Phạm Trung Hiếu
Sắt đoàn
10
2
Câu trả lời của bạn: 17:22 15/12/2021
1.Hoa can't visit her parents
-> Hoa wishes she could visit her parents
2.He can't fly
-> He wishes he could fly
3.They don't stay in Hue
-> They wish they stayed in Hue
4.I don't pass my exan
-> I wish I passed my exam
5.It is raining now
-> I wish it was raining now
Cảm ơn(+1) 0 bình luận
Câu trả lời của bạn: 17:20 15/12/2021
1.Hoa can't visit her parents
--> Hoa urshes ...........
2.He can't fly
--> He wishes .............
3.They don't stay in Hue
--> They wish ..............
4.I don't pass my exan
--> I wish ................
5.It is raining now
--> I wish ...............
Câu trả lời của bạn: 17:20 15/12/2021
1.Hoa can't visit her parents
--> Hoa urshes ...........
2.He can't fly
--> He wishes .............
3.They don't stay in Hue
--> They wish ..............
4.I don't pass my exan
--> I wish ................
5.It is raining now
--> I wish ...............
Câu trả lời của bạn: 17:19 15/12/2021
Viết các phân số sai theo thứ tự giảm dần:
4phần 5
5 phần 22
20 phần 6
Câu trả lời của bạn: 14:40 16/11/2021
tui không biết làm
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 14:36 16/11/2021
ngu có nghĩa là ngu hết thuốc chữa, đần độn, đầu óc để trên mây, học thì không tập trung, lên bảng làm bài ngơ ngác không biết gì, đầu óc chứa cứt chó. The and
Câu trả lời của bạn: 13:31 15/11/2021
gggggggggggggggggggggg
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 08:39 14/11/2021
Mạng máy tính là mạng viễn thông kỹ thuật số cho phép các nút mạng chia sẻ tài nguyên. Trong các mạng máy tính, các thiết bị máy tính trao đổi dữ liệu với nhau bằng các kết nối giữa các nút. Các liên kết dữ liệu này được thiết lập qua cáp mạng như dây hoặc cáp quang hoặc phương tiện không dây như Wi-Fi.
Câu trả lời của bạn: 08:35 14/11/2021
Hôm nay là thứ hai, đầu tuần. Trong tiết sinh hoạt dưới cờ lại có một bạn được tuyên dương. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía bạn thể hiện sự ngưỡng mộ. Điều đó làm tôi nhớ lại ngày mình cũng được như bạn đây. Ngày đó khi được xướng tên tôi cũng không tin vào tai của mình nữa. Trời ơi đúng là tôi ư? Tôi được tuyên dương trước trường ư?... Đúng là tôi thật rồi. Những hình ảnh của ngày hôm đó lại ùa về và hiện lên trong đầu óc của tôi.
Ngày hôm đó mở đầu bằng một buổi sáng tồi tệ. Sắp đến giờ vào lớp rồi mà tôi vẫn đang còn đi học. Cuối cùng cũng chỉ tại cái đồng hồ dở hơi hôm nay bỗng giở chứng không chịu báo thức nên báo hại tôi dậy trễ như thế này. Đang vội, phải vừa đi, vừa chạy trên đường, tôi bỗng thấy một bà cụ chắc khoảng 70, lưng bà đã còng, da dẻ nhăn nheo, mái tóc đã bạc trắng. Bà đang định sang đường nhưng cứ bước một bước xuống lòng đường thì vài chiếc xe máy chạy xẹt qua làm bà sợ hãi rút vội chân lên lề đường. Nhìn cảnh ấy lòng tôi bỗng dấy lên nỗi thương tâm và khiến tôi nhớ đến người bà đã mất của mình. Tôi định chạy đến bên bà nhưng…bỗng nghĩ đến buổi học ngày hôm nay. Nhìn lại đồng hồ tôi giật mình, thôi chết chỉ còn năm phút nữa là vào lớp học mà tiết đầu tiên lại là tiết toán kiểm tra một tiết. Tôi nghĩ, nếu như mình không giúp đỡ bà thì chắc cũng có một người nào đó tốt bụng sẽ giúp bà sang đường thôi mà. Tôi yên tâm với ý nghĩ ấy rồi vội vàng chạy nhưng trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh cụ già đáng thương ấy. Tôi quay đầu nhìn lại , bà cụ vẫn đứng đấy, vẫn run rẩy bước một chân xuống đường rồi rụt vội chân lại. Tôi vội chạy đến bên bà, nắm lấy bàn tay của bà và nói:
- Để cháu giúp bà qua đường, bà nhé!
