan lớn ký sinh trong hệ thống gan mật, chúng đẻ trứng theo dịch mật xuống ruột và theo phân ra ngoài môi trường. Ở ngoài môi trường, trứng sán rơi xuống nước, nở ấu trùng lông chui vào ốc thích hợp (ốc Lymnae) phát triển từ 20- 30 ngày thành ấu trùng đuôi .
Câu trả lời của bạn: 16:14 13/01/2022
Tổng của chiều dài và chiều rộng là :
240 : 2 = 120 ( m )
Chiều dài là :
( 120 + 24 ) : 2 = 72 ( m )
Chiều rộng là :
120 - 72 = 48 ( m )
Diện tích là :
72 x 48 = 3456 ( m2 )
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 16:11 13/01/2022
Mẹ là người mà em luôn nhắc đến bằng tất cả tình yêu thương, kính trọng và tự hào nhất.
Mẹ của em là một cô giáo dạy tin học ở trường cấp 2 của làng. Năm nay mẹ khoảng ba mươi tám tuổi, và cũng có hơn mười lăm năm gắn bó với nghề. Với vóc dáng đầy đặn, nước da trắng cùng khuôn mặt tròn trịa, mẹ lúc nào trông cũng trẻ trung hơn tuổi thật. Mẹ đặc biệt thích kiểu tóc dài và thẳng. Mỗi khi đi dạy, sẽ tết đuôi sam ở phía sau. Thêm cả những chiếc áo dài nền nã nữa, thì trông mẹ em chẳng khác gì các nữ sinh cả.
Đẹp nhất ở mẹ chính là nụ cười. Khi mẹ cười lên, đôi mắt tròn nheo lại, ẩn hiện mấy vết nhăn ở đuôi mắt. Đôi môi thì căng ra, để lộ hàm răng đều như hạt bắp. Với cả hai chú lúm đồng tiền nghịch ngợm hai bên má nữa. Trông vừa đáng yêu lại xinh đẹp. Những nụ cười của mẹ luôn đem đến nguồn năng lượng tích cực cho tất cả mọi người. Cũng như nụ cười, tính cách của mẹ rất vui vẻ, hòa đồng và thân thiện. Học sinh, phụ huynh, đồng nghiệp ai cũng quý mến và thích trò chuyện cùng mẹ. Em tự hào về mẹ của mình lắm.
Ở trường mẹ là một cô giáo giỏi, ở nhà mẹ là một người phụ nữ đảm đang. Bố em là bộ đội, ít khi được về nhà, nên một mình mẹ quán xuyến cả gia đình. Từ dọn dẹp, cơm nước đến chăm sóc con cái, ông bà. Việc gì mẹ làm cũng giỏi, cũng trơn tru. Lắm lúc em nghĩ rằng mẹ chính là một cô Tấm bước ra từ quả thị nào đó, nên mới có thể vừa xinh đẹp và tài hoa như thế.
Càng nghĩ, em lại càng thêm yêu và tự hào về người mẹ của mình. Em sẽ lấy mẹ làm tấm gương sáng để cố gắng học tập và rèn luyện ngày càng tốt hơn.
Câu trả lời của bạn: 20:21 12/01/2022
đợi tí
Câu trả lời của bạn: 20:18 12/01/2022
“Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường…”, những câu văn ấy của Thanh Tịnh đã xuất hiện trên văn đàn Việt Nam hơn sáu mươi năm rồi! Thế nhưng “Tôi đi học” vẫn là một trong những áng văn gợi cảm, trong trẻo đầy chất thơ của văn xuôi quốc ngữ Việt Nam. Không những thế, tác phẩm còn in đậm dấu ấn của Thanh Tịnh – một phong cách trữ tình nhẹ nhàng, nhiều mơ mộng và trong sáng.
Câu trả lời của bạn: 20:23 11/01/2022
A.60ml
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:20 11/01/2022
(x+2)2-1=15(x+2)2=15+1(x+2)2=16 x=16-22x=16-4x=12
vậy x=12
Câu trả lời của bạn: 20:16 11/01/2022
trang bao nhiêu thì mới biết để trả lời
Câu trả lời của bạn: 20:15 11/01/2022
the end
Câu trả lời của bạn: 20:43 09/01/2022
Ẩm thực Việt Nam luôn là một niềm tự hào , với biết bao nhiêu loại đặc sản, những thức quà đặc trưng của vùng miền. Như Bắc Giang có bánh đa Kế, Hải Phòng có chả cá giã tay... thì ở Đồng khởi, ta sẽ bắt gặp một món bánh độc đáo có một không hai: Bánh phồng Sơn Đốc.
Bánh phồng Sơn Đốc thơm ngon cũng bởi tinh túy nước cốt dừa. Bánh xốp dẻo, béo và khó lẫn với bất cứ thứ quà nào khác. Cái chất xôm xốp của miếng bánh hòa với vị béo ngậy của dừa như gói trọn tình cảm của người làm bánh ở quê hương Đồng Khởi. Dù bây giờ bánh phồng Sơn Đốc có thêm nhiều biến thể khác nhau như như bánh hành, bánh mặn… nhưng loại bánh phồng dừa ngọt vẫn nổi danh hơn cả.
Từ lâu, bánh phồng là niềm tự hào của người dân Sơn Đốc (Bến Tre). Mùi hương gạo nếp, hương dừa phảng phất trong từng chiếc bánh phồng nhỏ nhắn luôn khiến những người xa quê nhớ hoài.
Mỗi du khách khi đến Bến Tre đều phải tìm đường đến được Sơn Đốc để tha hồ thưởng thức những chiếc bánh phồng hay tận mắt chứng kiến cách làm bánh, rồi mua về làm quà cho người thân.
