Quảng cáo
2 câu trả lời 228
Việc di chuyển tự do giữa các nước thành viên của Liên minh châu Âu (EU) được quy định trong Hiệp ước về cách làm việc của Liên minh châu Âu (TFEU - Treaty on the Functioning of the European Union) và Hiệp ước Maastricht.
Cụ thể, quyền tự do di chuyển được quy định từ Điều 49 đến Điều 55 của Hiệp ước TFEU. Quyền này bao gồm việc tự do đi lại, tự do lưu trú, tự do chọn nơi làm việc.
Ngoài ra, Hiệp ước Amsterdam cũng đã chuyển giao trách nhiệm về việc di chuyển người tự do (tức các vấn đề visa, nhập cư bất hợp pháp, cho người tỵ nạn cư trú) từ trụ cột Các vấn đề Tư pháp và đối nội (Justice and Home Affairs, JHA) sang cho Cộng đồng châu Âu.
Đây là những quy định quan trọng giúp EU trở thành một Liên minh kinh tế - chính trị lớn nhất thế giới
Hiệp ước Schengen quy định rằng công dân của các nước thành viên có thể đi lại tự do giữa các nước mà không cần hộ chiếu hoặc thị thực. Điều này có nghĩa là họ có thể sống, làm việc, học tập và hưởng các quyền lợi khác trong bất kỳ nước thành viên nào của EU.
Hiệp ước Schengen đã có tác động đáng kể đến sự phát triển của EU. Nó đã giúp thúc đẩy thương mại, du lịch và hợp tác giữa các nước thành viên. Nó cũng đã giúp tạo ra một cảm giác đoàn kết và thuộc về trong EU.
Hiện nay, có 27 quốc gia thuộc khu vực Schengen, bao gồm 22 quốc gia thành viên của EU và 5 quốc gia không thuộc EU là Iceland, Liechtenstein, Na Uy, Thụy Sĩ và San Marino.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK71590
-
Hỏi từ APP VIETJACK51788