Bà nắm chặt lấy tay tôi làm tôi cảm thấy mình thật quan trọng. Dẫn bà qua đường bên kia, tôi nhẹ nhàng nói với bà:
- Thôi bây giờ cháu phải đi học đây, cháu đi bà nhé. Bà đi cẩn thận ạ!
Nhưng bàn tay bà vẫn nắm chạt lấy tay tôi, bà nói:
- Cháu dẫn bà vào nhà với. Mắt bà đã kèm nhèm rồi nên nhìn đường không rõ nữa cháu à.
“Mình phải làm sao đây? Đã trễ giờ quá rồi, giờ này vào trường chắc gì chú bảo vệ đã cho vào trường, mà mình dẫn bà về nhà thì chú tưởng mình cúp cua thì chết”. Tôi nhủ thầm rồi quay lại nhìn bà, bàn tay bà vẫn nắm chặt lấy tay tôi hoàn toàn tin tưởng. “Thôi kệ, đã trễ rồi thì trễ một chút nữa chắc cũng không sao đâu. Với lại chú bảo vệ cũng quen với mình chắc chú cũng chỉ nhắc nhở rồi cũng cho mình vào thôi”. Nghĩ thế, tôi hỏi địa chỉ nhà bà rồi nhẹ nhàng đỡ bà từng bước về nhà. Dừng lại trước cánh cổng của một ngôi nhà có vẻ khá cổ kính, tôi nhìn lại địa chỉ ngôi nhà, đúng rồi, đây chính là ngôi nhà của bà. Từ bên trong nhà, một cô trạc tuổi mẹ tôi vội vàng bước ra đỡ lấy tay bà và nói:
- Ôi ! Mẹ ! Mẹ đi đâu mà để con với nhà con tìm mãi, con sợ lắm mẹ ạ! Lần sau mẹ muốn đi đâu, mẹ nói với con để con chở mẹ đi mẹ nhé!
- Mẹ không sao đâu con. Mẹ chỉ là muốn ra ngoài dạo, ai ngờ đường sá xe cộ đông đúc quá mà mắt mẹ lại kèm nhèm nên mới đi một chút là mẹ đã không biết đường về rồi. Nhưng cũng may nhờ có cô bé này giúp mẹ về nhà đấy.
Bây giờ, cô ấy mới quay lại bên tôi:
- Nãy giờ cô xúc động quá nên không để ý đến cháu. Cảm ơn cháu nhiều nhé! Nếu không có cháu thì cô cũng không biết phải làm sao đây.
- Dạ, không có gì đâu cô ạ. Chỉ là việc cháu nên làm thôi mà.
- Nhìn cháu mặc đồng phục như thế này… Thế cháu không đi học ạ?
- Dạ cháu có đi học nhưng mà…
- A, cô hiểu rồi. Thật bây giờ có những học sinh như cháu thật là hiếm đó. Giờ nếu cháu đến trường thế nào cũng bị thầy cô la cho mà xem. Thôi để cô giúp cháu đến trường nhé.
Nói rồi cô dẫn bà vào nhà rồi cùng tôi đến trường. Sau đó cô giải thích cho cô giáo biết lý do tôi đi học trễ.
Bài kiểm tra hôm đó tôi được cô giáo cho kiểm tra lại vào một bữa khác. Và hôm nay tôi lại được đứng trước trường để được tuyên dương. Ngày hôm ấy tôi cảm thấy thật tuyệt vời khi làm được một việc tốt.