Ban đầu, bánh phồng Sơn Đốc chỉ xuất hiện trong dịp lễ, tết truyền thống. Nhưng chính hương vị thơm lừng, ngòn ngọt, giòn giòn, bánh phồng đã trở thành món quà quê mà bao thế hệ trẻ con Sơn Đốc từng mong chờ. Qua thời gian, từ đời này sang đời khác, bánh phồng vẫn được nhiều người ưa chuộng và không biết từ khi nào đã trở thành đặc sản truyền thống của người dân nơi đây.
Nguyên liệu chính làm nên bánh phồng là nếp. Thường người ta chọn loại nếp lúa mới, vừa thơm, vừa dẻo. Ngâm vài tiếng đồng hồ để nếp mềm, sau đó vo thật sạch mang hấp cách thủy cho nếp chín. Nếp vừa chín tới đổ ngay vào cối, quết khi còn nóng hổi bột mới nhanh dẻo. Khâu quết bột quyết định bánh phồng có ngon hay không. Sau khi quết, trộn đều đường, nước cốt dừa tỷ lệ vừa ăn với bột.
Để giúp bánh phồng to hơn có thể thêm một ít bột đậu nành đã xay nhuyễn. Khi bột được quết thấm đều gia vị sẽ được nặn thành viên, đem cán. Người cán phải đảm bảo bánh cán cho nhanh, cho khéo. Bánh cán xong mang đi phơi liền trên chiếc chiếu mới trải trong nắng giòn. Khâu phơi tưởng như đơn giản nhưng lại khá kì công. Nắng không được yếu quá hoặc gắt quá, bánh sẽ bị chai. Khi bánh vừa khô gỡ bánh ra, phải xốc và quạt cho thật nguội mới sắp bánh.
Trải qua bao thế kỷ, bánh phồng Sơn Đốc vẫn giữ được thương hiệu của mình. Ngày nay, mỗi khi nhắc đến Bến Tre, bên cạnh các loại kẹo dừa, bánh tráng… người ta không thể không kể đến bánh phồng Sơn Đốc.
Đặc sản Miền Tây, hãy gọi cho chúng tôi để thưởng thức sản phẩm bánh phồng thơm ngon, chính gốc
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 20:40 09/01/2022
1. Mở bài
- Giới thiệu truyện ngắn Làng, tác giả Kim Lân
- Dẫn dắt vấn đề nghị luận: thành công về nghệ thuật thể hiện tài năng viết truyện ngắn của nhà văn.
2. Thân bài
a. Khái quát truyện ngắn Làng
- Hoàn cảnh sáng tác
- Cốt truyện
+ Câu chuyện kể về nhân vật ông Hai - người yêu làng, sau khi rời làng tản cư ông Hai luôn nhớ về làng, khoe làng của mình với mọi người.
+ Khi nghe tin làng chợ Dầu theo giặc, ông thấy bẽ bàng, tủi hổ, đau xót không dám ra ngoài chỉ ở trong nhà, mỗi khi nghe thấy ai nhắc tới từ Việt gian theo Tây ông lão đều lảng tránh. Mãi tới khi được cải chính, ông Hai mới vui vẻ trở lại và tiếp tục hãnh diện khoe làng chợ Dầu của mình.
b. Phân tích đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm để thấy tài năng viết truyện ngắn của Kim Lân
- Nghệ thuật tạo dựng tình huống làm bộc lộ chiều sâu tâm trạng nhân vật
+ Đặt nhân vật vào tình huống éo le, bất ngờ: Ông Hai luôn yêu và tự hào về làng của mình, nay nghe tin làng chợ Dầu theo giặc.
+ Tình huống khiến diễn biến tâm trạng nhân vật thay đổi mạnh mẽ, thử thách lòng yêu làng và yêu nước của nhân vật ông Hai.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật chủ yếu qua việc miêu tả nội tâm:
+ Tâm trạng ông Hai biến chuyển từ khi nghe tin làng chợ Dầu theo giặc tới khi nghe tin cải chính diễn ra phức tạp, tinh tế.
+ Nhiều đoạn miêu tả tâm lí rất sâu sắc (ông Hai khi nghe tin làng chợ Dầu theo giặc: da mặt tê rân rân, cổ nghẹn ắng lại, lúc ông Hai lựa chọn giữa tình yêu nước với tình yêu làng).
+ Gây ấn tượng mạnh mẽ về sự ám ảnh, day dứt trong tâm trạng nhân vật chứng tỏ Kim Lân am hiểu về người nông dân và thế giới tinh thần của họ.
- Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ: ngôn ngữ truyện đặc sắc nhất là ngôn ngữ nhân vật ông Hai.
+ Ngôn ngữ đậm tính khẩu ngữ và lời ăn tiếng nói của người nông dân.
+ Lời nói trần thuật có sự thống nhất về sắc thái, giọng điệu, truyện được trần thuật chủ yếu theo lời nhân vật ông Hai (hình thức trần thuật ngôi thứ 3).
+ Ngôn ngữ nhân vật của ông Hai vừa mang nét chung của người nông dân nhưng cũng mang điêm riêng biệt đậm cá tính của nhân vật nên rất sinh động.
+ Giọng điệu trần thuật tự nhiên thân mật đôi khi dí dỏm của nhân vật.
3. Kết bài
- Tác giả thành công trong việc xây dựng tình huống truyện, trong nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật và ngôn ngữ nhân vật.
- Những đặc sắc về nghệ thuật góp phần thể hiện tư tưởng của tác phẩm: tình yêu làng, lòng yêu nước, tinh thần kháng chiến của người nông dân trong hoàn cảnh tản cư.
- Khẳng định Kim Lân là cây bút truyện ngắn xuất sắc và có sức lay động tới trái tim người đọc.