Câu trả lời của bạn: 20:50 13/11/2021
Trái Đất hay Địa Cầu (chữ Hán: 地球, tiếng Anh: Earth), là hành tinh thứ ba tính từ Mặt Trời, đồng thời cũng là hành tinh lớn nhất trong các hành tinh đất đá của hệ Mặt Trời xét về bán kính, khối lượng và mật độ của vật chất. Trái Đất còn được biết tên với các tên gọi "hành tinh xanh"[note 2], là nhà của hàng triệu loài sinh vật,[13] trong đó có con người và cho đến nay nó là nơi duy nhất trong vũ trụ được biết đến là có sự sống. Hành tinh này được hình thành cách đây khoảng 4,55 tỷ năm[14][15][16][17] và sự sống xuất hiện trên bề mặt của nó khoảng 1 tỷ năm trước. Kể từ đó, sinh quyển, khí quyển của Trái Đất và các điều kiện vô cơ khác đã thay đổi đáng kể, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phổ biến của các vi sinh vật ưa khí cũng như sự hình thành của tầng ôzôn-lớp bảo vệ quan trọng, cùng với từ trường của Trái Đất, đã ngăn chặn các bức xạ có hại và chở che cho sự sống.[18] Các đặc điểm vật lý của Trái Đất cũng như lịch sử địa lý hay quỹ đạo, cho phép sự sống tồn tại trong thời gian qua. Người ta ước tính rằng Trái Đất chỉ còn có thể hỗ trợ sự sống thêm 1,5 tỷ năm nữa, trước khi kích thước của Mặt Trời tăng lên (trở thành sao khổng lồ đỏ) và tiêu diệt hết sự sống.[19]
Bề mặt Trái Đất được chia thành các mảng kiến tạo, chúng di chuyển từ từ trên bề mặt Trái Đất trong hàng triệu năm. Khoảng 71% bề mặt Trái Đất được bao phủ bởi các đại dương nước mặn, phần còn lại là các lục địa và các đảo. Nước là thành phần rất cần thiết cho sự sống và cho đến nay con người vẫn chưa phát hiện thấy sự tồn tại của nó trên bề mặt của bất kì hành tinh nào khác ngoại trừ sao Hỏa là có nước bị đóng băng ở hai cực.[note 3][note 4] Tuy nhiên, người ta có chứng cứ xác định nguồn nước có ở Sao Hỏa trong quá khứ, và có thể tồn tại cho tới ngày nay.[20] Lõi của Trái Đất vẫn hoạt động được bao bọc bởi lớp manti rắn dày, lớp lõi ngoài lỏng tạo ra từ trường và lõi sắt trong rắn.[23]
Trái Đất tương tác với các vật thể khác trong không gian bao gồm Mặt Trời và Mặt Trăng. Hiện quãng thời gian Trái Đất di chuyển hết một vòng quanh Mặt Trời bằng 365,2564 lần quãng thời gian nó tự quay một vòng quanh trục của mình. Khoảng thời gian này bằng với một năm thiên văn tức 365,2564 ngày trong dương lịch.[note 5] Trục tự quay của Trái Đất nghiêng một góc bằng 23,44° so với trục vuông góc với mặt phẳng quỹ đạo,[24] tạo ra sự thay đổi mùa trên bề mặt của Trái Đất trong một năm chí tuyến. Mặt Trăng, vệ tinh tự nhiên duy nhất của Trái Đất, đồng thời cũng là nguyên nhân chính gây ra hiện tượng thủy triều đại dương, bắt đầu quay quanh Trái Đất từ 4,53 tỷ năm trước, vẫn giữ nguyên góc quay ban đầu theo thời gian nhưng đang chuyển động chậm dần lại. Trong khoảng từ 4,1 đến 3,8 tỷ năm trước, sự va đập của các thiên thạch trong suốt thời kì "Công phá Mạnh muộn" đã tạo ra những sự thay đổi đáng kể trên bề mặt Mặt Trăng.
Cả tài nguyên khoáng sản lẫn các sản phẩm của sinh quyển Trái Đất được sử dụng để cung cấp cho cuộc sống của con người. Dân cư được chia thành hơn hàng trăm quốc gia độc lập, có quan hệ với nhau thông qua các hoạt động ngoại giao, du lịch, thương mại, quân sự. Văn hóa loài người đã phát triển tạo nên nhiều cách nhìn về Trái Đất bao gồm việc nhân cách hóa Trái Đất như một vị thần, niềm tin vào một Trái Đất phẳng hoặc Trái Đất là trung tâm của cả vũ trụ, và một quan điểm nhìn hiện đại hơn như Trái Đất là một môi trường thống nhất cần có sự định hướng.